1 Sống khổ, chết khổ, yêu biệt ly sẽ khổ, oán ghét sẽ khổ, cầu không được khổ, Phật có bát khổ(1), Nhiếp Ngôn chiếm lấy năm loại, cả đời hắn cơ bản là một chuỗi gian khổ, may mà rất ngắn, bởi vì hắn chỉ sống tới 28 tuổi.
2 Nhiếp Ngôn cách tiệm thuốc càng lúc càng gần, lúc vượt qua đường cái, dưới chân hắn ma xui quỷ khiến bị vấp, ngã xuống, ngã thật mạnh trên mặt đất. Vui quá hóa buồn.
3 Nhìn thoáng qua thời gian, đã ba giờ rưỡi, thời gian du hí Tín Ngưỡng là buổi tối năm giờ đến chín giờ sáng, tổng cộng mười sáu giờ, không ảnh hưởng công tác người thường, bởi vì thời gian mọi người du hí đại khái tương đương, sẽ không có chênh lệnh đẳng cấp quá lớn giữa các người chơi, hơn nữa kỹ thuật mô phỏng của Tín Ngưỡng siêu hoàn mỹ, cho nên rất nhanh tạo thành cơn sốt, thịnh hành toàn cầu, dần dần trở thành một bộ phận không thể thiếu trong cuộc sống mọi người.
4 "Chậm đã, ngươi nói tọa độ bao nhiêu? Nơi đó thật sự ra rất nhiều bản kỹ năng Tiềm hành sao?" Cấm Ngôn Thánh Kỵ Sĩ hỏi, nghe Nhiếp Ngôn nói như vậy, trong lòng hắn cũng tin vài phần.
5 Trong tiểu trấn chỉ có một ít kiến trúc căn bản nhất, dược điếm, trang bị điếm cấp thấp, kho hàng cá nhân vân vân, NPC cũng chỉ vài người như vậy, những NPC đó tuyên bố nhiệm vụ, phần lớn nhiệm vụ là thu thập các loại đồ vật cấp thấp, săn giết loại động vật nào đó, thu thập da động vật, dược thảo, khoáng thạch vân vân.
6 Kế tiếp hắn phải thực hiện kế hoạch luyện cấp bước thứ hai, nhưng mà tiền đề kế hoạch này là, hắn cần 20 đồng!Kiếm tiền đồng thời còn phải nhanh chóng luyện cấp, như vậy mới có lợi, Nhiếp Ngôn suy tư một lát, chạy đến trong Đặc Lạp Khắc tiểu trấn.
7 Xuyên qua một vùng thảo nguyên rộng lớn, Nhiếp Ngôn đến một nơi loạn thạch san sát, khắp nơi có thể thấy được quái thạch cao chót vót phân bố chằng chịt, bên trong loạn thạch có một thông đạo hẹp.
8 Giám định trang bị xong, Nhiếp Ngôn đi ra ngoài, cúi đầu nhìn qua bảng kỹ năng, trong bảng kỹ năng chỉ có hai kỹ năng, Tiềm hành và Yếu hại công kích.
9 Một tên Cuồng Kiếm Sĩ nhảy lên cao, nương theo tư thế rơi xuống, một kiếm chém xuống Nhiếp Ngôn. Nhìn thấy đại kiếm Cuồng Kiếm Sĩ rít gào đến, đã sắp đến trán Nhiếp Ngôn.
10 Nhiếp Ngôn nhìn thoáng qua phương hướng ven hồ, xem ra bọn họ đã bắt đầu rồi. Bộ lạc Ngư nhân bị Khải Hoàn nghiệp đoàn công kích, những Ngư nhân vây quanh Nhiếp Ngôn mới buông tha hắn, quay về bộ lạc cứu viện.
11 Yểu Yểu liên tiếp gặp phải nguy hiểm, Nhiếp Ngôn nhanh chóng bơi đến chỗ Yểu Yểu bên kia. Thấy Nhiếp Ngôn bơi về phía bên này, Yểu Yểu càng căng thẳng hơn, phía sau nang ba con quái theo sát, dựa vào kỹ xảo cao siêu, nói không chừng có thể giết chết bọn nó, nhưng hy vọng sống sót sẽ không vượt quá một thành, nhưng nếu Nhiếp Ngôn thừa lúc nguy hiểm, nàng chỉ có hữu tử vô sinh.
12 "Vì sao phải đi học Dược tề học?" Yểu Yểu buồn bực hỏi. "Pháp Sư không học dược tề, cấp bậc cao khẳng định là con quỷ nghèo, dù sao ma pháp dược tề rất quý.
13 Điểm truyền tống Tạp La Nhĩ thành, một đội hơn hai mươi ngoạn gia đang tụ tập lại một chỗ nói chuyện phiếm. "Ta cảm thấy tên kia chính là tên lừa gạt, hắn làm sao có thể biết chỉ dẫn doanh địa Trầm luân vu sư.
14 Học tập một giờ, lại tiếp tục rèn luyện, đói bụng thì tìm trong tủ lạnh một phần dịch dinh dưỡng rồi chế biến, mãi cho đến một giờ chiều. Điện thoại trong nhà Nhiếp Ngôn vang lên.
15 Thạch Phong từ bên cạnh Nhiếp Ngôn đi qua, mà không có phát hiện Nhiếp Ngôn. "Sao, tiểu tử kia núp ở nơi đâu. " Thạch Phong thì thào lẩm bẩm, hắn còn không biết, hắn đã bị bại lộ.
16 Gió dừng lại, Nhiếp Ngôn liền dừng chân đứng lại. Nhìn Ngụy Khải đến gần, Nhiếp Ngôn từ tứ lách ra phía sau Ngụy Khải, đến lúc tầm mắt Ngụy Khải không nhìn thấy, biên độ động tác mới lớn hơn, chậm rãi tới gần sau lưng Ngụy Khải.
17 Mở ra sách giáo khoa, một đống toán học phức tạp, phương trình vật lý đập vào mắt, Nhiếp Ngôn bắt đầu giải toán rất nhanh. Nhiếp Ngôn phát hiện, sau khi trọng sinh, trí nhớ hắn so với kiếp trước càng tốt hơn, tuy rằng không đạt đến cái loại trình độ xem qua là nhớ, nhưng mà là tăng lên rất nhiều, hơn nữa tư duy cũng so với trước kia càng thêm nhạy bén, học tập sự bán công bội*.
18 Nhiếp Ngôn và Thạch Đầu lại hàn huyên vài câu, tắt giọng, hắn đã đến trên đảo, tìm được Y sư Bố Lai Văn Tư đang câu cá. "Người trẻ tuổi, ngươi thu thập được bao nhiêu tinh ti?" Y sư Bố Lai Văn Tư nhìn thấy Nhiếp Ngôn trở về, hỏi.
19 Đi vào truyền tống điểm, Nhiếp Ngôn truyền tống trở về Tạp La Nhĩ thành, quẹo vào trong một ngõ nhỏ, sau đó tiến vào trạng thái tiềm hành, xác định phía sau không có người theo dõi, ở trong ngõ nhỏ đi lòng vòng, mới đến tiệm rèn của Tạp Địch.
20 "Đi Linh huyễn trì thử xem, vừa lúc bên kia có mấy bảo rương, đồ cũng không sai, không biết bị người nào mở ra chưa. " Nhiếp Ngôn thầm nghĩ, đang lúc trầm tư, nhắc nhở của hệ thống đột nhiên vang lên.
Thể loại: Huyền Huyễn, Dị Giới, Võng Du, Nữ Cường, Xuyên Không
Số chương: 50