1 Ngày 31 tháng 12 năm 2010, tại Thâm Quyến - một vùng đặc khu kinh tế của Trung Quốc – thành phố nổi tiếng với những phong cảnh tuyệt đẹp. Quảng trường “Cửa sổ thế giới”, lúc này người qua lại rất đông đúc, không khác gì biển người.
2 Tại một thôn trang nhỏ bên bờ duyên hải tỉnh Quảng Đông,Trung Quốc. - Dậy đi Tiểu Hoa, hôm nay phải đến trường đấy. Một gian phòng cũ nát do dấu vết tàn phá của thời gian để lại, đột nhiên cất lên một giọng ”Sư tử Hà Đông”.
3 Lục Thiếu Hoa bước vào cổng trường học, cảnh tượng ở đây khiến hắn giật nảy mình. Bởi vì theo trí nhớ của hắn trong kiếp trước, trường học trong thôn không như thế này.
4 Buổi tối, cả nhà năm người ngồi ăn chung một mâm cơm nho nhỏ, không khí hòa thuận, tràn đầy hạnh phúc. Kiếp trước Lục Thiếu Hoa không biết hóa ra hạnh phúc đơn giản như vậy, như thế nào mới là hạnh phúc? Đối với một gia đình nông thôn mà nói, sống một cuộc sống bình an, vô ưu vô lo, đây chính là định nghĩa hạnh phúc.
5 Buổi sáng sớm ngày hôm sau, Lục Thiếu Hoa phải dậy sớm đến trường. Cha hắn tối qua đi vay tiền đến khuya mới về, mang về năm nghìn tệ, Lục Thiếu Hoa nhìn năm nghìn tệ đó mà vẻ mặt như không.
6 Thời gian trôi qua thực nhanh, đã nửa năm trôi qua kể từ ngày Lục Thiếu Hoa tái sinh, nhắm mắt mà đã sắp hết năm 85. Lục Thiếu Hoa ước gì mình lớn thật nhanh, với tuổi tác hiện nay của hắn, ra ngoài nói chuyện chẳng ai tin, làm sao mà hắn tạo ra ‘Đế quốc kinh tế’ của chính mình được kia chứ.
7 Lục Thiếu Hoa rất là cao hứng. Hắn không nghĩ tất cả sách giáo khoa của chú út hắn vẫn còn được giữ lại. Dựa vào những quyển sách giáo khoa này, hắn có thể tự học để làm phong phú thêm vốn tri thức của mình.
8 Lục Thiếu Hoa mang hai bao tải to đầy sách về được đến nhà thì đã mệt nhoài, toàn thân không còn một chút sức lực, đau nhức khắp cả người. Lúc này đây hắn mới cảm thấy thân thể của mình thật yếu ớt.
9 Trên bờ biển Nam Hải, một bóng người màu trắng chạy qua chạy lại trên bãi cát. Thân hình thẳng, hai tay nắm chặt chạy từng bước một về phía trước trên bãi cát mịn màng giống như có một lực cản gì rất lớn, mỗi lần chạy đều thấy khó khăn.
10 Lục Gia Huy và Lục Gia Thành về nhà đã được một tuần. Bọn họ vừa mới đến vườn vải thì vô cùng ngạc nhiên, không thể tưởng tượng được anh trai Lục Gia Diệu lại bao thầu nhiều đất trồng vải như vậy, hỏi ra mới biết việc thuê đất là chủ ý của Lục Thiếu Hoa.
11 Ngày đầu tiên của năm mới- mùng 1, theo quy định ở quê Lục Thiếu Hoa, không được đi xông nhà họ hàng xa, nếu như họ hàng ở trong thôn thì mới được đi chúc tết, nhưng Lục Thiếu Hoa lại không muốn đi chúc tết nhà họ hàng gần, vì bây giờ hắn được mọi người công nhận là “thần đồng”, dù đến nhà họ hàng hay đến nhà hàng xóm đều bị hỏi chuyện này, chuyện nọ, khiến hắn thấy rất phiền toái.
12 Mùa xuân 1986 lặng lẽ trôi đi nhưng người đi làm ở xa đã thu dọn xong quần áo, mang theo đặc sản quê nhà rồi vội vã cho kịp chuyến xe. Có lẽ mọi người đều vội vã trở lại với công việc của mình, nên mỗi dịp sau tết đều là thời kỳ cao điểm của xe khách.
13 - Phù, cuối cùng thì cũng đọc xong. Lục Thiếu Hoa thở một hơi dài. Hắn giành thời gian ba tháng để xem hết tất cả những môn học của lớp mười Trong ba tháng này, ngoài buổi sáng tập thể dục thì gần như toàn bộ thời gian hắn đều là vùi đầu vào đống sách vô vị nhàm chán đó.
14 Trung tuần tháng năm, khi Lục Thiếu Hoa, Lục Gia Diệu, Lục Gia Thành, Lục Gia Huy, Lục Xương ngồi cùng nhau. Nếu người khác không biết mà nhìn vào sẽ nghĩ là bọn họ đang họp gia đình.
15 Vùng duyên hải tháng năm rất nóng. sáng Ngày thứ hai , Lục Thiếu Hoa dậy từ rất sớm, tâm trạng giống như thời tiết vậy, đặc biệt nóng. Trong lòng không ngừng nghĩ, năm 1986 Thâm Quyến như thế nào nhỉ? Không biết có phải cũng giống như thế kỷ 21, đâu đâu cũng là nhà cao tầng, xe hơi đầy đường? Nhưng cuối cùng những ý nghĩ trong đầu cũng bị phủ định, vì trong kí ức của hắn , Thâm Quyến từ những năm chin mươi mới bắt đầu phát triển, bây giờ mới là những năm cuối thập niên tám mươi, đặc khu kinh tế mới thành lập được sáu năm không thể nhanh như vậy được.
16 Phía nam thời tiết nóng bức đột ngột, Lục Thiếu Hoa lưng mang hành lý bước xuống xe. Không biết có phải do hành lý nặng quá không, hay là tâm trạng kích động mà chỉ cần ánh đèn đường cũng nhìn rõ mồ hôi của hắn.
17 - Binh binh binh. Ánh nắng buổi sớm chiếu rọi, toàn bộ máy móc công trường xây dựng bắt đầu hoạt động, thỉnh thoảng phát ra những âm thanh “Binh binh”.
18 Màn đêm buông xuống, Lục Thiếu Hoa nhìn đồng hồ, kim đồng hồ đã chỉ tám giờ tối. Hắn biết, cho dù là già hay trẻ, trai hay gái cũng đều phải đi dạo phố, mà bọn họ đi dạo phố đúng là cơ hội tốt để bán vải, cho nên đúng lúc này Lục Thiếu Hoa liền đem tất cả số vải còn lại ra bày bán.
19 Sau khi đưa Lục Gia Thành lên xe, Lục Thiếu Hoa trở về cửa hàng thì Ông Văn Đức đã ở bên trong. Tuy nhiên y lại đang lật đi lật lại đám lá cây, hình như là tìm thứ gì đó.
20 Sáng sớm tinh mơ mặt trời từ từ mọc lên. Ánh sáng chiếu qua khung cửa làm cả căn phòng bừng sáng. Công trường xây dựng gần đây cũng đúng giờ mở cửa, máy móc ầm ầm vang lên.
Thể loại: Dị Năng, Võng Du, Đô Thị, Khoa Huyễn, Xuyên Không
Số chương: 350
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn, Võng Du
Số chương: 24