1 Edit: Vô Khả Nại Hà.
Beta: Yuuki.
Bài nhận xét:
Tô Đạt - một đầu bếp câm cùng với đứa cháu trai chưa cai sữa của mình xuyên đến một nơi gọi là Phế khu Tử vong, trên người hắn khi đó chỉ có một hệ thống phòng phát sóng trực tiếp.
2 Nghe thấy tiếng động Viêm Địa Điểu kêu lên một tiếng, sau đó vỗ đôi cánh không lông chuẩn bị chạy trốn.
Tốc độ của nó khá nhanh, nhưng Tô Đạt cũng chỉ còn cách nó vài bước cũng không kém cạnh, hắn tận lực rút ngắn ba bước thành một bước rồi lập tức vung gậy đánh con gà bị thương!
Thịt!
Đây sẽ là bữa cơm đầu tiên từ khi hắn tới nơi này có thịt!
Tô Đạt vui sướng tới độ viền mắt đỏ ửng.
3 Tô Đạt nắm thật chặt ống sắt bên hông, khi hắn mới thấy dòng suối trong trẻo này thì không kìm lòng được mà thực sự rất muốn uống một hớp nhưng hắn không có đủ can đảm để tới gần mặt nước nhìn thì có vẻ như vô cùng an toàn kia.
4 Tô Đạt kích động nhìn chằm chằm viên đan dược cải tử hồi sinh, nhưng khi nhìn về phía giá cả ngay lập tức nhụt trí.
Nghĩ cũng đúng, trên đời lấy đâu ra bữa cơm trưa miễn phí.
5 Tô Đạt không có thời gian chú ý tới bình luận nổi trội trên phòng phát sóng trực tiếp, hai mắt hắn lúc này đang tập trung nhìn vào động tác của con thỏ phun ra lửa, để chờ lúc nó phun lửa thì có thể kịp thời né tránh và cho dù có khó khăn thế nào hắn vẫn không chịu rời ra xa mà cứ lởn vởn xung quanh hắn.
6 Thanh Vân đạo trưởng nói củ cải là nhân sâm thì hắn còn tin, tuy rằng củ cải đó khác xa nhân sâm mà hắn biết.
Chỉ là từ lần Ma Đạo Sư Morrison ăn thịt thỏ hầm, ông nhắn lại cho Tô Đạt rằng thời gian khôi phục ma lực của ông đã ngắn hơn so với trước kia một chút.
7 Tô Đạt chưa từng gặp trường hợp khắp người dính máu giống như lúc này, mặc dù đa phần máu trên người đều không phải của hắn.
Sau khi hắn chém chết mấy con sói, đàn sói vốn kiếm ăn ở khu vực này dần dần lui về phía sau, cuối cùng chạy ra chỗ xa hơn.
8 Từ sau khi ăn Viêm Linh Quả thì Viêm Địa Điểu không còn sợ lạnh như trước nữa, nhưng nếu không gặp phải tình huống bắt buộc thì vẫn không thích tiếp xúc với băng tuyết.
9 Tô Đạt vì luôn chú ý hai đứa trẻ nên phát hiện mặc dù sự xuất hiện của đứa trẻ kia có chút quỷ dị, nhưng dù sao chung quy vẫn là cái đứa bé nên khi ở chung với một đứa bé khác thì tất cả cảm xúc trái chiều đều bị thu hồi, mà về việc tại sao lại xuất hiện ở nơi này thì khi đứa trẻ kia không giải thích thì hắn cũng không muốn hỏi nó.
10 Cảm nhận được sự áp bách, Thang Lâm không cần ngẩng đầu không cần nghĩ nhiều cũng biết là Tô Đạt, chẳng lẽ hắn là nhân vật quan trọng ở khu ba?
Thang Lâm lắc lắc đầu, nghe theo sự sắp xếp của Tô Đạt đi dạy Tô Bảo Nhi học mấy chữ cái đơn giản.
