1 Bách Lý Khinh Doanh nhíu mày nhìn hàng loạt những mũ điện từ của ‘Luân Hồi’ trên các sạp hàng. Cô thật không ngờ đến ngay cả mũ giáp trò chơi mà Liên Minh cũng đưa ra nhiều mẫu mã như vậy a~~.
2 Sau một trận choáng váng, cuối cùng thì Bách Lý Khinh Doanh cũng một thân y phục trắng đứng giữa ngôi làng tuyết. nhìn quanh, đúng như những gì trong trí nhớ của cô, từng chút, từng chút một.
3 Quái chủ yếu của nơi này được ban cho một cái danh xưng mĩ miều là Trùng Tuyết. Nghe như vậy thôi, nhìn chúng hệt như những con tằm tơ màu trắng vậy. Những con trùng này có thể phun từ miệng ta ‘Tuyết độc’ với nhiều thuộc tính như độc, chấn động tinh thần, chậm chạp,… Tuy là ‘Tuyết độc’ này nhiều thuộc tính nhưng mỗi thuộc tính một ít, ảnh hưởng không nhiều.
4 Bách Lý Khinh Doanh nhàn nhạt nhìn mấy cô cậu học trò. Mấy đứa nhỏ này thấy tràng khí toát ra từ người cô làm cho họ sợ hãi, một đứa nhỏ 12 tuổi làm sao lại quỷ mị như vậy a?
Đột nhiên thấy không nên lại gần, mấy đứa nhỏ quý tộc rất nhanh chóng tránh xa cô ra, dù sao cũng là như ngày thường, coi thường cô ta là được a~.
5 “Hang Vô Vọng” Có thể nói là 1 Boss phụ bản cấp thấp. Nói không ngoa, chỉ dành cho tinh anh cấp 3 nhưng phần thưởng lại vô cùng phong phú, thêm vào đó thu được rất nhiều Lăng Tuyết Thảo nên Khinh Doanh mới muốn tới nơi này.
6 Thấy khí tràng của Bỉ Ngạn Vong Ưu, người chơi bất giác tránh ra một bên. Lúc này trong sạp hàng rõ ràng là đang ép mua ép bán vậy đó. Vậy mà người đang gây sự lại là Lam Tiếu Vũ tiểu pháp sư nguyên tố chanh chua kia.
7 Khinh Doanh nhìn qua bảng thuộc tính của mình, sức bền, MP, thể lực, nội lực tất cả hầu như đều treo cả. Những chiêu thức của cô hầu hết là yêu cầu cấp bậc và chỉ số rất cao.
8 Khinh Doanh bỏ mũ cảm ứng ra, hướng ra phía cửa mà đi. Khi cửa mở ra, Khinh Doanh sững sờ trố mắt nhìn. Đang đứng ngoài cửa là một nam nhân trung niên vô cùng điển trai, lại có vài nét như giống cô.
9 Khinh Doanh vừa kiểm tra lại dữ liệu toàn thân xong thì thấy Lý Lam Lăng từ đâu chạy tới. Cô nàng nhìn thấy Khinh Doanh thì vô cùng void vẻ, tíu tít kể chuyện:
“Vong Ưu, cô có nghe hay không? Kiếm Vũ ca ca lên cấp 8 rồi đó! Hic, nếu huynh ấy lên cấp 10 vào thành thị rồi thì tôi phải làm sao? Tôi mới cấp 5 à.
10 “ Doanh Doanh, cô mau đi đi! Cút, tôi nghĩ là chúng ta chẳng còn quan hệ gì nữa rồi!”
“Ngạo Trần, chẳng phải ngươi đã hứa với ta rằng ngươi sẽ mãi bảo hộ ta sao?”
“Hừ, ngu ngốc như cô mới có thể tin lời đó của cô!
******
“ Nguyệt Tinh Ủng Doanh, ta có lỗi với nàng, nhưng Thế Ngạo Trần Duyên ta không còn cách nào khác! Có thể nàng không biết nhưng ta chơi trò chơi không chỉ đơn giản là chơi đùa, gia tộc Đoan Mộc chúng ta ngoài đời thực là một gia tộc lớn, có lẽ nàng không tưởng tượng được quan hệ giữa ta và Y Vũ rắc rối như thế nào đâu,….
11 Khinh Doanh nhanh chóng chạy về làng Tuyết, nhưng vừa tới cổng làng thì đã có mấy nhân ảnh chặn cô lại. Khinh Doanh nhướn mày, hơn một tuần nay cô đều ở Động Hồ Li, không quen thêm ai mà muốn tìm đến cô, cũng khó bởi pháp bảo của cô còn che đi hết danh hiệu và cấp bậc nha!
Khinh Doanh nhanh chóng quan sát thì thấy đây đích thị là một đoàn người, dẫn đầu lá một Băng Tuyết kị sĩ, đứng phía sau hàng chục người đầy đủ mọi chức nghiệp, pháp sư, đạo tặc, thích khách, trọng kị sĩ, mẫn kị sĩ, pháp sư, nhạc sư,… đều có cả.
12 Sau khi an bài ổn thỏa, Khinh Doanh nhanh chóng thu xếp lại mọi chuyện rồi bước ra khỏi thành Tô Nhĩ, nhân thời gian đa số người chơi chưa vào thành thị, cô phải làm thật rõ ràng khoảng cách của cô và họ.
