1 Trác Phàm – 28 tuổi, giới tính Nam, chức nghiệp Phó tổng giám đốc Công ty trò chơi lớn nhất nhì trong nước. Nghe thì có vẻ oai, nhưng thực ra hắn cũng chỉ là một nam nhân bình thường như bao nam nhân khác mà thôi ~!!!
Được rồi, ngoại trừ đối tượng có thể khiến hắn có phản ứng sinh lý hơi khác với nam nhân bình thường một chút ra….
2 [ Đinh ~!!! Chúc mừng người chơi thứ 1001 thành công Login. Quét dữ liệu toàn thân:
* Tên: Trác Phàm
* Tuổi: 28
* Giới tính: Nam
* Thuộc tính: Phúc hắc, cuồng dã, tà mị tra công
* Thể lực: 20
* Trí lực: 100
* Mị lực: 60
* Tinh thần lực:?
* May mắn:?
* Huyết thống:?
* Exp: 0
* Level: 0 ]
Trác Phàm vừa mở mắt ra liền thấy mình đang nằm giữa một căn phòng trắng toát, ngoại trừ một cái giường Kingside êm ái màu trắng ra cũng chỉ còn một màn hình lớn có rất nhiều công tắc.
3 _ Hừ, người thông minh ko nên cùng một dãy số liệu so đo ~!!! – Trác Phàm khinh thường nói, nói xong liền lưu loát đứng lên, nhanh chóng vệ sinh cá nhân xong xuôi rồi đi xuống phòng khách.
4 Qủa nhiên, khi 3 người tới nơi đã nhìn thấy một đám đông bu lại thành một vòng tròn xung quanh Thẩm Vĩ Hàn rõ ràng đang nổi giận với một vết ô trên cái áo khác da sang trọng và một cô gái đang ngồi bệch dưới đất, tay còn cầm ly nước tang chứng quật cường nhìn lại kia…!!!
[ Đinh ~!!! Kịch tình: U buồn vương tử cứu Lọ lem đã bắt đầu.
5 Một ngày như mọi ngày, Hạ Di Tình tiếp tục công việc quen thuộc: Trốn tiết. Thong dong bước đi trên dãy hành lang trống vắng dẫn đến chỗ Thư viện cũ……….
6
Hôm sau, như thường lệ, vào giờ nghỉ trưa Trác Phàm lại lê lết đến phòng Thư viện, nhưng bỗng nhiên tai thính nghe được tiếng đàn đau thương văng vẳng đâu đây.
7 Hôm sau, Trác Phàm vừa mới vác mặt lên tới trường thì đã thấy 4 vị Mĩ nam đẹp rạng ngời mà ko chói lóa đứng dàn hàng ngang chào đón ở trước cửa phòng học rồi……….
8 [ Đinh—-!!! Kịch tình “Lần đầu ra mặt” sắp bắt đầu. Mời người chơi chú ý —!!!] – Vừa xuống máy bay ko lâu, đoàn người đang nhận phòng của mình, chuẩn bị tổ chức một bữa tiệc thịt nướng trên bãi biển thì bên tai Trác Phàm đột nhiên vang lên giọng nói máy móc đã lâu ko thấy của Hệ Thống.
9 Cứ thế kế hoạch đã được f5 thông qua, ngay cả Thẩm Vĩ Hàn này táo bạo khủng long còn ko được vắng mặt thì những người khác đừng hòng có đường trốn thoát……….
10 3 giờ sau đó—-!!!
_ Lạnh quá ~!!! – Thẩm Vĩ Hàn chà xát hai tay, run lẩy bẩy nói.
Ba vị Vương tử cao cao tại thượng, làm mưa làm gió ở Học viện nay lại vô cùng tội nghiệp co ro trong góc phòng, cực khổ chống chọi với độ ấm đang giảm dần về phía 0 độ C….
11 Sau chuyến Ngoại khóa sóng gió, cuộc sống của các Vương tử lại trở về vòng quay đều đặn bình thường: ngủ, ăn, đến trường rồi lại đến trường, ăn, ngủ………….
12 Nghĩ vậy, Trác Phàm liền thong thả mỉm cười đi đến chỗ Dương Tú Xương và Dương Triều Lâm, phía sau Hạ Di Tình vẫn theo sát ko rời.
