1 Cảm thấy làm người không thể cứ thế này, không nên vì ánh mắt của người khác mà nhắm mắt nhắm mũi bước tới. 29 tuổi, không có bạn gái, làm như là chuyện sai trái lắm không bằng.
2 Tâm trạng của Ánh Lý hôm nay đặc biệt xấu. Mới sáng sớm tinh mơ mà mẹ cậu đã than vãn rằng phải chi cậu mau mau đi tìm cô bạn gái về thì tốt biết mấy.
3 Buổi chiều đến “ Góc khuất”, không như những lần trước, lần này Ánh Lý chọn ngồi bên cửa kính chứ không phải kế quầy bar như mọi lần nữa. Giờ đây cậu chỉ muốn nằm dài trên bàn ngắm nhìn cảnh vật bên ngoài ô cửa kính trong suốt kia, ngay đến lời giới thiệu của chủ quán cậu cũng không muốn nghe.
4 Mới chớp mắt mà đã đến ngày khai trường, sự buồn bực tích tụ trong lòng Ánh Lý vào những ngày hè cũng vì bận rộn mà biến mất tăm. Cậu hiện đang bận thu dọn bàn làm việc, bởi vì học kì trước có một giáo viên nghỉ hưu, qua học kì này trường đã bổ sung thêm một giáo viên tư vấn mới nên giờ cậu phải dọn dẹp sạch sẽ, ngăn nắp cái bàn làm việc mà cậu đã chất đống lên đó cơ hà nào tạp chí và những thứ linh tinh lung tung trong dịp hè để vị đồng nghiệp mới có cái sử dụng.
5 Buổi tối, Ánh Lý nằm dài trên quầy bar của Góc khuất mà phát ngây ra. Dung Thâm cũng không làm phiền cậu, chỉ chốc chốc lại giúp cậu thay nước trà mới.
6 Cuộc sống thật ra cũng rất đơn giản, thì cũng chỉ xoay quanh nhà, trường học, còn có “Góc khuất” của Dung Thâm, những người mà cậu thường qua lại cũng đơn giản nốt, thì là người thân trong gia đình, học sinh trong trường, một số ít phụ huynh, đồng nghiệp, thỉnh thoảng cũng gặp gỡ những bạn học cũ… và cả Dung Thâm.
7 Trong lòng Ánh Lý rất không vui, không ngờ Dung Thâm đã thật sự có người yêu rồi. Còn nói gì “Nhưng cậu không muốn biết đâu. ” Mà con Lucky thúi, gâu gì mà gâu! Lần đầu cảm thấy Lucky không đáng yêu… Đây là gì với gì hả? Đáng ghét! Sau đó cả hai còn nói gì đó, nhưng Ánh Lý không nhớ được, chỉ biết là sự buồn bực ức chế trong lòng càng lúc càng lan rộng.
8 Thật ra thì những ngày sau đó cũng không có gì thay đổi cả. Cứ khoảng hai ngày thì Ánh Lý đến “Góc khuất” một lần, vào những ngày không rảnh đến quán thì gọi điện thoại nghe nghe giọng của anh.
9 Lại hơn một năm nữa trôi qua, Ánh Lý và Dung Thâm vẫn ở bên nhau, xuân qua thu đi chớp mắt đã qua một năm rồi, như là một việc rất dễ dàng vậy. Cảm giác ở bên cạnh Dung Thâm rất yên lòng.
10 Mở cửa “Góc khuất”, Ánh Lý bước vào trong với khí thế hùng hồn. Vừa hay Dung Thâm đang chuẩn bị đóng cửa, trong quán không bóng người khách nào. Anh thấy cậu, có chút mừng vui, nhưng lập tức lại trở về dáng vẻ điềm nhiên thường ngày.