21 Về quảng cáo
Lần này số bình luận trên weibo Báo Tử cao chưa từng thấy, Mộ Niên mở ra xem từng cái một.
[CV Báo Tử]: Kinh!! Hỉ! [Audio]
[Fan 1]: Bà nó chứ! Không còn lời nào để biểu thị cảm xúc của em bây giờ! Em chỉ muốn nói là, em đoán đúng mở đầu, đoán đúng quá trình, nhưng kết cục thật sự là! Không! Thể! Ngờ!
[Fan 2]: Na na na na na… Nani???? Đây là thế nào đây hở trời???
[Fan 3]: Con con con con con… con gái?! Đây là tình huống gì đây hở trời???
[Fan 4]: Hai vị ở trên đang chơi trò đối đáp sao ~ ha ha ~ có điều em cũng muốn kêu một tiếng! BL chuyển BG tốt xấu gì cũng phải cho cái cảnh báo chớ má ơi!!!
[Fan 5]: Tuy giọng nữ cũng rất hay, nhưng em muốn nói là, sama anh đang bẫy fan đấy phỏng!!! Anh công qua nhiều thụ như thế bạn gái anh biết sao???
[Fan 6]: Mặc kệ thế nào em vẫn chúc sama hạnh phúc!
[Fan 7]: Cuối cùng khi biết được sự thật em đã rơi nước mắt… TvT
[Fan 8]: Cuối cùng khi biết được sự thật em đã rơi nước mắt TvT + 1
[Fan 9]: +2
[Fan 10]: + Số giấy căn cước + Số điện thoại di động!!!!
[Fan 11]: Cho nên thật ra không phải tiểu thụ… mà là phu nhân sao? _(:з” ∠)_
[Fan 12]: ∑(っ°Д°;)っ Cuối cùng em cũng hiểu vì sao lúc up weibo sama lại đánh hai dấu chấm than sau chữ “Kinh”, anh rõ ràng đã dự liệu trước bọn em sẽ kinh nhiều hơn hỉ! Sama anh thật xấu!!
Nhìn đến hai chữ “phu nhân” này, Mộ Niên hơi thẹn thùng một chút.
22 Vừa khai giảng xong nên lịch học cũng không quá căng thẳng, Mộ Niên cứ bao giờ rảnh rỗi không có gì làm là lại chạy đến Đường Tâm.
“Mộ Niên lại ra ngoài đấy à?” Lô Vũ thấy Mộ Niên cầm ví với di động, ngồi buộc dây giày trước cửa liền hỏi: “Dạo này thấy ông chăm ra ngoài phết đấy.
23 Đối với Mộ Niên, mua quà là việc đơn giản đến không thể dễ dàng hơn. Nếu là bạn học không thân thiết lắm thì khỏi cần mua, còn nếu là bạn thân thì trước nửa tháng đã báo trước cho cậu rồi.
24 Đặt xong quần áo, ngày ngày Mộ Niên đều lên taobao xem tin tức, chỉ sợ sẽ quá ngày sinh nhật của Thịnh Diệc Thanh, cậu thường xuyên thúc giục chủ tiệm.
25 Đợi đến khi ca hội chấm dứt thì cũng đã mười rưỡi, Mộ Niên rửa mặt xong liền tắt máy tính, bò lên giường gọi điện cho Thịnh Diệc Thanh.
“Tiếc là em không biết làm bánh, nếu không đã tự tay làm bánh sinh nhật cho anh.
26 Mộ Niên vừa tắt màn hình đi đã nghe thấy tiếng Thịnh Diệc Thanh gọi tên mình.
“Đang xem gì vậy?” Thịnh Diệc Thanh đi đến bên cậu, “Đợi lát nữa rồi chúng ta cùng trang trí bánh ngọt.
27 Một đêm vô mộng, ngày hôm sau Mộ Niên nằm trên giường, cảm giác có một túm lông mềm mềm đảo qua hai má. Cậu mở mắt ra, thấy một túm lông trắng muốt nằm trên vai ngọ nguậy.
28 Tháng mười hai đã đến, khoa của Mộ Niên rục rịch chuẩn bị lễ hội Nguyên Đán.
Lô Vũ thân là người của ban văn nghệ hội học sinh, những lúc như thế này đều phải ráo riết huy động tất cả nhân lực có thể để chuẩn bị tiết mục.
29 Sau năm mới, đó chính là kỳ nghỉ đông.
Mộ Niên ở nhà Thịnh Diệc Thanh hai ngày mới lưu luyến trở về.
Tối ngày 30, Mộ Niên ăn xong gọi điện cho Thịnh Diệc Thanh.
30 Mộ Niên xách hành lý tới trung tâm quảng trường, tìm một hồi cuối cùng cũng thấy được xe của Thịnh Diệc Thanh. Cậu liền lập tức đi qua, trực tiếp mở cửa ngồi vào xe, khiến Thịnh Diệc Thanh tay còn đang cầm di động cũng giật cả mình.
31 Những lúc vui vẻ thời gian thường trôi qua nhanh như chớp mắt, mãi đến tiết Nguyên Tiêu, nhận được điện thoại bố mẹ, Mộ Niên mới giật mình nhớ ra từ lúc về thành phố A đến nay, cậu chưa gọi điện về nhà lấy một lần.