_ Tú Xương—!!!
Bên này, đang đỏ mặt ko dám nhìn người trước mặt Dương Tú Xương nghe vậy ko dấu vết thở ra một hơi, mừng rỡ nhìn về phía Trác Phàm, ngay cả Trác Phàm bỗng dưng đổi cách xưng hô cũng ko hề phát giác…
_ A Phàm, Di Tình….
13 Hai người vốn là có xe đưa rước nhưng Trác Phàm vốn muốn “sắc dụ” một chút Hạ Di Tình tất nhiên là ko thể để người ngoài xen vào. Ko nói hai lời đá tài xế nhà mình sang xe nhà Hạ Di Tình, nhờ tài xế nhà hắn chở về đi.
14 Vừa ra khỏi xe, chưa kịp vào nhà liền loáng thoáng nhìn thấy bóng người chật vật đứng trước cổng nhà, nhìn bóng dáng quen thuộc, Trác Phàm ko khỏi nhíu mày chặt hơn:
[ Cái tên này thực đem mình làm “mình đồng da sắt, đao thương bất nhập” sao??? trời mưa to như vậy mà còn đứng ngây người ra đó làm gì??? ko biết nhấn chuông cửa gọi quản gia ra sao???] – càng nghĩ càng thấy tức giận, đơn giản ko nghĩ nữa, cầm ô bước nhanh đến bên chỗ Thẩm Vĩ Hàn.
15 Bởi vì đêm qua Thẩm thiếu cuối cùng là vẫn bị sốt nhẹ cho nên Trác Phàm cũng bị ép buộc đến gần sáng mới được ngủ……. hai người cứ thế ôm nhau ngủ đến giữa trưa mà ko hề hay biết bên ngoài đã rối tung rối mù vì Thẩm Vĩ Hàn mất tích như thế nào….
16 Việc buổi lễ Đính hôn chú rể bỗng nhiên chạy mất tất nhiên là ko khác gì tát một cái đau điếng lên khuôn mặt Trịnh gia rồi…. . Trịnh gia, nói lớn cũng ko đến nỗi lớn nhất Châu Á, nhưng nói nhỏ cũng tuyệt ko nhỏ, ít nhất trong nguyên tác, phải năm gia tộc của năm Vương tử hợp lại mới chỉnh được nó suy tàn cũng đủ hiểu là nó ương ngạnh đến mức nào….
17 _ Đây là Cổ đại??? Nhưng mà mình nhớ là mình hình như là chọn mục Võng du thì phải~???
Trác Phàm nghi hoặc nhìn khung cảnh xung quanh, nhà tranh vách đất, mái ngói cong cong, vườn trúc thanh nhã,……ko chỗ nào là ko chứng tỏ nơi này là một chốn cổ xưa.
18 Mạc Quân vừa nhảy vào Boss liền cuồng bạo, biến thành khổng lồ, lượng máu tăng gấp đôi……. . Hai người trái chém, phải chém,…một hồi lâu mới đem Boss thu phục.
19 Đang lúc Mạc Quân bị quần ẩu đến mau cạn lượng dược phẩm hồi máu thì bỗng nhiên dị biến nảy sinh………bên cạnh cậu nhoáng lên một cái liền xuất hiện một cái Sát thủ, một tay cầm “Qủy ngâm” múa may vài cái liền khiến cho ba tên người chơi đang đánh lén sau lưng hắn bị Game over.
20 Trong trường đại học Royaty – nơi Mạc Quân và Tiêu Diễm Chi theo học, cuộc thi cuối khóa đang được diễn ra thật nghiêm túc. Các sinh viên đều bị cấm mang theo tất cả các vật dụng ngoài thân, chỉ được mang theo cái xác vào phòng thi, ngay cả bút viết cũng là giám khảo phát cho mỗi người một cây để làm bài—!!!
Mạc Quân nhìn những đề mục từ thuở xa xưa nào đã từng học qua nhưng nay đã quên sạch bách mà ko khỏi thở dài…….
Thể loại: Huyền Huyễn, Xuyên Không, Võng Du, Khoa Huyễn, Dị Giới
Số chương: 50