41 Giờ tan sở hôm nay, Lưu Tiểu Niên tiếp tục đảm đang về nhà nấu cơm, ông anh thì theo thường lệ tới bệnh viện thăm thằng em.
Thực tế thằng em bị gãy xương không nghiêm trọng lắm, hoàn toàn có thể về nhà tịnh dưỡng, nhưng khổ nỗi ở đây có một bác sĩ Lục hiền hòa lại rạng ngời như ánh mặt trời, nên cậu cương quyết từ chối xuất viện! Lúc thì bảo đau chân khi thì hô đau đầu, chốt lại là khó ở.
42 Hôm nay tan tầm, Lưu Tiểu Niên tiếp tục đức hạnh về nhà làm cơm, anh zai lại đến bệnh viện thăm em mình theo thường lệ.
Thực ra em zai gãy xương không nghiêm trọng lắm, hoàn toàn có thể trở về nhà tĩnh dưỡng, nhưng bởi vì nơi này có ánh sáng ôn nhu của bác sĩ Lục, cho nên cậu chàng kiên quyết không chịu xuất viện! Lúc kêu đau chân lúc nói đau đầu, kiểu gì cũng cảm thấy trong người không thoải mái!
Khi anh zai bước vào phòng bệnh, em zai đang xem một quyển sách bìa đỏ vừa to vừa dày, tên sách lấp lánh —— ‘Giải phẫu chỉnh hình và Giải phẫu học’!
“Mày muốn làm gì?” Anh trai hoảng sợ.
43 Trên đường từ bệnh viện về nhà, Cố Khải vẫn tiếp tục vướng vít vụ việc của bác sĩ Lục. Phắc sao lại có người đàn ông hiếm lạ thế chứ, không chỉ dụ dỗ thằng em mình, giờ còn tiếp cận vợ mình!
Đúng là xấu vượt mức quy định! Cố tổng siết chặt tay lái!
"Ăn kẹo không?" Lưu Tiểu Niên khui một bịch kẹo đủ mùi.
44 Trên đường từ bệnh viện về nhà, Cố Khải vẫn xoắn xuýt chuyện bác sĩ Lục. Thế méo nào lại có một thằng ‘tài giỏi’ tới vậy chứ, không chỉ câu dẫn thằng em mình, còn dám bén mảng đến gần vợ mình nữa!
Thật là hiểm ác quá mà! Cố tổng ghì mạnh vô lăng.
45 Kinh thế tuyệt luyến —— Tổng giám đốc cuồng dại cùng tình nhân thần bí là quán quân chung bảng tuần của Lục Tụ Thiêm Hương, kể lại câu chuyện về nữ chính nghèo khó quật cường lạnh lùng nhờ một lần đụng xe, quen được tổng giám đốc phóng khoáng cuồng dại si tình! Đau thương mà đẹp đẽ động lòng cay đắng triền miền cao trào nối tiếp tê tâm phế liệt! Cô, không muốn gả vào chốn nhà cao cửa rộng, anh, xui rủi sao lại là con nhà quyền quý! Mở đầu thế này, nghe thôi đã thấy cảm động rồi!
Các cô gái thảo luận sục sôi ngất trời, Cố tổng lại hết sức hết sức xem thường, cái tình tiết cũ rích này, vợ đã viết trong Vị hôn thê tinh nghịch của tổng giám đốc từ đời nào rồi!
Tiện tay bật chuyên mục của Lưu Tiểu Niên, nhìn một loạt áng văn đã hoàn, Cố tổng cảm thấy rất thỏa mãn, dù mai sau mình có phá sản, vợ cũng hoàn toàn đủ khả năng nuôi mình, vợ thiệt là cừ!
"Cố tổng.
46 ‘Kinh thế tuyệt luyến —— Tổng tài cuồng dã và tình nhân bí mật’ là cuốn truyện được đề cử giải nhất tuần này trên trang Lục Tụ Thiêm Hương, câu chuyện nói về một cô gái quật cường bị tai nạn xe mà xuyên không, quen biết được một tổng giám đốc cuồng dã phóng khoáng đem lòng si mê cô! Những tình tiết réo rắt động lòng người rồi đau buồn tê tâm phế liệt thay nhau xuất hiện! Cô, không nghĩ đến việc gả vào gia tộc giàu sang quyền thế; hắn, lại cố tình là người giàu sang quyền thế! Ý tưởng này vừa đưa ra, nghe một chút đã cảm thấy xúc động gần chết!