11 Bởi vì cửa khoang không bị khoá cho nên bọn họ tiến vào rất dễ dàng, Tô Đạt để lại bò sữa nhỏ cùng Tô Bảo Nhi ở bên trong còn mình và Thang Lâm thì ra ngoài đẩy cái cây áp lên trên máy bay ra nhưng mà mặc cho sức lực của cả hai người đều gần như vơi hết thì thân cây kia mới chỉ di chuyển được một chút.
12 Bởi vì bao lâu nay Tô Bảo Nhi vẫn luôn ăn động vật có năng lượng như Viêm Địa Điểu, Cá Phệ Thiên nên thể chất đã thay đổi.
Cụ thể là thay đổi cái gì thì Tô Đạt cũng không rõ lắm, chỉ là rất khác trẻ con bình thường.
13 Tô Đạt cầm đầu rắn đã bị cắt bỏ đi ở phía trước,Thang Lâm đi theo phía sau lại không kìm được mà tránh xa hắn một chút.
Trong hoàn cảnh này, việc Tô Đạt nói muốn ăn nó là chuyện hoàn toàn bình thường, nhưng ở trong lòng hắn thì vẫn là có chút sợ hãi.
14 Thứ có thể tìm được trong rừng rậm quá nhiều, Thang Lâm chỉ nhớ được sau khi vào đây ba ngày, Tô Đạt liền bắt đầu dẫn dắt bọn nhỏ đi săn lùng khắp nơi như muốn diệt trừ sạch sẽ các thứ xung quanh.
15 "Chú Tô! Ta cùng Tiểu Mao về rồi đây. "
Tiểu Mao là tên của Viêm Địa Điểu, bởi vì Tô Bảo Nhi thấy những con gà khác đều có lông, mà Viêm Địa Điểu lại không có, nên liền lén lấy một tên may mắn cho nó, chắc là mong về sau Tiểu Mao có thể mọc lông một cách nhanh chóng.
16 Gà rừng bị Tô Đạt chôn ngay trước mặt bọn nhỏ, không biết có phải vì đi theo bọn họ đã lâu rồi không mà bò sữa cùng tiểu Mao đều có linh tính hơn những con thú khác, làm loại chuyện này trước mặt bọn chúng không cần lo chúng sẽ đào con gà rừng đã chết ra ăn hết luôn.
17 Phòng phát sóng trực tiếp vừa mở lập tức liền có rất nhiều người vào xem, Tô Đạt nhìn một chút, phát hiện có một số người là hay dạo mua các vật phẩm ở thương thành của hắn, thật sự không ngờ là bọn họ sẽ vào xem hắn phát sóng trực tiếp, chuyện này thật sự làm hắn vô cùng kinh ngạc.
18 Đây là chương bonus đầu tiên cho 20 bạn follow hai nhà đầu tiên: BuudinhHuynh6, doideplao1, hoacomay117, love_BL, ThMiuSongPhi, Ni-000, Vy181227, contrymxinhxinh, tuyetnhan1966, atana13, acma0123, kjjk135, GajiDng, duongkhanhien, havy6623, FuyuShiota, Petshall, Haruki_Aru, cherry_1507, gottalove990.
19 Tô Đạt tò mò là kế tiếp hai đứa nhỏ này sẽ làm gì?
Hắn nhảy lên một cái cây càng cao hơn để quan sát kĩ hơn, ở chỗ này hắn có thể thấy rõ biểu tình khẩn trương của Thang Lâm cùng Tô Bảo Nhi, xem ra lần khảo nghiệm này đối bọn họ mà nói thì vẫn là có chút khó khăn nhất định.
20 Tô Đạt kinh ngạc, không nghĩ tới yêu cầu thăng cấp kho hàng lại có thể liên quan với thương thành, chỉ là cũng là quyết định một cách ngẫu nhiên.
Thừa dịp kho hàng còn chưa thăng cấp xong, hắn tiếp tục nhặt trứng nhện, có vài quả trứng nhện là lớn hơn một chút, nhan sắc đậm một ít, hoặc là sờ lên thấy nhiệt độ cao hơn một ít.
Thể loại: Dị Năng, Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Khoa Huyễn
Số chương: 50