1 Đêm 8/7/1982
Gầm
Một tiếng gầm vang, báo hiệu cho một đêm kinh hoàng của nhân loại, và là một cột mốc cho một kỷ nguyên mới mở ra.
Aa!!cứu!!
Ba!!Mẹ!!
Hôm nay là tận thế sao?
Tiếng hét thảm thiết, tuyệt vọng cất lên khắp mọi nơi trên thê giới này
Sau một đêm các thành phố của nhân loại chỉ con là một đống hoang tàn, máu chảy thành sông, thây phơi thành núi, quái vật tung hoành khắp nơi.
2 Nghe tên mình, Vũ Tuyệt vô cùng nóng lòng bước lên đài, tuy hắn biết chắc chắn linh thú của hắn của hắn là cấp nô bộc nhưng hắn muốn biết nó là huyết mạch của loại linh sủng nào, hắn thế nhưng chủ tiêu đầu tiên phải là linh thú ngầu lòi, mới nói đến sức mạnh.
3 "Kế tiếp Lâm Nguyệt"
"Vâng" hô ta một tiếng xong lách người bước qua Vũ Tuyệt, một bộ mặt lạnh nhạt, nhìn Vũ Tuyệt như không khí bước qua người hắn, ngay cả liếc hắn một cái đều không đáng để nàng liếc sao.
4 Nhìn Lâm Nguyệt rời đi, đôi mắt hắn lóe lên một tia lưu luyến, khóe miêng Vũ Tuyệt nở một nụ cười có chút buồn bả thầm nghĩ a
"Chẳng phải nàng đã phụ ta sao? Nhưng sao ta lại còn lưu luyến nàng, haiz tình thật phiền phức a.
5 Sau hai canh, giờ Vũ Tuyệt có chút mệt mỏi duỗi cái thân mập mạp ra ngáp dài nói
"Điệp Điệp ta buồn ngủ, ta đi ngủ a"
"Aiz tiểu tử ai cho dạy ngươi gọi sự phụ như thế a"
Vũ Điệp có chút mỉm cười yêu chiều nói.
6 Nghe Vậy Vũ Điệp cười khách khách vũ mị nói
"Tiểu Tuyệt người không cần mơ, không nói ta có đồng ý hay không, nhưng chỉ cần ca ca ta biết ngươi liền xong hắn không lột da ăn sống cũng rút cái ấy của ngươi a, ca ca của ta còn mạnh hơn cả ta.
7 "Hắc hắc, Điệp tỷ ngươi thích ăn ngon sao? Hôm nào ta trổ tài nấu ăn cho ngươi ăn a. "
"Ngươi biết nấu ăn sao?"
Vũ Điệp hứng thú hỏi
"Phải, nhưng đây là lần đầu tiên ta nấu cho nữ tử ăn ngoài trừ mẫu thân ta"
Vũ Tuyệt gải gải đầu nói.
8 Phù
"Aa thật là mệt a Cuối cùng cũng sắp về đến nhà, Điệp tỷ ngươi thật sung a, chơi cả buổi sáng đều không ngán chút nào, ăn mãi đều không no a, túi tiền của ta đều bị ngươi và cái con mèo béo móc rỗng, cả người ta đều bị hành hạ sắp rã ra rồi a"
Nhìn cái kia con mèo béo ăn đến mập cả thây, đến chô hấp đều nặng nề kia lại liếc sang Vũ Điệp cả người giống như tiên tử kia nhưng lại là một cái động ăn không đáy hắn ngao ngán lắc đầu, sau khi mua xong linh dược, lúc trước nàng chơi đều chưa có thõa mãn vì thế liền bắt hắn dẫn đi chơi, nào là chơi game, đi ăn, đi mua sắm.
9 Nghe vây khóe miệng có chút khinh thường nghĩ, nàng đã là của ngươi còn cần đến tìm ta phát tiết sao, nghĩ vậy nhưng miệng thì cứ cười nói.
