1 Thân là người thành lập diễn đàn yêu bánh ngọt, Mộ Niên ngoài đi học ra thời gian còn lại đều dành để ngâm mình trong diễn đàn.
Sau bữa tối, Mộ Niên trở lại ký túc xá, mở thanh lịch sử, vào diễn đàn.
2 Mộ Niên là một CV, tên gọi là Lưu Niên. Từ ngày đầu gia nhập võng phối đến giờ đã là hai năm, cậu cũng được coi như là có chút tiếng tăm.
Thực ra, Mộ Niên không mấy khi để ý đến giới võng phối.
3 Bình luận của Mộ Niên rất nhanh đã bị n cái bình luận khác đá đến chỗ nào không biết. Đương nhiên điều này cũng nằm trong dự kiến của cậu, đại thần mà dễ lôi kéo như vậy thì đã chả mang danh đại thần!
Mộ Niên mở Baidu, tìm kiếm thông tin về Báo Tử.
4 Vì trường học mới khai giảng, Mộ Niên không quá bận, trừ mỗi ngày đều lên diễn đàn, cơ bản không có gì làm. Gần đây cũng không thấy ai nhờ phối âm, Mộ Niên bèn lên diễn đàn xem có kịch tổ nào đang cần CV không.
5 Một tuần sau đó, khi Mộ Niên đã đem âm toàn bộ trả lại cho [Lên kế hoạch], cậu cũng chưa từng gặp Báo Tử trong chatroom lần nào. Chẳng lẽ Báo Tử cũng không thích nói chuyện trong chatroom? Mộ Niên có chút thất vọng, mọi người trong kịch tổ nói đủ thứ chuyện trên trời dưới biển, náo nhiệt vô cùng, nhưng cậu đến một chút ý muốn chen vào cũng không có.
6 Vào một ngày đẹp trời khi thời tiết đã chuyển ấm, [Lên kế hoạch] của kịch tổ lên chat room thông báo một chuyện vô cùng quan trọng – phát kịch.
[Lên kế hoạch]: ~(≧▽≦)/~ Tối nay bảy rưỡi phát kịch na ~ Vừa mới kiểm tra lại lần cuối, dù đã nghe không biết bao nhiêu lần cơ mà vẫn không nhịn được ngưỡng mộ kịch tổ của chúng ta!
[Đạo diễn]: o(≧v≦)o Siêu ngưỡng mộ luôn, kịch lần này thực sự rất hay!!! Mọi người trong kịch tổ vất vả rồi!
[Trang trí]: Yada ~ Thật chờ mong nha, phỏng vấn một chút các vị sama hiện tại có cảm giác gì?
[CV – Quỳnh Lâu]: Cuối cùng cũng đến rồi, thật chờ mong!
[Lên kế hoạch]: Quỳnh Lâu sama xứng siêu tốt ╭(╯3╰)╮ moah moah!!
[CV – Quỳnh Lâu]: Hừ hừ ~ Còn không nghĩ xem ta là ai
~[CV – Bánh mật]: Hôm nay phát kịch?
[Đạo diễn]: Đúng thế ~ Không ngờ bánh mật là người mới, nhưng xứng kịch rất không sai, đúng như tiểu thụ trong tưởng tượng của ta! Vuốt ve bánh mật ~ Bé cưng cũng vất vả rồi O(∩_∩)O
[CV – Bánh mật]: (/ω) không vất vả.
7 Nhờ kỳ thứ nhất quá thành công, Bánh Mật dù là tân nhân cũng đã có không ít fan, đồng thời cũng có nhiều [Lên kế hoạch] chủ động mời hắn vào kịch tổ.
[Lên kế hoạch]: Bánh mật, ~ Bạn của mình muốn làm kịch truyền thanh, cô ấy thấy giọng cậu rất thích hợp với vai phối hợp diễn thụ trong đấy ~ Cho nên xin QQ để liên lạc….
8 Kịch bản kỳ thứ hai đã có rồi, người trong diễn đàn đòi kịch cũng được một thời gian, kịch tổ cũng phải gấp rút đẩy nhanh tiến độ hoàn thành. Ngày thứ ba sau khi nhận được kịch bản, Mộ Niên hoàn thành phần âm của mình, nhanh gọn gửi đi.
