1 Nhiệm vụ của Tử thần
Luân Đôn thành phố sương mù.
Người ta nói : “ Trong cuộc đời ngắn ngủi mà lại dong dài này, đáng sợ nhất không phải đối mặt với tử vong mà chính là không có được mong muốn sống……”
Năm 1922, Luân Đôn thành phố sương mù.
2 Cuộc gặp gỡ kịch nghệ
Ở phía bên kia Luân Đôn, hoàn toàn bất đồng với khu đông bần cùng chật chội, trên con phố tân thời rộng rãi khu tây, xe ngựa cùng ô tô đang chở các quý ông quý bà tới trước cổng nhà hát đông đúc.
3 Lần đầu giao chiến?
Ra khỏi nhà hát ấm áp, khí lạnh ban đêm lập tức bọc lấy họ. Dưới ánh sáng mờ nhạt của đèn đường có thể thấy tầng tầng sương mù xám trắng, trôi lơ lững trong không trung như hồn ma không tán.
4 Phán xét
Ralph theo Emily rời xa quảng trường đi tới một nhà thờ nhỏ đơn độc, sương mù dày đặc nội thành biến thành khói mỏng ở đây, hầu như có thể nhìn thấy ánh trăng trên bầu trời.
5 Mong đợi của Penn
Sau khi nghe được tên của người tập kích mình trong hẻm, Penn liền trực chỉ bay trở về nhà.
Nhà y nằm ở khu giao giới của Luân Đôn, được gọi là khu phố cổ Tháng năm.
6 Giờ uống hồng trà
Thấy Penn chạy, Ralph cũng không tiếp tục đuổi theo tấn công mà thong dong đi xuống, đưa tay chỉnh lại y phục cùng chiếc giường hỗn độn do đánh nhau ban nãy, sau đó mới quay đầu đối diện Penn.
7 Mời
Đã được mời, Ralph hơi cong khóe miệng, lại hôn lên mu bàn tay Bastet một cái, nói. “ Tôi rất chờ mong. ”
Đương nhiên hắn cũng xem nhẹ vị chủ nhà còn đang ở bên cạnh.
8 Tử thần phát điên
“ Hả? Thật là kỳ quái!” Penn càng tò mò. “ Lần này đến lượt tôi, được chứ?”
Ralph trầm lặng một chút, sau đó gật đầu. Không ngoài dự liệu, đầu ngón tay Penn chỉ vừa đụng tới da thịt hắn, thân thể hắn liền run rẩy kịch liệt, sắc mặt trở nên cực kỳ đáng sợ.
9 Giao ước
“ Ralph?”
Penn nhìn thanh niên vẫn không phản ứng, nhẹ giọng gọi. Mắt Ralph chớp chớp mấy cái đáp lại, lúc này khí tức hung ác trên người hắn đã biến mất không thấy tăm hơi, trừ bỏ diện mạo chật vật bây giờ, hắn dường như lại khôi phục thành kẻ trí thức lãnh đạm trước đó.
10 Bữa trưa
Hai người đi tới nhà ăn, trên cái bàn ăn có thể ngồi mười người đã dọn xong món, quản gia chu đáo còn đang đặt một đóa thủy tiên vàng chính giữa bàn, mùi hương nhẹ nhàng tương phản với sắc thái ngày đông đơn điệu làm Ralph đi phía sau Penn mỉm cười tán thưởng.
11 Khách thăm hỏi
“ Chủ nhân, cảnh sát của Scotland Yard tìm chủ nhân!”
“ Scotland Yard? Ta đi xem. ” Penn lau khóe miệng rồi mới đứng dậy, như nhớ tới cái gì, y quay đầu nói với Ralph.
12 Ảo giác
Thấy Penn rời khỏi, thân thể Ralph hoàn toàn thả lỏng. Hắn nhấp một chút trà, ngâm nhẹ một tiếng, không có Penn dường như ngay cả hương vị của trà cũng ngon hơn không ít, hắn nhìn ngọn lửa màu xanh bùng cháy trong lò sưởi âm tường, bộ dạng khoan thai tự đắc thật giống như đây chính là nhà mình.
13 Nghi vấn của Tử thần
Ngay trước khi mặt trời dâng lên, Penn mới về tới nhà, so với những thời điểm khác, sương mù càng dày hơn, quấn quanh nóc nhà màu đen, ngẫu nhiên lộ ra vách tường gạch xám, dây leo bám vào đã héo rũ cùng lan can sắt rỉ sét nhọn đầu, chung quy vẫn khiến người ta có một cảm giác lạnh lẽo khó hiểu, giống như cảnh cáo kẻ khác đừng tuỳ tiện tới gần nơi này.
14 Trận đấu nhỏ trong phòng tắm
Thân thể Penn còn ngâm chưa nóng, Ralph lại xuất hiện ở cửa phòng tắm, hắn không chút do dự đi tới trước bồn tắm, trên mặt dường như còn có thể thấy một chút bất mãn lưu lại.
15 Nghi phạm
Trong phòng khách, thanh tra Melle cùng hai cấp dưới đã chờ sốt ruột, Melle liên tục thay đổi tư thế ngồi, lúc thấy từ cửa phòng khách truyền đến tiếng bước chân, lập tức đứng lên, nhưng sau đó lại tiếp tục giữ tư thế nửa ngồi – mông rời khỏi sô pha, hóa đá tại chỗ.
16 Ra ngoài
“ Được rồi. ” Penn chớp chớp mắt, sau đó phát ra tiếng thở dài.
“ Ai, vốn định ra ngoài giúp cậu tra xem chủ cũ nhà này là ai, nhưng bây giờ xem ra không có cách nào ra khỏi cửa, thì thôi, tôi phối hợp với cậu là được… Đến đi, muốn thử dùng lửa đốt tôi không?”
Ralph cau mày nhìn chằm chằm Penn, cảm thấy một luồn ác khí tuôn trào trong cơ thể, hắn cúi xuống, cầm lấy móc cào than bằng sắt đặt trong lửa than hừng hực, nhìn móc sắt dần đốt đỏ, trong lòng không hiểu sao bắt đầu bực bội, hắn biết Penn đang khiêu khích, hắn cũng không muốn để y đạt được, nhưng… So với những thứ đó, đoạn ký ức mông lung trong đầu kia với hắn mà nói quan trọng hơn.
17 Biến hóa của Raph
“ Nói cho ta biết kết quả đi!” Ralph xem nhẹ nụ cười không rõ ý của Penn, hỏi.
“ Được thôi, bất quá coi như là điều kiện, cậu phải ăn xong bữa cơm này cùng tôi, không được về trước.
18 Bị bắt cóc?
Qua một lúc lâu, Ralph mới chậm chạp chuyển động ánh mắt, Penn chần chừ lại gọi một tiếng, hắn mới mắt đối mắt với y như mới tỉnh dậy từ trong mộng.
19 Hunter vây bắt
Thấy hai người điềm nhiên như không từ trên xe nhảy xuống, vẻ hưng phấn của các Hunter cũng chuyển sang sợ hãi, họ đều lui về phía sau, chỉ có Emily vẫn đứng tại chỗ.
20 Tự giác của ai đó
Ngay lúc Penn đang ngủ ngon, đau đớn đột ngột truyền đến từ trên mặt làm y mở mắt ra, trong bóng đêm, quản gia mèo của y đang dùng vuốt nhọn liên tục cào lên mặt y.