1 Năm 23xx, với sự nhảy vọt về công nghệ tự động hóa cũng như các robot sản xuất ngày càng được cải tiến, năng suất lao động được tăng cao, con người gần như không phải tham gia lao động mà chỉ việc ngồi chơi tận hưởng thành quả.
2 7h tối, “Anh hùng thiên hạ” open beta, đội đầu khôi lên đăng nhập vào game. _Chào mừng người chơi đến với “Anh hùng thiên hạ”, loạn lạc nổi lên, dân chúng lầm than, ai sẽ là người cứu vớt muôn dân thiên hạ, ai sẽ là người bước lên đỉnh vinh quang.
3 Thấy chẳng có gì để xơ múi, tất cả người chơi tản đi, ai hỏi thăm nhiệm vụ cứ đi hỏi thăm, ai sát quái vẫn cứ sát, kẻ lông bông thì vẫn cứ lông bông. Long cũng tính xoay người bước đi, bất chợt thấy áo mình bị ai kéo.
4 Vừa thấy Long bước vào, lão thợ rèn đã chào hàng:_không biết chàng trai trẻ đến đây mua gì, nhìn dáng người cường tráng (toàn mỡ đắp lên) toát lên đây vẻ khí khái anh hùng bla bla….
5 Ngày hôm nay, khi vừa đi đào quặng về, Long thấy trong nhà vang tiếng cười của Tuyết nhi. Đẩy cửa bước vào trong, một người đàn ông trung niên rắn rỏi, làn da màu đen sạm đang ôm Tuyết nhi trong lòng.
6 Chia tay với Tuyết nhi, Long cũng buồn bực mà quay về. mặc dù chỉ có một tuần, nhưng Long đã coi Tuyết như như cô em gái bé bỏng của mình chứ không phải một dãy số liệu do máy tính tạo ra.
7 Kẻ ngồi tù cứ phải ngồi tù, ấy vậy mà tên đầu sỏ gây ra mọi chuyện thì vẫn đang nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật. Đào mỏ, luyện cấp, lại đào mỏ luyện cấp.
8 _Thôn trưởng gia gia, cháu vừa mới đi câu về được mấy con cá chép ngon lắm, cháu biếu người nấu canh ăn cho bổ. – cái giọng này chắc chắn là của Long không thể nào sai được.
9 Đang định từ biệt lão Lý Đức, lão chợt giữ Long lại:_này, chàng trai trẻ, ta muốn hỏi thăm lão thôn trưởng, nhưng mà dạo này công việc ta bận quá (Long ngoảnh đầu nhìn quanh, cả công hội không có lấy một bóng người thì không hiểu lão bận cái gì).
10 Một đường chạy thẳng ra khỏi thôn, Long không khỏi ức chế, có bao giờ anh mày phải chịu cảnh người người vây giết. quân tử báo thù 10 năm chưa muộn, sẽ có ngày ông mày làm cho cái Hổ đầu bang như chuột chạy qua đường, người người đuổi giết.
11 Với nụ cười trên mặt, Long mở cửa kho: kim tệ ơi ta tới đây. Nhưng khi nhìn vào bên trong, nụ cười trên mặt Long cứng đơ, ngoài một ít lương thực ra, trong kho còn nhốt vài người phụ nữ, một lão già và một thằng nhóc.
12 Tạm gác việc kiến thôn sang một bên, Long quay sang hỏi thăm cậu bé bị nhốt trong nhà kho:_này nhóc, sao nhóc lại bị bọn cướp này bắt thế?Thằng nhóc giương đôi mắt to tròn lên đáp:_ cha đệ là thành chủ thành Vạn Xuân mới được nhậm chức.
13 Suy nghĩ cách phát triển thôn trang mà Long đau cả đầu. Liếc thấy Long đang nhăn mày suy Siêu lão hỏi:_cậu có điều gì băn khoăn vậy?_Cũng không có gì, thực sự tại hạ chỉ là một mãng phu, đánh đánh đấm còn được chứ để phát triển thôn trang, cai quản dân chúng thì chịu chết.
14 Haha, nhân phẩm bạo phát, là võ tướng, mịa lại còn to như con trâu mộng nữa chứ, ra trận tụi nó nhìn chắc cũng chạy mất dép rồi. Có võ tướng, Long cũng cho xây luôn sơ cấp binh doanh.
15 Quay về bởi vì không có cậu nhóc Bình Minh làm vướng chân nên tốc độ nhanh hơn không ít, cùng với lão sư gia ngày đi đêm nghỉ. Chạng vạng tối ngày hôm sau đã quay về đến Vân Vụ thôn.
16 2 mẫu ruộng đem lại 2000 cân thóc, trừ đi 200 cân làm giống, còn dư ra 1800 cân thóc, cũng đủ để ăn trong một thời gian. Hệ thống quy định ngày mùa gieo hạt cụ thể, nếu bỏ lỡ lần này chỉ có thể đợi đến lần sau hoặc trồng giống cây khác (mỗi giống cây có mùa vụ gieo trồng khác nhau).
17 Đinh, chúc mừng người chơi đọa lạc thiên sứ của Mĩ quốc thành lập Thiên đường thôn, đạt danh hiệu “thiên hạ đệ nhị thôn”, thưởng danh vọng 30 đặc thù kiến trúc 2 cuốn.
18 Sau khi để sách vào thư viện, Long tìm đến Trương Phi hỏi về tình hình luyện quân. Trương Phi hồ hởi:_ bẩm trấn trưởng, 10 người lính tuyển mộ lúc trước giờ đã lên cấp 15, tất cả đều lĩnh ngộ đao thuật (do luyện tập nhiều).
19 Cứ tiếp tục làm như vậy được 2 lần, Long cũng mang lính về, bởi theo như điều tra của Long, một ngầy trại cướp chỉ cử ra 3 hay 4 đợt như vậy. hơn nữa, thể lực của binh lính cũng đã cạn kiệt, không thể chiến đấu thêm nữa.
20 Tối đó, Long cảm thấy bồn chồn không ngủ được. Ra ngoài sân ngắm trăng, vầng trăng tròn vành vạnh, tỏa ánh sáng êm dịu vỗ về vạn vật. Không có cách nào tĩnh tâm, Long xách kiếm lên tiến vào khu rừng bên ngoài trấn.