301 - Tôi sẽ không ép cô!Trương Dương cười tủm tỉm nói. Đường Thất Thất nhìn hắn một cái, không nói, nhưng trầm mặc một hồi, nhịn không được mở miệng, cười lạnh nói:- Tôi rất muốn biết, anh làm như thế nào để tôi ăn.
302 - Hai năm trước, tổ chức Hắc Đào Bát tuy rằng ám sát không ít người, nhưng bởi vì mục tiêu đều là những kẻ phạm tội, cho nên cục quốc an có phái người đi theo, nhưng cũng không can thiệp nhiệm vụ của bọn họ.
303 Ngạo Thiên sẽ dùng phương thức nào giúp hắn có được súng ngắm, hắn không thể nào biết được, nhưng tuyệt đối là không có khả năng từ chỗ bọn họ phân phối hoặc là mượn được.
304 - Dương Phi là ai?- Hả. . . Trương Dương nhìn Dương Phi. - Cô giáo, cô hỏi tôi cái này để làm chi? Cô. . . cô không phải là Dương Phi à?Dương Phi không để ý câu trả lời của hắn, tiếp tục hỏi.
305 Trương Dương do dự một chút, liền trực tiếp ấn mở cameras, mở ra máy theo dõi hình ảnh trong phòng tắm phòng 204. Rình. Đối với bất cứ một người bình thường mà nói, là một loại hấp dẫn, không chỉ có đàn ông, cho dù là nữ cũng vậy, chẳng qua là mục tiêu rình có thể bất đồng mà thôi.
306 Đường Thất Thất vươn tay dò nước ấm, đại khái nàng cảm thấy có chút nóng, lại thêm chút nước lạnh vào, sau đó lại duỗi tay dò xét nước ấm, tựa hồ cảm thấy vừa lòng, mặt cười lạnh như băng rốt cục lộ ra một tia tươi cười thản nhiên.
307 - Làm cái gì à?Trương Dương không có dư thừa lời nói, trực tiếp dùng hành động thực tế trả lời nàng, đó là mạnh hơn. . . Có lẽ là bị một màn hương diễm trước mắt này kích thích, có lẽ là trong lòng rung động, ức chế hoặc là nhìn thấy vết thương trên người của chính mình, hoàn toàn bị Đường Thất Thất chọc giận.
308 - Anh quên à, khi anh để Vương tỷ đi đưa cơm, em ở tầng năm liền thuận tiện nghiên cứu một chút anh và Đường Thất Thất …- À, chuyện đó với việc em bỏ thuốc mê Đường Thất Thất có gì quan hệ?- Đương nhiên là có quan hệ , bởi vì em phát hiện, anh luôn luôn chú ý bộ ngực Đường Thất Thất, là người của anh, giác quan thứ sáu của em luôn luôn thực mẫn cảm …Hứa Đan Lộ nhẹ khẽ cắn vành tai Trương Dương, thấp giọng nói.
309 - Là hắn thì tốt nhất, cho dù không phải hắn làm, chúng ta cũng có thể nói là hắn làm. Hứa Đan Lộ rũ xuống mí mắt, mặt cười lộ ra một tia châm biếm:- Có đôi khi, chuyện trên thế giới này, không ở chỗ chuyện này có phát sinh hay không, mà là ở chỗ ngươi có tin nó có phát sinh hay không.
310 Trương Dương lái xe X6, cùng ba tỷ muội đồng thời đến Hải Cảnh Hoa Đình, khi Trương Dương nhìn thấy vợ chồng Hứa Mao Căn, hai người đang sưởi nắng ở hoa viên tiểu khu, cùng người quen chơi cờ vua, xem ra, ngày qua rất thảnh thơi , trải qua mấy tháng điều dưỡng, bệnh nặng của Hứa Mao Căn xem ra đã khôi phục tương đối, sắc mặt cũng hồng lên rất nhiều.
311 Hai đại mỹ nữ cười tủm tỉm mà ôm chầm nhau một cái, nhìn bộ ngực cao ngất các nàng đánh vào nhau nha cái loại hoả tinh địa cầu va chạm, Trương Dương không khỏi nuốt một hơi nước miếng, hừ, có cần mộc mạc như vậy hay không.
312 Lâm Âm vẻ mặt không vui, vươn tay nhéo nhéo mặt cười Hứa Đan Lộ, hỏi:- Cậu đem chuyện hiện tại vì cái gì cậu có tình cảm với hắn nói ình biết đi, mình cũng tò mò.
313 Trương Dương cười gượng một trận. - Không được, dù sao cũng là cậu ăn chực, hơn nữa đồ ăn thịnh soạn như vậy, hỏi cậu vài câu không được à, đúng không, Hứa bá mẫu?Còn viện binh, Trương Dương nhìn nhìn Hà trân, nhạc mẫu tương lai của hắn phỏng chừng đã bị Lâm Âm mua chuộc khi ở nhà bếp, lại phụ họa theo đuôi mà gật đầu.
314 Trương Dương cười gượng một trận. - Không được, dù sao cũng là cậu ăn chực, hơn nữa đồ ăn thịnh soạn như vậy, hỏi cậu vài câu không được à, đúng không, Hứa bá mẫu?Còn viện binh, Trương Dương nhìn nhìn Hà trân, nhạc mẫu tương lai của hắn phỏng chừng đã bị Lâm Âm mua chuộc khi ở nhà bếp, lại phụ họa theo đuôi mà gật đầu.
315 Trương Dương không nói gì mà quét tỏa ra bốn phía, thật sự không phát hiện có cái đồng hồ báo thức hay đồ vật gợi ý thời gian nào, trên người nàng cơ hồ cũng có thể khẳng định không có đồng hồ, di động, nàng làm sao biết thời gian?- Chuyện gì, anh nói đi.
316 Đường Thất Thất cúi đầu đi đến bên túi hành lý, lấy ra túi xách của mình, lại từ bên trong lấy ra v1i, rút ra thẻ tín dụng, đưa cho Trương Dương. - Làm gì vậy?- Tôi không muốn nợ anh.
317 - Ngươi bệnh thần kinh. - Cho cô phi tiêu, cho cô giết tôi, được không?- Anh có bệnh à?- Ừ, cô thật sự muốn, bởi vì khi nói đến phi tiêu, đồng tử của cô hơi chút phóng đại, cức việc cô đã tận lực che dấu, nhưng vẫn bị hấp dẫn, hơn nữa khi chuyển động, đột nhiên ngưng lại một chút, ước chừng 0.
318 Trương Dương trong lòng rùng mình, thân thủ của hắn xem như cực kỳ lợi hại, trước đó và cho tới bây giờ ai tới gần hắn như thế, còn không để cho hắn biết, nhất là tay người kia thậm chí đã khoát trên bả vai hắn, nếu đối phương là sát thủ.
319 Trương Dương gật gật đầu, người trước mắt này nhiễm một phong cách nhìn thế nào đều không quan hệ với quân đội tinh anh, đương nhiên, thuật bắn của hắn ngoại trừ.