1 Lưu Tiểu Niên là một tác giả mạng, chuyên viết thể loại huyền huyễn trên một tranh dành cho chúng trạch nam, về sau trang web phải đóng cửa để nâng cấp, Lưu Tiểu Niên vì sức ép của cuộc sống, đành phải đổi bút danh, đồn trú tạm thời tại một trang truyện.
2 Lưu Tiểu Niên là một tác giả chuyên viết văn online. Cậu vốn viết tiểu thuyết huyền huyễn trên trang web dành cho trạch nam, sau này trang web đóng cửa vì phải chỉnh đốn lại, Lưu Tiểu Niên bất đắc dĩ phải đổi bút danh, tạm trú ở… web tiểu thuyết dành cho thiếu nữ!
Các cô gái trẻ hiển nhiên không hứng thú với tiểu thuyết huyền huyễn, để đảm bảo thu nhập nuôi thân, Lưu Tiểu Niên không thể không chịu khổ nghiên cứu những bộ truyện đứng đầu bảng xếp hạng — — ‘Hot boy(*) lạnh lùng và hoa hậu giảng đường ngoan ngoãn’, ‘Tiểu thư bảy tuổi lãnh huyết’, ‘Cô vợ ôn nhu của chủ tịch’… vân vân mây mây…
(*)Nguyên văn là “Giáo thảo” = anh chàng đẹp trai nhất trường
Sau đó, Lưu Tiểu Niên bắt đầu viết cuốn tiểu thuyết thiếu nữ đầu tiên — — ‘Tổng tài khốc suất cuồng bá duệ’, thuận lợi kí hợp đồng.
3 Âm lượng điện thoại quá lớn, Cố Khải thấy rõ, vai của Lưu Tiểu Niên ngồi đối diện thoáng run khẽ.
"Xin lỗi, gọi lộn số. " Cố Khải bình tĩnh cắt điện thoại.
4 Âm lượng điện thoại quá lớn, Cố Khải rõ ràng nhìn thấy, vai Lưu Tiểu Niên đang ngồi đối diện khẽ run lên một cái.
“Xin lỗi, gọi lộn số. ” Cố Khải bình tĩnh cúp máy.
5 [Trong truyện thì nó là "bợn trai", một kiểu nói lái ngôn ngữ mạng, nhưng vì mình thích để là thỏ hơn, kiểu như bạn gái thì là gấu ấy ^^]
"Đã xảy ra chuyện gì?" Cố Khải hỏi.
6 “Đã xảy ra chuyện gì?” Cố Khải hỏi.
Cây bút Lưu Tiểu Niên theo trường phái Quỳnh Dao đã trả lời rất phù hợp với thân phận của cậu, “Trước kia tôi từng bị mất trí nhớ.
7 Vì là ngày đầu tiên đi làm, nên Lưu Tiểu Niên cũng không có nhiều việc để làm, sau khi làm xong việc thì xắn tay áo định đi lau nhà.
"Đứng yên!" Khương Đại Vệ bật thét lên.
8 Bởi vì là ngày đầu tiên đi làm nên Lưu Tiểu Niên cũng không có quá nhiều việc, làm xong công việc trong tay liền xắn tay áo định lau nhà.
“Cậu đừng nhúc nhích!” David kinh hô kêu lên.
9 Sắc mặt Cố Khải trong một giây trở nên tăm tối tột độ, trên trán nổi gân xanh, nhìn sao cũng thấy là điềm báo chuẩn bị dở phòng.
"Sếp, con sai rồi.
10 Sắc mặt Cố Khải lập tức biến thành vô cùng u ám, trên trán nổi đầy gân xanh, nhìn về phía căn phòng đã hoàn toàn bị hủy hoại.
“Ông chủ, tôi sai rồi.
11 "Thật ra có một chuyện, tôi luôn muốn hỏi. " Lưu Tiểu Niên ngừng tay, ngập ngừng mở lời, "Tại sao anh lại thích xem tiểu thuyết của tôi?" đó là truyện dành cho mấy cô bé mơ mộng mà! Dù nhìn từ góc độ nào, đều không giống thể loại thuộc vùng phủ sóng của anh.
12 “Thật ra tôi có một việc, luôn muốn hỏi anh. ” Lưu Tiểu Niên ngừng động tác mát xa, do dự lắp bắp mở miệng, “Tại sao anh lại thích tiểu thuyết của tôi?” Đó là dành cho bé gái! Từ bất kỳ góc độ nào cũng có thể nhìn ra, không phải là loại anh thích xem!
“Bởi vì rất buồn cười.
