1 Thành phố Mai Ninh. Mặt trời mùa thu sau chính Ngọ có chút chói mắt, đường Tân Hải cổ xưa, đá cẩm thạch rải trên phố cũ dưới ánh mặt trời chói chang cũng bị nướng quay cuồng, khí nóng như hun đốt người ta, những chú ve trốn tránh trên cây nhãn hai bên phố cũ mệt mỏi kêu gào, những tiếng kêu rên cuối cùng trong cuộc sống của chúng.
2 Trương Dương hít vào một hơi, nhéo nhéo tờ một trăm đồng trong túi kia, một ly Latte đắt nhất là 36 đồng, hai cốc là 72 đồng, chỉ cần em gái kia không quá coi trọng bản thân, hoặc giả không phải ăn tiền, số tiền này hẳn là đủ rồi.
3 Với chiều cao 1m81 lại thêm tư thế Dương Phi ngồi xuống, Trương Dương lơ đãng nhìn lướt qua, con mắt liền dừng lại, bởi vì lúc này, cổ áo Dương Phi rộng mở đối diện đúng hai mắt của hắn.
4 Dương Phi càng liều mạng giãy dụa, đôi chân dài đẹp đá loạn tứ phía, hai tay không ngừng đánh đấm cào cấu, các kiểu kỹ năng cộng thêm đủ thứ long trảo thủ.
5 Đang nghĩ ngợi, trong đầu đột nhiên không dự báo trước hiện ra một màn hình lớn. - Kế hoạch Nữ Oa, hệ thống vận chuyển, sau khi thành công sẽ được một khen thưởng cấp M, nhận hay không? Ô, đây là ý gì? Trương Dương rốt cục có thể khẳng định, những thứ vừa rồi chẳng biết tại sao bất thình lình xuất hiện trong đầu tuyệt đối không phải ảo giác của mình hoặc giác quan thứ sáu, mà là thứ gì đó chân chân chính chính chân thật tồn tại, đầu mình giống như trồng thứ quái nào đó, là cái tinh thể trong suốt chói rọi màu lam chớp tắt quỷ dị kia sao? Đang nghĩ ngợi, trong đầu, giọng nữ kia lại vang lên: - Nhận hay không? Nếu trả lời không, trong năm giây nữa hệ thống sẽ tự động xóa bỏ và khởi động lại, một lần nữa thay đổi lại đại não.
6 Sau khi về tới trường học, Trương Dương phát hiện, chính mình đã bị muộn lớp tiếng Anh, đổi là thường ngày, hắn thà rằng thừa cơ hội này trốn lớp đi kiếm chút sinh hoạt phí còn hơn ngồi chờ hết giờ.
7 Không đợi Trương Dương đặt câu hỏi, hệ thống như đã phát hiện nghi vấn của hắn, rất nhanh cho hắn một đáp án khác: - Yên tâm, theo cấp bậc của anh từ từ nâng cao, hoặc là anh đạt được hệ thống phân biệt bổ tinh sử thưởng cho, anh sẽ phát hiện tìm kiếm bổ tinh sử sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
8 Trương Dương cùng Chu Vĩ nhìn nhau liếc mắt một cái, bật người dùng ánh mắt đối thoại. - Hừ, cậu mắt mù sao, phía trước là một đại mỹ nữ thanh thuần, cậu nhìn Hứa Đan Lộ làm gì? - Có cậu ấy, cậu không phải được xưng bạn của mọi phụ nữ sao, vậy mà cậu cũng ngồi một hồi lâu rồi, như thế nào không ngửi thấy hương vị người đẹp? Hai người trừng mắt nhìn nhau vài lần, rồi sau đó cơ hồ lại là đồng thời nhớ ra cái gì đó, từng người phục xuống cúi người, hạ thấp thanh âm, thăm dò hỏi han lẫn nhau: - Chẳng lẽ con bé chính là, hoa khôi năm nhất ngành báo chí tuyên truyền trong truyền thuyết? Hạ Vi Vi? - Khụ.
9 Môn chuyên ngành của Trương Dương kỳ thật đều cũng không tệ lắm, học phần cơ bản môn chuyên ngành cũng đã kiếm được tay, cho nên học kỳ I năm 4 bắt đầu không bao lâu, đã cảm thấy có chút nhàn, hắn không giống ba tên gia súc cùng ký túc xá, mỗi người cũng đã làm tốt chuẩn bị đề tài nghiên cứu, nhưng hiện nay xem ra, ngoài con mọt sách Lưu Thanh ra, hy vọng của "Lỗ túc" cùng Lý Kính Đông - một người địa phương khác cũng không lớn.