"Không cần nói nhiều như vậy, đến liền đến"
Nói xong hai khóe miệng hắn giương lên cười híp mắt có chút quỷ dị, xong hắn nhấc bước đi về phía Triển Thần.
10 Đến 2h chiều, ngoài sân phia sau biệt thự
Này là nơi trước đây là nơi bố mẹ hắn dùng để huấn luyện linh thú, chỉ là sau này thực lực tăng cao huấn luyện bình thường không có tác dụng lớn đối với linh thú, chỉ có chân chính chém giết mới có thể mau chóng tăng lên thực lực, vì thế khu này gần như bị bỏ hoang, cho đến bây giờ hắn mới sử dụng lại.
11 "Tiểu Tuyệt, ngươi rất tốt chỉ một chút gợi ý liền có thể suy đoán ra cách làm, ta trước đây tự nhận không bằng,ta nhưng là cảm thấy vô cùng may mắn khi nhặt được ngươi"
Vũ Điệp cười đùa, khen Vũ Tuyệt không dứt.
12 Chú ý: hôm nay mình sửa lại một chút
+"giọt máu biến tiểu phượng hoàng" mình sửa lại thành "giọt máu hóa thánh một tiểu hỏa Tước ( tước là chim sẻ)"Phượng Vũ Điệp mình đổi lại thành tên Lạc Huyên, Phượng gia thành Lạc gia
Nhìn Tiểu Bạch, Vũ Tuyệt mặc dù trong lòng vô cùng kích động, vui mừng âm thầm nhủ, thời của hắn! Sắp đến rồi, nhìn cái kia tiểu linh miêu hắn vẫn là rất đang nóng lòng chờ mong không biết Tiểu Bach sau khi biết dị là cái gì chủng tộc linh thú.
13 Mang theo một mặt rầu rỉ, Vũ Tuyệt bước ra khỏi sân huấn luyện, vừa ra khỏi sân hắn liền gặp một cái thần thái tương tự hắn, cùng một mặt rầu rỉ đang đi tản bộ khác biệt là trên mặt hắn còn in một dầu đỏ hình bàn tay, dĩ nhiên đây là lão cha của hắn Vũ Thiên Hàn, hẳn là đi gái gú lại bị mẹ hắn phát hiện giáo huấn một trận đây mà, cũng đáng đời a có vợ đẹp như thế còn đi lung tung a.
14 không còn mấy ai có thể sống sót, nếu có sống họ cũng dần tập hợp lại các tỉnh, thành phố lớn bởi vì chỉ có các nơi quy mô lớn mới có cường giả trấn thủ, còn về một số trấn làng hiện tại hầu như chỉ có linh giả, là nơi nghĩ ngơi của các liệp giả, thợ săn, cung cấp hàng hóa dịch vụ xung quanh sâm lâm
Lại nói một lần nữa về đại lục, đại lục này lục này trước kia là một cái gọi là trái đất, nhưng sau khi biến dị đại địa dần biến đổi không ngừng mở rộng khiến một số đại lục nhỏ liên kết lại với nhau như các Châu Âu, Châu Á.
15 Sớm làm thợ săn nhiều năm hắn làm sao không biết được mình xông phải đại họa rồi, đưa mắt nhìn về phía trung niên, Đồng thời lúc này Thiên Hàn cũng liếc về hắn một cái, không một chút nào khí tức phát ra nhưng cảm giác như lưỡi hái tử thần đần kê lên cổ hắn, lúc này hắn sớm không tự chủ run rẫy liên tục lùi về sau vài bước xong lại ngồi bệch xuống đất cả người mồ hôi chảy ra như thác đổ, say đó không chút do dự quỳ rạp xuống cầu xin nói.
16 Vừa đi vừa cười chỉ vào con tiểu hô nói.
Lúc này lão giả cũng đi tời nhìn Vũ Tuyệt, đưa mắt đánh Vũ Tuyệt một hồi, đôi mắt hắn hiện lên một đạo dị sắc như nhìn thấy con mồi thầm nghĩ lại một con thỏ béo.