1 Nghe nói nghe nói ngày thứ ba, tháng hai là ngày đen nhất của cậu, trước khi ra ngoài, mệnh lý sư gà mờ của Ngự Phong Đường đã bói cho cậu một quẻ, nói hôm nay cậu sẽ gặp tai nạn đổ máu nên việc gì cũng không nên làm.
2 Một tiếng tru này đưa tới không ít sự chú ý của các bác sĩ lẫn hộ sĩ đi ngang qua, thậm chí có mấy người nha của bệnh nhân cũng tò mò tham xem náo nhiệt.
3 Chuyện tôm bóc vỏ đã bị hộ sĩ biết, còn đem bọn họ thoá mạ một chút, uy hiếp Lâu Triển Nhung nếu không nghe lời liền cho y tá trưởng như Lý Qùy đến tự mình đến đút thức ăn, làm cho Lâu Triển Nhung hết sức khó chịu nhưng lại không thể nề hà, đành phải tiếp tục ăn thực phẩm cho trẻ con.
4
Trị liệu phục kiện là một việc nhàm chán mà vừa vô vị, hơn nữa dục tốc tắc bất đạt, chỉ có thể làm từng bước từng bước mà đi lên.
Lâu Triển Nhung đối với thân thể vô lực này thập phần căm tức, tính tình càng thêm táo bạo.
5 Sau khi rời khỏi bệnh viện, Lục Định Vũ cũng không bỏ qua việc dò la về Lâu Duật Đường, nhưng mà tên gian xảo Thiệu Vĩnh Côn nhiều lần từ giữa gây khó dễ, tử thủ canh phòng nghiêm ngặt.
6 Lâu Triển Nhung bị giày vò thật sự thảm, đầu tiên là ói đến thất điên bát đảo, về đến nhà còn có triệu chứng cảm nắng, cả người vô lực, ngực khó chịu, đầu não choáng váng mà than ở trên giường.
7
Lâu Triển Nhung cảm thấy mình giống như đã làm một chuyện ngu xuẩn, tự tay mở cánh cửa thả dã thú ra, còn không biết sống chết mà khiêu khích nó.
Một con hổ đói bổ nhào về phía cừu con, cậu bị Lục Định Vũ áp lên giường, thân thể cường tráng ép tới nổi cậu không thể động đậy.
8
Kết cục của ác chiến thứ hai là phơi thây ngoài chiến trường, mệt như chết, ngay cả nâng nâng mắt lên cũng lười.
Lục Định Vũ ăn uống no đủ rồi đem cậu đi tắm, rửa thân thể hai người, sau đó lại ôm trở về ngủ, đương nhiên chưa quên đem sàng đan rối tinh rối mù thay đổi.
9 Đối với kẻ tinh thần phấn khởi, tư tưởng cuồng nhiệt dã tâm mà nói, dù cố gắng tận tình khuyên bảo giảng giải đạo lý như thế nào thì hắn cũng nói mi thúi lắm.
10
Trung khuyển trốn tránh, cho hả lòng hả dạ, đối với không ai bì nổi đích Lâu Triển Nhung mà nói, đả kích là trí mạng.
Cậu thất hồn lạc phách mà ngã ngồi ở trên giường, ngay cả thân thể không khoẻ đều tạm thời quên, trong ngực từng đợt trướng đau, bị đè nén đến muốn nổ tung.