21 Ngày hôm sau, Lâm Tiêu đưa Tô Bạch đi đo kính sát tròng.
Từ khi sinh ra đến giờ lần đầu tiên đeo kính áp tròng, Tô Bạch có chút luống cuống tay chân, chỉ sợ không cẩn thận chọc tay vào nhãn cầu.
22 Tô Bạch đổi kiểu tóc mới, đeo kính sát tròng trở về trường học.
Mấy ngày nay các nữ sinh đều truyền tai nhau trong học viện đột nhiên có thêm một suất ca, thì ra thứ như kiểu tóc lại quan trọng đến như vậy, trước đây đều không cảm thấy Tô Bạch lớn lên có cái gì gọi là đẹp trai, ai ngờ thay đổi kiểu tóc bỏ kính mắt thôi lại có thể trở nên kinh diễm như vậy.
23 Tô Bạch mặc quần áo mới Lâm Tiêu chọn cho, toàn thân lập tức biến thành một tiểu suất ca thanh tú thời thượng.
Nếu chỉ nhìn bề ngoài, ai cũng không thể nghĩ tới bên trong thân thể tiểu suất ca này lại là linh hồn của một lão cán bộ…
Có một ngày, sau tiết học cuối cùng, Tô Bạch đeo túi sách sóng vai cùng Lâm Tiêu đi tới nhà ăn.
24 Hôm sau, lúc ba người tập hợp ở điểm hẹn, nội tâm của học trưởng lập tức tan vỡ.
Bởi vì Tô Bạch và Lâm Tiêu mặc giống nhau như đúc, hai chàng đẹp trai không cùng phong cách lại mặc giống nhau đi trên đường vô cùng thú hút sự chú ý.
25 Hai người xem một bộ phim kinh dị.
Phim là do học trưởng chọn từ trước.
Quả nhiên là lòng lang dạ sói, rõ rõ ràng ràng……thừa dịp đến cảnh kinh dị động chạm tay chân, thậm chí còn có thể anh dũng ôm đối phương vào trong ngực! Bất quá học trưởng đã đi, phúc lợi này do Lâm Tiêu hưởng ké.
26 Trong phòng yên tĩnh đến mức chỉ nghe thấy tiếng tim đập cuồng loạn, rõ ràng đến mức không thể giả bộ không nghe thấy, Lâm Tiêu hé miệng, vừa định nói chuyện, Tô Bạch đã sốt sắng mở miệng trước: a, đã khóa cửa chưa?
Lâm Tiêu cổ họng phát khô:……khóa rồi.
27 Hai người kích động ôm nhau một lúc.
Lâm Tiêu thỉnh thoảng lại cúi đầu hôn nhẹ Tô Bạch.
Chờ nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng có thể hôn đến miệng, cảm thấy hôn bao nhiêu cũng không đủ.
28 Sáu giờ sáng hôm sau, Tô Bạch đúng giờ rời giường.
Lâm Tiêu xoa xoa hai mắt còn lim dim buồn ngủ, nắm chặt cánh tay mảnh khảnh của Tô Bạch: ngủ cùng tôi thêm một lúc.
29 Hai người tại nhà ăn mua bánh trứng, ăn sáng kèm với cháo loãng, ngồi xuống vị trí đối diện nhau, mặt đối mặt bắt đầu bữa sáng.
Lâm Tiêu múc một thìa cháo đưa tới bên miệng Tô Bạch: há miệng.
30 Trong phòng học.
Lúc lên lớp, Tô Bạch và Lâm Tiêu như thường lệ ngồi cùng một chỗ.
Tô Bạch cúi đầu ôn bài, khiến cho mấy sợi tóc vừa mới dài ra được một chút che bớt gò má tuấn tú bên dưới.
31 Trong hoạt động ngoại khóa của sinh viên.
Ban văn nghệ đang gióng trống khua chiêng chuẩn bị chương trình cho hội diễn văn nghệ.
Lâm Tiêu cùng mấy nam sinh nữ sinh trong ban văn nghệ đi dàn dựng và luyện tập tiết mục múa hiện đại, gần đây mỗi ngày đều luyện đến rất muộn, Tô Bạch ôm theo quyển sách, kiếm cái ghế ngồi trong góc xem Lâm Tiêu luyện vũ đạo.
32 Tô Bạch ở trong ban tuyên giáo tăng ca vẽ tranh tuyên truyền, đến bữa trưa cũng không ăn.
Lâm Tiêu mang theo món ăn Tô Bạch thích đi tìm cậu, Tô Bạch cùng các thành viên ban tuyên giáo đều bận bịu vây quanh một tờ tuyên truyền cỡ lớn.
33 Có một ngày, Lâm Tiêu tham gia tiệc sinh nhật của một người bạn, bị chuốc rượu, lúc mò được đến phòng Tô Bạch cả người đã say đến mông mông lung lung.
34 Bác sĩ sau khi hỏi Lâm Tiêu vài câu liền yêu cầu nội soi.
Lâm Tiêu thống khổ: cháu có thể không làm không?
Bác sĩ đang muốn mở miệng nói chuyện, Tô Bạch đã giành trước một bước nói: kỳ thực có rất nhiều loại đau dạ dày có bệnh trạng giống nhau, bác sĩ chỉ thông qua bệnh trạng sẽ rất khó xác định cụ thể là loại đau dạ dày nào, muốn trị tận gốc vẫn nên khám nội soi, tớ hồi cấp hai đã từng làm một lần, thực sự không thống khổ trong truyền thuyết đâu, cậu phải thả lỏng cơ thể, cố gắng nhịn cảm giác muốn nuốt, duy trì hô hấp đều đặn, sẽ không đau tới mức không chịu được.
35 Dạ dày Lâm Tiêu quả nhiên không có vấn đề gì lớn, bác sĩ kê cho một ít thuốc dạ dày, dặn dò một số điều cần chú ý, sau đó hai người ngồi xe quay về trường.
36 Ngày 31 tháng 12, Lâm Tiêu dắt Tô Bạch đến quảng trường Thế Kỷ xem countdown*. (ko biết dịch như nào nên dịch thành từ này:<>
Trên quảng trường dòng người tấp nập, vô cùng náo nhiệt, đâu đâu cũng thấy những đôi tình nhân nhỏ dính lấy nhau ngọt ngấy.
37 Đã qua nửa đêm, không thể trở về phòng kí túc.
Lâm Tiêu cùng Tô Bạch đi đến một khách sạn gần trường học, thuê một gian phòng.
Trong phòng rất ấm áp, đem hai người hun đến nóng lên.
38 Sáng hôm sau, trong thành phố trời đổ tuyết lớn.
Tô Bạch tỉnh lại trong lòng Lâm Tiêu, dụi dụi hai mắt, nhìn cảnh tuyết ngoài cửa sổ cảm thấy mừng rỡ.