13 Nhìn số kinh nghiệm của mình đã là 14, 89%, Khinh Doanh thật rất vui mừng. Tuy nhiên kế hoạch của cô lại bị một chút đảo lộn. Chuyện là Khinh Doanh đã tính toán kĩ càng, tới tuần thứ 3 của tháng thứ 2, cô sẽ về tham dự hội làng Tuyết, sau đó, cấp bậc vừa khéo 15 thì cô sẽ có thể làm nhiệm vụ chuyển chức cô định.
14 Bước vào những năm của thế kỉ 30, cả thế giới bị ô nhiễm trầm trọng, môi trường sinh thái vô cùng thiếu thốn và đã bị hỷ hoại vô cùng nhiều. Nhiều nơi không còn dấ hiệu của sự sống nữa, chính vì vậy, các quốc gia đành liên hợp với nhau, tạo nên một chỉnh thể thống nhất là Liên Minh.
15 Bách Lý Khinh Doanh trông ra ngoài, đôi con ngươi thâm thúy nheo lại, a~ Lại là người quen nha! Chẳng đợi cô cất tiếng, Bách Lý khinh Y đã kinh hỉ cười tươi rói:
“Lam đại ca, chúng ta đang nói về ‘Luân Hồi’ nha!”
Lam Thiếu Tà nghe thấy vậy, hứng thú bước tới, nhìn Khinh Doanh cười cười:
“Đại tiểu thơ, người hứng thú với ‘Luân Hồi’ sao?”
“Có một chút!”
Khinh Doanh cười nhạt, đứng trước kẻ thù gián tiếp làm Bách Lý Thị sụp đổ, cô cũng không có tâm trạng nói chuyện.
16 Bách Lý Khinh Doanh vô cùng không thoải mái vì nguyên một tối hôm qua cô không thể đăng nhập ‘Luân Hồi’. Cho dù đây mới chỉ là giai đoạn Close beta, sau này Open bate sẽ không còn giữ được cấp bậc như cũ nhưng các thuộc tính trụ cột, kĩ năng và tài sản trong game vẫn được giữ vững.
17 Bắc Đại lục là một trong tứ đại Lục rộng lớn nhất của Liên Minh nhân loại, tuy nhiên, nhân loại lại hầu như không sống được trong hoàn cảnh khắc nghiệt này mà chủ yếu chỉ có Tuyết tộc, tinh Linh tuyết, thú nhân tộc,.
18 Bách Lý Khinh Doanh ho khụ một cái, rất muốn quăng Hồ Tuyết Phiến vào mặt cô nàng ngốc manh kia, nói có một câu thôi, làm gì mà dữ dội vậy? Kéo áo trùm của cô làm nó xộc xệch hết cả!!!
“Ta chỉ nói thật thôi! Hãy dừng lại và thả áo của ta ra ngay!”
Tiêu Quyên ngượng ngùng gật khẽ đầu, ngồi nghiêm chỉnh xuống nhưng vẻ mặt vẫ hưng phấn không thôi, liến thoắng:
“Được rồi, nếu như ngươi nói là thật, ta sẽ làm việc cho Long Nha cửa hàng, nhưng vấn đề là ngươi phải cho ta tận mắt nhìn thấy nàng ấy!”
Bách Lý Khinh Doanh nhìn vào đôi mắt sáng như đèn pha kia, hơi hơi bất lực mà gật khẽ đầu, nói:
“Tối nay ở Long Nha Đế Dược, giờ ta có việc phải đi trước, hai người suy nghĩ kĩ nhé!”
Nói xong Khinh Doanh đi gặp Ám Sắc Nguyệt, dặn dò nàng vài câu rồi out.
19 Bách Lý Khinh Doanh sau khi lấy được bảo tang kho báu thì ngay lập tức chạy về thành thị, nhìn nhìn chiếc chìa khóa trong suất, hơi hơi thở ra, may là vừa khéo hết lượt mở cửa kho tàng ẩn thì cửa hàng Long Nha cũng không còn lo ngại gì nữa.
20 Bách Lý Khinh Doanh nhìn quanh, môi cô hơi nhếch lên, nhướn mày nói với Lam Phong:
“Ta không thể giao phía sau cho ngươi, nhưng ngươi lại có thể giao phía sau cho ta!”
Lam Phong cứng người, cô ta nói vậy là sao? Có ý nghĩa gì chứ? Tại sao cô ta bắt mình tin tưởng mà không tin tưởng mình? Hắn méo miệng, bất đắc dĩ cười nói:
“Được thôi!”
Mặc dù Khinh Doanh không tin Lam Phong cao thủ như hắn ta có thể giao lưng mình cho người khác nhưng cô rất vui vẻ, ít nhất trên cơ sở lời nói, hắn ta cũng đồng ý rồi không phải sao?
Môi cô cười càng sâu thêm, nhắn tin cho Ám Nguyệt Sắc:
“Người đại diện của Quang Minh đế quốc chứ? Bảo hắn ta điều công hội của mình đi khỏi rừng Lạc Nguyệt đi!”
“Được!”
Khinh Doanh nhìn lướt qua đám người Quang Minh đế quốc đang rút lui, nói:
“Ta cho các ngươi một cơ hội nữa, mau rời khỏi đây nếu không đừng trách Bỉ Ngạn Vong Ưu ta đồ sát người vô tội!”
Nói xong lại quay sang Lam Phong:
“Ngươi có kĩ năng phụ trợ nào không?”
Lam Phong lắc đầu.
Thể loại: Võng Du, Huyền Huyễn, Khoa Huyễn, Xuyên Không
Số chương: 50