1 Đầu đề: [Tìm bạn trăm năm] Yêu cầu kết hôn chớp nhoáng trong vòng 1 năm!!!Nội dung:Tên: Mộc Tử Duy. Giới tính: namTuổi: 22Chiều cao: 1,55m. Cuộc sống, hành vi, thói quen của bản thân tốt đẹp, không hút thuốc lá, không uống rượu, không đánh bạc.
2 Mộc Tử Duy bị tiếng gõ cửa đánh thức. Cậu dụi con mắt nhập nhèm còn buồn ngủ, vơ lấy chiếc áo phông bên giường tròng vào, xuống giường, đi mở cửa. Khoan đã, mặc ngược áo rồi.
3 “Lùn ghê. ” Một giọng trẻ con mềm mềm nói theo. Hey? Tiếng từ đâu tới?Mộc Tử Duy nhìn chung quanh. “Em ở đây. ” Giọng trẻ con mềm mại tựa hồ không vui cho lắm.
4 Mộc Tử Duy bắt đầu đi làm từ ngày mai, cho nên bữa trưa hôm nay của nhà họ Quan… gọi đồ ăn bên ngoài. Lúc đồ ăn vất vả lắm mới tới nơi, Quan Quan lại vẫn chui trong phòng không ra.
5 “Au… aiss… Móa!” Tần Cáp đấm mạnh xuống giường, rút thứ vừa thô vừa cứng cắm trong hoa cúc ra. Mịa! Ai bảo ấn gậy rung vào sướng lắm! Sướng chó nhà nó! Hắn đây còn chưa bật rung mà đã đau như vậy, nếu cho rung thì có mà nứt luôn à!Tần Cáp xoa hoa cúc vừa đau vừa xót, nghĩ thầm: “Nếu như có đồ thật thì tốt rồi.
6 Sáng Mộc Tử Duy vừa dậy đã chạy tới nhà Quan Chước ‘đi làm’. Ấn chuông cửa mãi lại không thấy ai ra mở, xách túi một đường, tay cũng thấy tê, sầu não ngồi xổm ở cửa.
7 Cuộc sống làm việc và nghỉ ngơi của Mộc Tử Duy bắt đầu theo quy luật. Cứ 8h sáng đến nhà họ Quan, nếu sớm một chút có thể gặp Quan Chước chạy bộ buổi sáng.
8 “Quan Quan có muốn đi siêu thị không?” Mộc Tử Duy đi tới cửa mới nhớ ra, quay đầu hỏi Quan Quan. ”“Dạ. ” Quan Quan đi chầm chậm tới, có vẻ không muốn lắm.
9 Bốn người đang giằng co ở cửa. Bên trong cửa là Quan Tiểu Cẩn, ngoài cửa là Quan Chước, Quan Quan và Mộc Tử Duy. Quan Tiểu Cẩn thấy Quan Chước dắt Quan Quan, Quan Quan dắt Mộc Tử Duy, yên lặng che mặt.
10 “Muốn tắm không?”“Ừm. ” Mộc Tử Duy nghiêng đầu nghiêm túc nghĩ, còn nói: “Tôi không có quần con để thay, anh có cái nào mới không?”“Không có. Cậu có thể giặt đêm nay, sáng mai là khô.
11 Mộc Tử Duy dậy theo tiếng chuông sinh lý. Bên ngoài cửa sổ, chim chóc đang kêu ‘chiêm chiếp’, réo rắt êm tai. Trước mắt là một mảng thịt xinh đẹp màu mạch, Mộc Tử Duy không suy nghĩ nhiều, dùng mặt cọ cọ.
12 Mộc Tử Duy chuyển tiền xong thì gọi một cuộc điện thoại. “Duy Duy, có chuyện gì à? Mẹ đang phơi quần áo thôi. ”“Mẹ, tiền tháng này con chuyển rồi đấy.
13 Quan Tiểu Cẩn ở nhà đợi đến buồn chán, sầu muộn. Lịch trình trong ngày hôm nay của cô vốn đã sắp đầy, sáng đi hội hợp với Hiểu Huyên cô nương, rồi cùng đi xếp hàng chờ ký thụ của một tác giả manga, lấy được chữ ký rồi thì tới Pizz Hut ăn Pizza.
14 Thực ra, chú Trần trông thì hơi đáng sợ nhưng thái độ vẫn khá hòa ái dễ gần. Chí ít Mộc Tử Duy cũng không sợ hắn. Nhất là sau khi Quan Chước đã nói với cậu trong bếp.
15 “Mẹ. ” Quan Chước nhìn khuôn mặt vẫn xinh đẹp như trước nhưng đã tiều tụy đi nhiều ấy qua khung cửa thủy tinh. Người phụ nữ cười, con mắt cong lên, nếp nhăn nơi khóe mắt đã hiện ra.
16 Quan Tiểu Cẩn dắt Quan Quan, mang một đống đồ lên, hăng hái trở về, dáng vẻ khoe khoang ấy, y hệt như một đấu sĩ chiến thắng trở về. Thức ăn đã dọn lên bàn, phong phú ngoài ý muốn.
17 Thực ra Tần Cáp phản ứng khoa trương như vậy là có nguyên nhân. Nhà Tần Cáp làm buôn bán vật liệu xây dựng, quy mô không tính là lớn, nhưng coi như là giàu có.
18 “Chuyện là vậy đó… có thể chứ?” Mộc Tử Duy ngẩng đầu dè dặt hỏi. “Ừ, được. ” Quan Chước cầm lấy túi đồ trên tay Mộc Tử Duy, “Quần áo?”“Ừ, quần áo để thay, anh Tần có lẽ sẽ phải ở nhà tôi lâu một chút?”“Vậy tôi mang nó vào phòng.
19 Lúc Mộc Tử Duy tỉnh dậy, Quan Chước đã dậy trước rồi, ngồi trên giường nhìn cậu. “Quan Chước. ” Mộc Tử Duy vẫn mơ hồ, chỉ cảm thấy Quan Chước nhìn kiểu gì cũng đẹp, ngơ ngác gọi tên Quan Chước.
20 “Sữa đậu!” Tần Cáp đã chờ dưới lầu một hồi, thấy Mộc Tử Duy đi tới thì hào hứng vỗ vai cậu. Mộc Tử Duy bị vỗ rung cả người. “Ack… sữa đậu, người này là…” Tần Cáp thấy một người đàn ông vừa đi tới cùng Mộc Tử Duy.