10 Cảm giác khi thân thể đột nhiên bị thân thể Hứa Đan Lộ mềm mại dính sát vào nhau, Trương Dương không kìm lòng nổi mà có phản ứng sinh lý đặc biệt nào đó, tim hắn vốn đập rất nhanh, tiến thêm một bước gia tốc.
11 Nhìn dáng người Dương Phi thướt tha đi xa, Trương Dương buồn bực tới cực điểm. Hôm nay việc này, làm thế nào Dương Phi lại biết được? Hắn nghĩ nghĩ, trong đầu hiện ra biểu hiện thở phì phì của Hạ Vi Vi, không khỏi vỗ đùi, tự trách: Ôi trời, quên mất ngày hôm qua mình và Chu Vĩ trộm nói thầm sau lưng cô ta làm như thế nào dùng video xử Bạch Lượng Phong mà, không phải bị cô ta nghe được chứ.
12 ] Trương Dương chọn môn tự chọn là biến dị gien, hai học phần, cũng không phải Trương Dương cảm thấy hứng thú đối với cái môn này, mà là cái chương trình học môn này thường xuyên có giao lưu với Trịnh viện sĩ.
13 Cho tới bây giờ Bạch Lượng Phong chưa từng hoà nhã với Trương Dương, hắn tự nhiên là sẽ không đối xử tử tế lại. - Tiểu tử, mày chờ đấy, buổi sáng hôm nay mày hẹn cái bô của tao đi làm cái gì, đừng cho là tao không biết.
14 - Cậu bạn, thẻ sinh viên, giấy căn cước, thẻ IC, gì cũng được … lấy ra để tôi xem một chút. Trương Dương bất đắc dĩ mà đưa ra thẻ sinh viên của mình làm chứng, Joyce mới xác nhận, cậu sinh viên trắng trẻo thanh tú trước mắt này đích thật có thể là cậu sinh viên giáo sư cực lực muốn tìm, Trương Dương.
15 Trương Dương xấu hổ mà đem tay che mặt, vừa làm bộ như xấu hổ, lắc đầu nói: - Bà chị, kỳ thật. . . Kỳ thật cái đồ vật kia là em từ trang web ngoại quốc sao chép được… - Sao chép? Không phải chứ? Nếu có loại luận văn này chị hẳn là đã sớm biết, là trang web nào? Địa chỉ trang web cho chị nào, chị cũng đi sao chép một chút.
16 Chương 16: Quay lén trong khách sạn Trương Dương đã nhìn ra, Cao Kỳ đối với Bạch Lượng Phong cũng là cái loại khổ đại cừu thâm, nhìn không vào mắt tuyệt đối là giả, muốn trêu cợt Bạch Lượng Phong hay trả thù mới là thật, tuy rằng chiêu này đủ tổn hại, nhưng nói thật ra, đúng là rất thích.
17 - Ai ui! Ngay sau đó, Bạch Lượng Phong nghiêng người, che vật kia kêu thảm thiết lên. Mà lúc này, Trương Dương mới chú ý tới một người khác trên giường, nữ nhân vật chính Hứa Đan Lộ, ngoài dự kiến của Trương Dương chính là, Hứa Đan Lộ lại không có toàn thân trần trụi như trong tưởng tượng của hắn, y phục trên người đều còn.
18 Cao Kỳ không lay chuyển được hắn, cuối cùng nói rằng: - Vậy được rồi, nhưng vạn nhất cậu cảm thấy có cái gì không ổn nhất định phải nói với chị. Cậu ấy mà, từ hôm nay trở đi cho dù chỉ là công nhân viên chức tạm thời của khách sạn ThanhViễn, tôi cũng chuẩn bị cho cậu một phần hợp đồng lâm thời, tiền lương tính từ đêm nay, nhưng cho cậu hai ngày nghỉ phép.
19 Hứa Đan Lộ nói năng lộn xộn nhưng nói một mạch, Trương Dương xem như nghe cũng hiểu , ước chừng là buổi sáng nàng gọi điện thoại cho Bạch Lượng Phong nói chia tay, mà hàng kia xem chừng cho rằng Hứa Đan Lộ là bởi vì mình mới chia tay hắn.
20 Nhưng giờ phút này, Chu Vĩ nhìn thấy Trương Dương toàn thây mà đứng ở đó, lại khôi phục thần khí, vài cái tránh thoát lôi kéo của Hứa Đan Lộ, chạy đến trước mặt Trương Dương, vươn tay vỗ vỗ bả vai Trương Dương, nhìn chung quanh: - Huynh đệ, ta đến đây, đám lưu manh đâu, chúng nó đâu, cái bọn không ra gì dám khi dễ huynh đệ của ta.