13 Trạch nam thường hiếm khi ra ngoài tụ tập, nên Lưu Tiểu Niên có chút hơi chờ mong buổi party hồ bơi này, mãi đến rạng sáng vẫn chưa chợp mắt.
Vì vậy sáng hôm sau, theo như lẽ thường, cậu ngủ dậy trễ!
Lướt mắt thấy chỉ chưa đến nửa tiếng nữa là đến giờ xuất phát, Lưu Tiểu Niên cuống quít trồng đại bộ đồ, rồi vọt vào toilet đánh răng rửa mặt, tốc độ có thể sánh ngang.
14 Trạch nam luôn ít khi ra ngoài tụ họp, cho nên Lưu Tiểu Niên có chút mong chờ party bể bơi lần này, thẳng đến rạng sáng vẫn chưa ngủ được.
Vì vậy sáng ngày thứ hai, cậu đến muộn.
15 "Vì em là người mới, nên lúc chia phòng, bên nhân sự quên mất em. " Cố Khải nói dối như thật, "Chia lại thì phiền, nên cho em ở chung phòng với anh. "
"Thiệt hả?" Lưu Tiểu Niên hơi bị khoái vì cảm giác được hưởng món hời, căn phòng rõ sang!
"Party chốc nữa mới bắt đầu, hiện tại là thời gian hoạt động tự do, em thích vận động kiểu gì?" Cố Khải hỏi.
16 “Bởi vì cậu là nhân viên mới, phòng nhân sự quên không xếp phòng cho cậu. ” Cố Khải nói dối mặt không đổi sắc, “Sắp xếp lại thì quá rắc rối, vì vậy cậu sẽ ở cùng tôi.
17 Bầu không khí bên hồ bơi rất rộn ràng nhộn nhịp, đã có không ít người đến tụ tập, cạnh hồ bơi đã bày đầy thức ăn cùng bar rượu đỏ, trong hồ sóng nước dập dờn, đám con gái dốc sức khoe dáng, đám con trai thì cố sức nghía dáng, mọi người đều chơi đến high!
Lưu Tiểu Niên chẳng thèm để ý, vừa đến party là đâm đầu lại bàn đồ ăn, cầm dĩa xoài lên ăn!
Cố tổng đứng đằng sau chỉ biết phất phơ theo gió, em có thể khá hơn thế không hả! Xoài ăn ngon đến vậy à!
"Đi thay quần bơi.
18 Bên bể bơi nhộn nhịp, đã có không ít người tụ tập, bên cạnh là quầy bar với những món ăn tinh xảo và rượu vang đỏ. Gợn nước trong hồ bơi lớn dập dờn, mấy chị em ra sức khoe vóc dáng, cánh đàn ông thì ra sức xem dáng người, tất cả mọi người đều chơi đùa rất high!
Lưu Tiểu Niên đếch quan tâm, vừa đến party đã đi thẳng đến bàn thức ăn, cầm đĩa nhỏ ăn xoài.
19 Nhờ chuyến party hồ bơi, khoảng cách giữa Cố Khải và Lưu Tiểu Niên được rút ngắn đáng kể, các đồng nghiệp cũng chắc chắn hơn về mối quan hệ giữa hai người!
Vì vậy trong group QQ nơi hội tụ các phòng ban nhiều chuyện, khi nhắc đến Lưu Tiểu Niên thường có quen dùng đại từ Hoàng hậu nương nương để thay thế, tuy danh từ này nghe rất tục, nhưng cái gì cũng có lý của nó, vì trước giờ Cố Khải chính là Hoàng thượng!
Cứ gọi tới gọi lui gọi riết thành quen, vào một ngày đẹp trời Lâm Bình Bình đang thống kê danh sách đặt mua thức ăn cho mọi người, thẳng thắng hỏi Lưu Tiểu Niên, "Nương nương, người thì sao?"
Lưu Tiểu Niên vẫn chăm chú gõ lạnh cà lạch cạch, hoàn toàn không hay biết cậu ta đang gọi mình!
Có điều đính chính, ngoài não tàn ra có ai lại tự động đính cái danh hiệu "nương nương" cho mình!
"Nương nương?" Lâm Bình Bình lại gọi thêm tiếng nữa.
20 (Kẻ bật bông: ngôn ngữ mạng, chỉ những tên chỉ nói mà không làm – theo Chym giải nghĩa)
Sau chuyến đi bơi lần trước, khoảng cách giữa Cố Khải và Lưu Tiểu Niên đã gần thêm một chút, đồng nghiệp đối lại càng thêm khẳng định chuyện giữa hai người họ.