Nhóm em gái thảo luận vô cùng hăng hái, Cố tổng vô cùng vô cùng khinh thường, thể loại cũ rích ồi, vợ ông còn viết ‘Vị hôn thê tinh nghịch của tổng tài bá đạo’ cơ!
Tùy tay ấn mở vài chuyên mục của Lưu Tiểu Niên, nhìn thấy một loạt kết thúc truyện, Cố tổng cảm thấy thực thỏa mãn, cho dù sau này mình phá sản, vợ yêu cũng có khả năng nuôi mình, vợ của anh thiệt là tài giỏi!
“Cố tổng.
47 Xe của Hồ tổng giám cũng giống như con người anh, vừa khích phách lại vừa nổi trội nghênh ngang, ghế ngồi lớn đến độ ngủ được luôn! Lâm Bình Bình tủi thân co mình trên ghế, khẩn trương siết chặt di động, chuẩn bị gọi 110 bất cứ lúc nào!
"Đầu gối còn đau không?" Hồ Vân Phi bên lái xe bên hỏi.
48 Editor: hạnh
Beta: zizi
—————————
Xe của Hồ tổng gống y như khí phách nóng nảy điên cuồng của hắn, ghế dựa lớn có thể ngả ra ngủ luôn! Lâm Bình Bình ủy khuất co người ngồi trên ghế, căng thẳng ôm di động, chuẩn bị gọi 110 bất cứ lúc nào!
“Đầu gối có đau lắm không?” Hồ Vân Phi vừa lái xe vừa hỏi.
49 Cuối tuần này, tất cả mọi người đều có kế hoạch rất phong phú! Mẹ kiếp ngoại trù thằng em! Bởi vì bác sĩ Lục đi công con mẹ nó tác còn chưa về, thằng em chỉ đành cô đơn lẻ bóng trong khuê phòng, mở mắt trân trối nhìn anh mình cuồng xịt tóc!
"Em thấy anh thế nào?" ông anh bên đeo cà vạt bên hỏi.
50 Giờ là cuối tuần, tất cả mọi người đều vô cùng khí thế! Móa, trừ em zai ra! Bởi vì bác sĩ Lục đi công tác vẫn chưa về, em zai đành phải cô đơn chốn khuê phòng, trơ mắt nhìn anh mình điên cuồng xịt gel vuốt tóc!
“Trông anh thế nào?” Anh zai vừa đeo cả vạt vừa hỏi.
51 Cách đó không xa, một người đàn ông hào hoa phong nhã đang cầm hai ly nước trái cây, mặt đầy cưng chiều nhìn cô gái đang chọn đệm trước mặt, hình ảnh đôi trẻ hoành tráng trang nghiêm!
Lục Triển Phong? Cố Khải thoáng giật mình, sao anh ta lại xuất hiện ở đây, còn cô gái kia là ai!
"Anh đang nhìn gì vậy?" Lưu Tiểu Niên hiếu kỳ đứng dậy, nhìn theo hướng mắt của anh, "Ý, bác sĩ Lục.
52 Ở phía trước cách đó không xa, một người đàn ông nho nhã lịch sự đang cầm hai cốc nước hoa quả, vẻ mặt cưng chiều nhìn một nữ sinh chọn drap giường, rất có hơi hướm tình nhân!
Lục Triển Phong? Cố Khải giật mình, sao hắn lại ở đây, mà nữ sinh kia là ai!
“Anh đang nhìn gì vậy?” Lưu Tiểu Niên tò mò đứng lên, tầm mắt của anh nhìn qua, “A, bác sĩ Lục.
53 "Đừng rộn. " Hồ Vân Phi rót sữa đậu nành cho cậu, "Ăn mau lên. "
"Tôi bị viêm gan thật mà!" Lâm Bình Bình hết sức nghiêm túc nhìn thẳng anh, "Hơn nữa sẽ truyền nhiễm đó!"
Hồ Vân Phi nhíu mày.