9 Ngày lễ lao động mùng một tháng năm đến nhanh như gió thổi. Hai ngày trước khi đến, Lục Duy đã báo cho cậu thời gian đến cụ thể của cậu ta, là chiều ngày ba mươi.
10 Nghe đến lời này, tay Mộ Niên khựng lại, cậu kinh ngạc nhìn Lục Duy: “Sao ông lại nghĩ ra thành như thế được nhỉ? “
Lục Duy nhìn thoáng qua hướng Thịnh Diệc Thanh vừa rời đi, “Chậc chậc” hai tiếng: “Đây gọi là trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường.
11 Một lúc sau khi Mộ Niên rời khỏi Đường Tâm, nhịp tim cậu vẫn chưa thể bình ổn lại, trong đầu trống rỗng.
Thịnh Diệc Thanh thì ra thực sự có ý với cậu!
Rồi cậu lại nhớ đến lời Lục Duy nói lúc ở tiệm bánh.
12 Kỳ kịch thứ hai dưới sự kêu gọi và thúc giục không ngừng của fan đã nhanh chóng ra lò.
Đó cũng là lần đầu tiên Báo Tử xuất hiện trên diễn đàn, từ sau cái weibo kia.
13 Sắp đến cuối kỳ, trong khoảng thời gian này Mộ Niên hoàn toàn ngâm mình vào đống sách vở ôn tập. Ban ngày cậu đều ngồi trong thư viện, chỉ đến tối mới về phòng nghỉ ngơi.
14 Một lần nữa đánh dấu hai chữ Báo Tử, cậu vẫn không bỏ lỡ bất kỳ một tin tức nào của hắn.
Kịch lần này, Mộ Niên vào vai phối hợp diễn thụ, còn Báo Tử là chủ dịch công, Ly Ly Nguyên Thượng Thảo là chủ dịch thụ.
15 Mộ Niên ngơ ngác đứng sững ở cửa ra vào, vừa lúc đó Thịnh Diệc Thanh ngẩng đầu lên, tươi cười bên môi cứ thế đọng lại. Đây là lần đầu tiên họ gặp lại sau hai tháng dài.
16 Tối tháng tám, thời tiết vẫn còn vương lại chút oi bức mùa hạ, nhưng đi dọc bờ sông sẽ cảm nhận được từng cơn gió mát lạnh, hơn nữa hai người vừa mới thổ lộ tâm tình lúc này vẫn còn đang chìm trong hạnh phúc, vô cùng hưởng thụ những giây phút sóng vai nhau trên đường thế này.
17 Chời ơi mới tỏ tình thôi mà đã ngọt sâu cả răng thế này rồi, sau này còn không biết thế nào nữa a =))
Sáng sớm ánh mặt trời xuyên qua rèm cửa chiếu lên giường.
18 Hai giờ chiều, tàu mới tiến vào nhà ga. Mộ Niên lưng đeo ba lô, tay xách túi lớn túi nhỏ theo đoàn người đông nghìn nghịt đi ra khỏi ga tàu.
Đứng trước cửa lớn nhìn quanh một lúc vẫn không thấy bóng dáng người kia, Mộ Niên đành rút điện thoại ra.
19 Buổi tối, sau khi tắm rửa sạch sẽ, hai người làm ổ trên giường nghịch máy tính.
“Mộ Niên, em thật sự không định dùng nick Bánh Mật nữa sao?” Thịnh Diệc Thanh nhìn khung chat trên diễn đàn của kịch tổ cũ, hỏi: “Mọi người trên diễn đàn vừa nãy còn nói đến em đó.
20 Rèm cửa phòng ngủ đột nhiên bị kéo ra, ánh mặt trời chói chang cứ thế chiếu thẳng lên người Mộ Niên. Mộ Niên cau mày, xoay người ra chỗ khác.
Thịnh Diệc Thanh đến bên cậu, vỗ vỗ vào mông cậu vài cái, “Dậy đi thôi.