1 “Bẩm Hoàng Hậu, Hoàng Thượng từ lúc đi săn bắn bị té ngựa đến nay đã qua năm ngày, vẫn chưa tỉnh lại. Trong cung đã bắt đầu có những lời đồn đãi loạn thất bát tao[1]… ” Thái giám quỳ xuống dưới chân một nam nhân đang ngồi trên ghế gỗ tử đàn nói khẽ.
2
“Tích nhi! Thường Đức!” Cảnh Nguyên đế hô lớn, muốn làm vậy để hai người kia có thể chú ý mà nhìn về phía y.
Nhưng Liễu Tích và Thường Đức vẫn như trước mặt đối mặt trò chuyện, một cái cũng không nhìn đến Cảnh Nguyên đế bên này.
3 Lúc trước lập Thẩm Thanh làm Hoàng Hậu, hoàn toàn là vì cha của hắn nắm binh quyền, cho nên vài năm nay Cảnh Nguyên đế đối với Thẩm Thanh thái độ cũng không lạnh không nóng.
4
Khi Cảnh Nguyên đế đi tới Cần Chính điện thì các bá quan văn võ đều đã tề tụ đầy đủ, tất nhiên là không có bất luận kẻ nào có thể thấy được y.
Tể tướng Liễu Hàn Hâm đứng ở vị trí thủ vị đối diện với bá quan.
5
Liễu Hàn Lâm ngồi ở trên long ỷ đắc ý một lát cũng ly khai, Cảnh Nguyên đế một lúc sau cũng trở về tẩm điện của mình.
Bên trong tẩm điện chỉ có một tiểu thái giám canh giữ, y cũng như trước nằm ở trên giường hôn mê bất tỉnh.
6 “Doanh ca ca?” Vẫn đứng ở bên giường quan sát hành động của Thẩm Thanh, Cảnh Nguyên đế nghe tiếng thì thào này trong lòng kinh ngạc lẫn khó hiểu, Thẩm Thanh đây là đang gọi y sao? không sai y danh tánh gọi là Long Doanh, nhưng Thẩm Thanh gọi tên này thân mật vô cùng, bao hàm nhiều tình cảm.
7 Vào năm sinh thần lần thứ mười ba của Cảnh Nguyên đế Long Doanh, khi đó y chức vị là thái tử, được tiên đế phụ hoàng của y tổ chức thọ yến, triệu bá quan vào cung thiết yến.
8
Long Doanh nhìn Thẩm Thanh trước mặt, mi nhãn tinh xảo rất giống tiểu tử mập mạp trong trí nhớ.
“Thanh Nhi, thứ lỗi cho ta……” Long Doanh cảm thấy vô cùng may mắn, vì lúc này đang ở trạng thái hồn phách Thẩm Thanh không biết y đang ở gần bên cạnh hắn, nếu không y thật đúng là không biết nên đối mặt với hắn như thế nào.
9
“Liễu Hàn Lâm, nếu Hoàng Thượng tỉnh lại, ngươi nhất định sẽ không được chết tử tế!” Bên này Thẩm Thanh vẫn còn dùng sức giãy dụa.
“Còn không nhanh chóng đem hắn áp giải đi xuống.
10 “Thanh Nhi, tha thứ cho trẫm, trẫm…. . ta lúc trước thú khanh bất quá là vì Thẩm tướng quân, trẫm đã quên khanh, quên lời thề khi xưa, ngay cả đêm tân hôn, ngay cả lúc nhìn thấy ngọc bội, trẫm cũng không có nhớ tới khanh.
11 May mà đại Cảnh vương triều phục sức cũng không phức tạp, cũng trong ngoài hai tầng mà thôi. Long Doanh cởi áo ngoài và nội sam ra, Thẩm Thanh toàn thân chỉ còn lại một tiết khố, eo bụng bên trên đã trần trụi.
12 Ca nhi phát dục nam căn thanh tú nhỏ nhắn hơn nam nhân bình thường. Phía bên dưới có hai huyệt động, một chỗ giống như nữ tử là hoa huyệt, một chỗ là hậu huyệt.
13 Nam căn của nam tử bình thường so với ca nhi đồ sộ hơn rất nhiều. Nam căn ca nhi cơ bản chính là bài trí, tựa như Long Doanh khi nãy cũng không để ý qua tiểu nhục côn của Thẩm Thanh chỉ không ngừng đùa bỡn hoa huyệt, chung quy chỗ đó mới có thể khiến y khoái hoạt.
14 “Ân. ” Thẩm Thanh biết Long Doanh thể lực luôn luôn rất tốt, lúc trước chuyện phòng the cũng sẽ liên tiếp muốn hai lần. Mà lúc nãy Thẩm Thanh bị buộc nói vài câu hạ lưu cũng dần dần buông thả, lúc này tuy rằng e lệ, nhưng vẫn là nhẹ nhàng gật đầu.
15 Sau một trận ân ái đến hôn thiên ám địa Long Doanh rốt cuộc ở trong cúc huyệt Thẩm Thanh bắn ra long tinh. Thẩm Thanh trước sau bên trong hai huyệt đều đổ đầy long tinh của Long Doanh, lại bị Long Doanh thao đến mệt nằm bệt trên giường, hai chân vô lực không thể khép lại, tinh dịch màu trắng sữa từ hai huyệt khẩu thong thả chảy ra.
16
“Hoàng Thượng……” Thẩm Thanh nhẹ nhàng đẩy Long Doanh một chút, lui lui về phía sau.
“Thanh Nhi, trẫm đã nghẹn hai ngày, lại nghẹn nữa long căn của trẫm phải nghẹn đến hỏng mất.
17 Thẩm Thanh buông lỏng núm vú ra, thong thả giang rộng chân, do dự nửa ngày mới đưa bàn tay đến giữa hai chân, ngón tay có chút run rẩy kéo âm thần hướng ra hai bên.
18 “Thì ra cúc huyệt của Thanh Nhi cũng muốn như thế, trẫm trước hết thao cúc huyệt của khanh. ” Long Doanh căn bản là không để ý côn thịt cắm vào trong huyệt nào dù sao trước sau hai huyệt đều cực kỳ thoải mái, hơn nữa cúc huyệt còn căng chặt hơn.
19 “Thanh Nhi……” Thẩm Thanh cởi nội y lộ ra nửa người trên trần trụi, ánh mắt Long Doanh dần dần thay đổi, da thịt trắng nõn, núm vú đỏ hồng, vòng eo mảnh khảnh….
20 “Ahhh…. . Thanh Nhi…… cái miệng nhỏ nhắn của khanh thật là lợi hại…… Cái lưỡi thật biết liếm rất là linh hoạt …. . ” Trong miệng Thẩm Thanh vừa ướt vừa nóng, Long Doanh cảm giác giống như đang cắm vào hai huyệt phía dưới sảng khoái vô cùng, tuy rằng không thể đem cả côn thịt đều cắm vào trong miệng Thẩm Thanh nhưng trong miệng lại có đầu lưỡi trơn trượt mơn trớn mà hai huyệt thì lại không có.