1 Đã qua nửa đêm, trong doanh trại vẫn giữ vững không khí trang nghiêm như mọi khi, ngoại trừ binh lính vẫn tuần tra bên ngoài thì chung quanh đã hoàn toàn rơi vào sự yên tĩnh trống trải.
2 Trải qua một đêm mưa to gió lớn, ngày hôm sau khắp núi rừng đều tràn ngập hơi nước, một vài động vật đã ra ngoài kiếm thức ăn, chim hót líu lo vô cùng náo nhiệt, tuy vậy ở bên trong sơn động vẫn là một mảnh yên tĩnh.
3 Lúc Bạch Nhất trở lại sơn động trông thấy Tiêu Diệc Nhiên đang nhóm lửa, thì y liền vội vàng chạy qua tiếp nhận công việc, còn chiếc giỏ trong tay thì đưa cho Tiêu Diệc Nhiên.
4 Ngày hôm sau, lúc Bạch Nhất tỉnh lại thấy chiếc chăn đắp trên người mình, liền biết đây là kiệt tác của Tiêu Diệc Nhiên. Mỉm cười thở dài một hơi, Bạch Nhất không nói gì, sửa soạn tốt mọi thứ, liền xuống núi chuẩn bị phần thuốc kế tiếp cho Tiêu Diệc Nhiên, cũng thuận tiện chuẩn bị luôn một cái chăn mới.
5 Sau khi đến khách ***, Bạch Nhất cùng Tiêu Diệc Nhiên đi theo tiểu nhị lên lầu. Tới lúc tiến vào căn phòng của Tiêu Diệc Nhiên, Bạch Nhất mới quay người lại đưa một nén bạc vụn cho tiểu nhị, phân phó hắn chuẩn bị một chút nước nóng đem vào.
6 Từ sau khi Bạch Nhất cùng Tiêu Diệc Nhiên rời khỏi thị trấn ở sát biên thành Hoài Định, đến nay đã qua được mười ngày.
Dọc theo đường đi, việc chung sống giữa Bạch Nhất cùng Tiêu Diệc Nhiên vẫn phi thường hài hòa.
7 Bạch Nhất cũng không quay lại đường cũ dẫn đến thôn kế tiếp, cũng không quay trở về, mà theo lối rẽ chạy về phía rừng cây.
Căn cứ những lời của bọn thổ phỉ, phụ cần gần đây chắc chắn có cứ điểm của chúng, nếu hôm sau bọn đồng đảng phát hiện ra thi thể của anh em mình, tất nhiên sẽ muốn trả thù.
8 Một đêm không an bình, cho đến tảng sáng, Tiêu Diệc Nhiên mới dần dần khôi phục thần trí, chưa kịp thanh tỉnh liền ngã xuống bên người Bạch Nhất, còn Bạch Nhất bên cạnh đã sớm lâm vào hôn mê.
9 Edit – HaeHyuk8693
Thời điểm Bạch Nhất tỉnh lại lần nữa, đã thấy bản thân nằm trong xe ngựa. Cảm giác đầu óc còn có chút hỗn loạn, lắc lắc đầu muốn ngồi dậy, y thấy mình liền rơi vào một cái ôm ấp ấm áp.
10 Thời gian hai ngày rất nhanh đã trôi qua, trải qua gần hai tháng lộ trình, Bạch Nhất cùng Tiêu Diệc Nhiên rốt cục đã đến thành Vân Hà. Ngồi ở bên cạnh xe nhìn con đường dẫn vào cửa thành, giờ khắc này Bạch Nhất đột nhiên cảm thấy chính mình đang cách thế giới của Tiêu Diệc Nhiên càng lúc càng xa…
“Một hồi vào thành, ta sẽ tìm một tửu lâu để ngươi nghỉ ngơi trước.
