1 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Triệu Thần khi ngẩng đầu lên, hoàng hôn không trung tựa như một mảnh đại hỏa thiêu rực cháy phía chân trời, cái nóng xuôi theo chiều gió mà tạt thẳng vào mặt.
2 Hai người lúc ấy rơi vào trầm mặc, đến tận khi người bán hàng bưng tới một nồi thịt trâu, Triệu Thần mới thu tai nghe lại, lấy đôi đũa từ bao giấy ra, đột nhiên ba một tiếng, Triệu Thần ngẩng đầu, đối diện là vẻ mặt vô tội của Triệu Tinh đang nhìn mình, mà cái túi bánh quy của cậu trong tay đã không thấy nữa.
3
#4.
Tôi muốn cái gì? Lần đầu tiên trong nhiều năm qua, Triệu Thần nhìn thẳng vào vấn đề này. Cậu ngơ ngác nhìn mấy con chữ ngắn ngủi trên màn hình điện thoại, nhưng trong lòng trống rỗng.
4 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
#7.
Đêm hôm đó đã trôi qua, thành phố này rút cuộc đón cơn mưa đầu tiên.
5 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
#10.
“Mưa lớn quá. ”
Đứng trước dãy phòng học, mưa to tựa như thác nước từ mây trời trút xuống, Triệu Thần nhìn thoáng qua đồng hồ, đã là sáu giờ chiều, trận mưa này không biết đến lúc nào mới có thể dừng lại.
6 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngồi trong taxi, Triệu Thần cuộn mình lại ghế sau.
7 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
#14.
Đã từng nghe, cuộc sống là tốt đẹp, bởi lẽ có vô số chuyện vui vẻ bất ngờ bạn sẽ gặp được trên đường đời.
8 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
#15.
Ngày nào đó trời còn chưa có sáng, Triệu Thần đã rời khỏi nhà.
9 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
#16.
“Chúng ta đi xem phim được không?”
Triệu Tinh hỏi như vậy, Triệu Thần nhìn người kia, cậu cảm thấy bản thân mình dường như có rất nhiều lời muốn nói muốn hỏi, nhưng đến giây phút này cái gì cũng không thể nói ra, cuối cùng cậu gật gật đầu đi về phía Triệu Tinh.
10
#17.
Will the love last forever.
Đèn phòng khách tỏa ra một màu ấm cúng, mẹ Triệu nhìn Triệu Tinh một thân mưa dầm đến suy sụp tinh thần, nhẹ khẽ lắc đầu.
11
Thời gian lặng lẽ không tiếng động trôi đi, đến khi Triệu Thần ngẩng đầu lần thứ hai, đã là lúc bài học sắp kêt thúc.
Cậu mở Webo, đã mấy ngày nay không đăng nhập, trong nháy mắt hàng trăm tin chạy đến ào ào trước mắt.
12
#19.
Bây giờ là khoảng 6h chiều, trên đường người đi tới tới lui lui, Triệu Thần đứng ở dưới lầu, cậu nhìn tòa nhà không thu hút lắm kia, ký ức ngưng hẳn ở tại nơi này, cái kia đêm mà cậu và Triệu Tinh rút cuộc không bao giờ vãn hồi.
13
#20.
Trong não giống như có tiếng sấm nổ tung, đem thần trí linh hồn tất cả oanh tạc không còn lại dù chỉ một chút, Triệu Thần cơ hồ phải dùng hết mọi sức lực mới thoát khỏi phản ứng dây chuyền do câu nói kia gây nên, cậu nhìn Ian, thanh âm của cậu vang lên mang theo lo lắng mà bản thân cậu cũng không biết.
14 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
#21.
Trong cơn hoảng hốt, cửa phòng bị đẩy ra, cậu nghe thấy có tiếng bước chân khẽ khàng trong gió đêm, chậm rãi hướng đi tới gần cậu.