1 Một đêm tĩnh lặng, Tra Công vẫn chưa về nhà.
Tiểu Đáng Thương Thụ lướt INS của Tra Công hòng thị gian, sau đó phát hiện Tra Công up lên một bức ảnh tự chụp, trong ảnh hắn ngồi uống rượu một mình trên tay cầm một chiếc nhẫn.
2 Tiểu Đáng Thương Thụ xông lên hơi dùng lực đẩy người Bạch Nguyệt Quang, đẩy xong mới bắt đầu thấy sợ.
Cậu vốn chỉ là một tên trói gà không chặt, suốt ngày chỉ biết bán mặt cho máy tính bán mông cho ghế, vùi đầu với mấy cái bản thiết kế, muốn đánh ghen thì căn bản là đánh không lại Bạch Nguyệt Quang người ta.
3 Bạch Nguyệt Quang cầm điện thoại tìm số của mối tình đầu, quán bar rất ồn, anh chuẩn bị đứng dậy ra cửa gọi điện thoại, kêu hắn đến đón bạn trai của mình.
4 Bạch Nguyệt Quang cảm giác eo của mình bị Tiểu Đáng Thương Thụ dụi đến nóng lên, còn ướt sũng nước mắt, khóc đến vô cùng thê thảm.
Bạch Nguyệt Quang không thể trơ mắt nhìn cậu bạn nhỏ khóc, cảm thấy lòng mình cũng không thoải mái, đưa tay nhẹ nhàng vuốt lưng cậu.
5 Bạch Nguyệt Quang cảm giác động tác của Tiểu Đáng Thương Thụ trở nên cứng nhắc, sau đó cậu mới chậm rãi lau tiếp.
Bạch Nguyệt Quang nghĩ thầm, chắc mình cũng say rồi mới có thể hỏi ngớ ngẩn như thế, dùng khóe mắt liếc nhìn mới phát hiện hai tai của Tiểu Đáng Thương Thụ thế mà lại hồng hồng, không biết là do uống say hay là do xấu hổ.
6 Lúc Tiểu Đáng Thương Thụ tỉnh dậy cảm thấy đầu có hơi đau, sau đó mới phát hiện một chuyện càng đau đầu hơn, cậu bị một người đàn ông ôm vào lòng, rốt cục đã xảy ra chuyện gì.
7 Nhân lúc Tiểu Đáng Thương Thụ đi thay quần áo, Bạch Nguyệt Quang đến phòng bếp ốp la hai quả trứng làm thành hai phần Sandwich.
Lúc bước ra đã thấy Bạch Nguyệt Quang ngồi trên bàn ăn với sandwich và sữa bò đang chờ mình, Tiểu Đáng Thương Thụ ngoan ngoãn ngồi xuống nói với anh.
8 Bạch Nguyệt Quang đành phải ôm lấy cái túi khóc này, cuối cùng túi khóc nhỏ cọ cọ ngực anh hai ba lần, chùi hết nước mắt lên quần áo của anh rồi mới ngẩng mặt lên.
9 Tiểu Đáng Thương Thụ vốn là người không biết ăn cay, thế mà hôm nay lại đòi ăn lẩu, cho nên tình huống hiện tại là ăn cay đến chảy cả nước mắt nước mũi.
10 Tiểu Đáng Thương Thụ mặt lạnh: “Không cần nghĩ nữa, em đã quyết định rồi. ”
Nói xong cậu đứng dậy, đi về hướng phòng ngủ.
“Học Trưởng, em đến để lấy đồ của em đi.
11 Tiểu Đáng Thương Thụ: “Phiền anh ạ, đưa em đến khách sạn X là được. ”
Bạch Nguyệt Quang: “Không có gì đâu. ”
Nói xong thì khởi động xe, được một đoạn anh mới đạp mạnh phanh quay đầu hỏi Tiểu Đáng Thương Thụ: “Em tới khách sạn làm gì?”
Tiểu Đáng Thương Thụ hơi xấu hổ: “Em nói với nhà nghỉ hè năm nay không về, nên ba mẹ em đã ra nước ngoài du lịch rồi.
12 Hôm nay hai người thật sự không mua được giường mới.
Cả hai dành cả buổi chiều nằm dài trên sô pha xem phim điện ảnh cùng ăn đồ vặt, đang xem thì Bạch Nguyệt Quang nhận được điện thoại.
13 Sau khi cả hai tắm rửa xong xuôi thì trời đã khuya rồi, Bạch Nguyệt Quang nhìn mái tóc vẫn chưa thổi khô của Tiểu Đáng Thương Thụ, nhận mệnh kéo qua giúp cậu sấy tóc.
14 Ăn sáng ở một tiệm ăn nhỏ dưới khu nhà, bánh bao vẫn còn hơi nóng, nước thịt được tẩm đều phối với da bánh trắng mềm, cắn một miếng là có thể cảm nhận được mùi vị của thịt, gạo được ninh nhừ để nấu cháo, để một lúc cũng hơi nguội đi, cho nên ăn vào cũng không còn thấy nóng.
15 Bạch Nguyệt Quang dẫn Tiểu Đáng Thương Thụ đến một nhà hàng đồ Nhật gần đó, hai người ăn cơm xong về công ty cũng sắp muộn đến nơi.
Anh và cậu lặng lẽ quay về văn phòng, hai người lại quay qua nhìn nhau cười.
16 Cứ như vậy, Tiểu Đáng Thương Thụ bước vào tháng ngày thực tập.
Bình thường buổi sáng sẽ thức dậy cùng Bạch Nguyệt Quang, nếu như hôm đó tâm trạng tốt thì anh sẽ ngoan ngoãn dậy sớm làm đồ ăn sáng, lâu lâu cũng sẽ dậy sớm để hầm cháo nấu mì, nhưng hầu hết là cả hai sẽ chọn giải quyết bữa sáng ở tiệm ăn dưới lầu, sau đó mới đến công ty.
17 Thật ra Bạch Nguyệt Quang không có đi WC, anh nhìn hình ảnh mình gương trầm tư, chắc chắn là nghĩ đến chuyện giống hệt Tiểu Đáng Thương Thụ vừa nghĩ rồi.
18 Tiểu Đáng Thương Thụ thật sự là sầu muốn chết, Bạch Nguyệt Quang không nói thích cậu, cũng không nói không thích cậu.
Thời điểm cậu muốn hỏi thử một chút, xem Bạch Nguyệt Quang rốt cục có thích cậu hay không, là anh sẽ luôn ngắt lời cậu làm cậu hết dũng khí để hỏi ra miệng.
19 Tiểu Đáng Thương Thụ cảm giác thế giới này giống như một trò cười trào phúng.
Lời hứa hẹn một tháng trước mà cậu vẫn luôn chờ mong giờ đây đang ở trước mắt, thế nhưng hiện tại cậu chỉ có một cảm giác không biết nên khóc hay nên cười.