11 Tại phủ thành chủ. haehyuk8693
Bạch Nhất đang tựa vào trên giường, sắc mặt còn hơi tái nhợt, nhưng chỉnh thể nhìn qua vẫn có chút *** thần. Kỳ thật, nguyên nhân chủ yếu khiến Bạch Nhất té xỉu là vì sức khỏe suy yếu lại nghỉ ngơi không tốt suốt mấy ngày qua, công thêm bị cảm giác đau đớn nhất thời kích thích mà ngất tại chổ, không qua được bao lâu liền tỉnh lại.
12 Sáng sớm ngày hôm sau, trong lúc Bạch Nhất còn đang ngủ, Tiêu Diệc Nhiên đã lặng yên đứng dậy.
Nhìn gương mặt bình thản ngủ say của Bạch Nhất, Tiêu Diệc Nhiên nhẹ nhàng cúi người hôn hôn trán đối phương một chút, sau lại đem ngọc bội tùy thân đặt ngay bên gối, liền xoay người ra cửa.
13 Thời điểm Bạch Nhất tỉnh lại, gối đầu bên người đã biến lạnh, tự nhiên thu hồi ngọc bội Tiêu Diệc Nhiên để lại, ôn nhu cười cười. haehyuk8693
Tuy nói hai người đang cách xa nhau, nhưng Tiêu Diệc Nhiên phải đi trước là vì tâm tâm niệm niệm chuyện quân doanh.
14 “Ngươi đã xác định?” haehyuk8693
Vẫn là tại phủ thành chủ, vẫn là tại căn phòng kia, lúc này trừ bỏ Bạch Nhất cùng Phong Cảnh, Tiêu Mạt, thì Vân Mặc Chi thậm chí ngay cả Vân Thanh Nhiễm đều có mặt.
15 Thịnh Kinh, An Quốc Hầu phủ. haehyuk8693
Tiêu Diệc Nhiên diện vô biểu tình, ngồi ngay ngắn tại đại sảnh của Hầu phủ không chút nhúc nhích, nhắm mắt dưỡng thần như đã nhập định.
16 Tiêu Diệc Nhiên vừa vào đại sảnh liền nhìn đến Bạch Nhất đang đứng ở một bên, sắc mặt hơi tái nhợt, thân hình so với trước khi hắn ly khai thành Vân Hà càng gầy yếu hơn, giống như chỉ cần gió thổi qua liền sẽ té ngã, so với Bạch Nhất *** thần sáng láng tại Hoài Định, thậm chí đã chẳng còn là cùng một người.
17 Qủa thật như những lời Tiêu Diệc Nhiên đã nói, vài ngày kế tiếp, hắn đều bề bộn nhiều việc, mỗi ngày sớm đi tối về, có đôi khi thậm chí cũng không trở lại phủ Tướng Quân qua đêm.
18 Trời vừa mới sáng, Tiêu Diệc Nhiên đã mở hai mắt, trong đôi mắt không hề có chút mê mang khi vừa tỉnh dậy. Nghiêng đầu nhìn thoáng qua Bạch Nhất đang nằm ngủ bên người, đáy mắt của Tiêu Diệc Nhiên bỗng trở nên vô cùng nhu hòa, nâng tay vén vén sợi tóc trên trán đối phương, hắn mới khinh thủ khinh cước bước xuống giường.
19 Tiêu Mẫn đang ngồi ngay ngắn trong thư phòng, ngưng thần lật xem sổ sách. Hiện giờ vừa qua giờ ngọ, ánh nắng mặt trời xuyên thấu qua hiên cửa sổ chiếu rọi thư phòng, trong căn phòng im lặng chỉ có thanh âm Tiêu Mẫn ngẫu nhiên lật trở trang sách, một bên là thị nữ Khởi Tú mặc váy tơ lụa hồng nhạt đang im lặng đứng ở bên cạnh.
20 Đảo mắt một cái, thời gian Bạch Nhất đến Tướng quân phủ đã hơn hai tháng. Trong khoảng thời gian này, Tướng quân phủ dưới sự chỉnh đốn của Tiêu Mẫn cũng coi như an bình.
Thể loại: Đam Mỹ, Xuyên Không, Trọng Sinh
Số chương: 112