54 “Đừng ầm ĩ nữa. ” Hồ Vân Phi giúp cậu quấy ly sữa đậu nành, “Ăn nhanh một chút. ”
“Tôi thực sự bị viêm gan!” Lâm Bình Bình vô cùng nghiêm túc chăm chú nhìn hắn, “Hơn nữa bệnh này sẽ bị lây nhiễm!”
Hồ Vân Phi nhíu mày.
55 Ông anh cảm giác khí huyết hơi ngược chiều, mẹ kiếp sao thằng em có thể ngu đến trình độ này, mình đã nói trắng ra thế còn gì!
Vậy nên anh thở dài, vẻ mặt càng trầm trọng hơn.
56 Anh zai cảm thấy khí huyết không thông, đờ mờ tại sao thằng em mình lại ngâu thành cái dạng này chứ, mình vẫn còn thông minh chán!
Vì thế anh thở dài, vẻ mặt lại trầm trọng hơn một chút.
57 Người được gọi là tham ăn, thì dù không đói bụng, cũng có thể ăn một tô lớn, ví như Lưu Tiểu Niên! Cậu một tay cầm xâu bánh gạo, một tay cầm đũa, miệng thì nhai nhồm nhoàm liên tục đậu hủ mà Cố Khải đút!
Nhìn cái mỏ nhỏ chu chu vễnh vễnh của vợ, Tổng giám đốc Cố kích động đến không thể khắc chế được, phắc có nên hôn một cái không nhỡ! Nhìn như cục rau câu siêu mềm siêu cưng! Hôn nhất định rất sướng! Mình không hề chờ mong cái vụ hôn lưỡi đâu ấy!
"Oái có hành!" Lưu Tiểu Niên phàn nàn.
58 Cái gọi là ‘cật hóa’ (chết vì ăn), chính là lúc không đói cũng có thể ăn thêm một bát to, ví dụ điển hình là Lưu Tiểu Niên! Một tay cậu cầm xiên bánh gạo, một tay cầm đũa, miệng không ngừng ăn đậu hũ Cố Khải đút cho!
Nhìn cái miệng nhỏ dính đầy dầu mỡ của vợ yêu nhà mình, Cố tổng phấn khích đến không kiềm chế nổi, đờ, muốn lại gần hung một cái ghê! Nhìn giống như viên thạch chibi dễ xương vậy đó! Hung một cái đảm bảo rất phê! Mới không chờ mong hôn lưỡi gì đó đâu!
“A, có hành!” Lưu Tiểu Niên phàn nàn.
59 "Nhà hàng?!" mắt Lưu Tiểu Niên cơ hồ bật sáng!
Cố Khải hơi bị ngạc nhiên, phắc có phải mình hoa mắt không, vì cái quái gì mà nhìn vợ có vẻ rất hưng phấn? Chẳng lẽ ẻm đã thầm mến mộ mình từ lâu, không sao lại kích động thế chứ! Má nó giả thiết này có cần tuyệt thế không!
Tổng giám đốc Cố đập chai lập tức sục sôi, thời điểm này phải làm ngay một nụ hôn sâu đúng chuẩn nóng bỏng phải không nhỉ!
"Có nhà hàng, ngoài cửa nhất định có taxi!" Lưu Tiểu Niên rầm rì kiểu rất sung sướng, đến cả bước chân cũng nhẹ nhàng hẳn! Quả thật có thể gọi là đi như bay!
.
60 “Khách sạn?!” Ánh mắt Lưu Tiểu Niên soạt cái sáng bừng!
Cố Khải hơi kinh ngạc nhìn cậu, đờ mờ có phải mình hoa mắt không, vì cái răng gì cảm thấy vợ yêu thiệt vui mừng? Hay là em ấy đã có tâm tư với mình, bằng không sao lại kích động như thế chớ! Đờ mờ giả thuyết này thiệt là toẹt zời!
Cố tổng đập zai sôi trào một lúc, thời điểm này nhất định phải hôn thắm thiết một cách nóng bỏng và triền miên!
“Có khách sạn, ở cửa nhất định có taxi!” Lưu Tiểu Niên rất sung sướng độc thoại, ngay cả bước chân cũng nhẹ nhàng hơn! Quả thực là bước đi như bay!
…… Phắc! Cố tổng cảm thấy mình lại bị lừa.