41 Trương Dương cũng tin tưởng, A Cẩu không có khả năng cứ như vậy bỏ qua, nhưng hắn cũng không sợ, chỉ cần đối phương không động đao động súng, hắn có tin tưởng thấy một người đánh một người, đánh tới khi bọn họ phục mới thôi.
42 Nhìn khí thế không đủ, Chu Vĩ nắm lên dép lê, nặng nề mà vỗ một cái vào bàn máy tính: - Nghe đây, thẳng thắn thì được khoan dung, kháng cự nghiêm trị! - Làm từ thiện, tin hay không? - Phì! Xem ra ngươi là da bò.
43 Chính như lúc trước Trương Dương suy nghĩ , vừa mới về tới trường học, Hứa Đan Lộ lập tức liền gặp phiền toái, Kiều Hi Nhi đưa nàng về ký túc xá rồi đi.
44 - Được, anh cho là tôi không dám sao? La Phượng lập tức lấy điện thoại di động ra, bắt đầu ấn điện thoại, sau còn cố ý mở loa nói ngoài, để tất cả mọi người ở đây có thể nghe được.
45 Hứa Đan Lộ ngẩn người, sau đó nước mắt liền chảy xuống, nàng một tay bụm mặt, một tay kia dùng sức gõ ngực Trương Dương, sau đó … ở trước mặt mọi người, không hề kiêng kỵ mà núi non cao ngất gắt gao để ở ngực Trương Dương, đem đầu vùi sâu trong lòng ngực của hắn, khóc không thành tiếng: - Đồng ý, em đương nhiên đồng ý! - Ha ha … Trương Dương thừa dịp người khác không chú ý, tay ma quỷ lặng lẽ di chuyển núi non cao ngất kia, lặng lẽ thì thầm bên nàng, nói rằng: - Thuê phòng đi.
46 Cao Kỳ trộm cấp ra thế tay với Trương Dương, sau đó thực sảng khoái mà làm thủ tục đặt phòng cho Hứa Đan Lộ, nàng một bên ý vị thâm trường mà nhìn Trương Dương, một bên không chút để ý, nói rằng: - Tiểu sư muội, phòng cho em đã xong, 520, em muốn ở bao lâu cũng được, dù sao bạn trai em đã gửi ở trong này bảy vạn.
47 Trương Dương nhìn nàng một cái, trong lòng một cảm giác hạnh phúc khác thường, cô gái nhỏ này mặc dù là cắn người, nhưng nhìn bộ dáng nàng ngốc mà lại cố gắng, làm cho mình không khỏi có cảm giác trìu mến vô cùng.
48 Trước quầy lễ tân Khách sạn, Cao Kỳ nhìn thấy Kiều Hi Nhi trong xe A6, kinh ngạc vô cùng. Đồng thời, nhịn không được đảo cặp mắt trắng dã: - Chàng thanh niên này, nghịch thiên , trên giường còn nằm người kia, đã đi tìm tân hoan , còn đều là cực phẩm.
49 Một lúc lâu, tiến sĩ Ruihe vẫn luôn không hé răng tầm mắt rời đi, phóng đến máy tính ở trước mặt hắn, mở cái đầu: - Thực ngại, vừa rồi tôi vẫn luôn luôn chú ý cái lý luận Trương Dương viết, lời nói tán dương tôi cũng không muốn nói nhiều, bởi vì đối với một người tương lai có thể đạt được Nobel y học mà nói nhiều lời hay sẽ có vẻ tôi quá mức già mồm.
50 - Em quên, mới vừa rồi giáo sư En Lide nói nếu em muốn xuất ngoại, liền lập tức cho em một trăm vạn đôla à. Ha ha, đương nhiên , đây là một trăm vạn đô la Mĩ, chúng ta cũng không muốn cho em đi mà! Thượng Quan Hoành cũng đã đi tới, sau đó hắn nhìn nhìn giáo sư Đinh Bằng Sơn, lại giống như nghĩ tới điều gì, nói rằng: - Đúng rồi, nơi ở của Trương Dương cũng cần giải quyết một chút, em xem muốn chọn một căn nhà ở trường học, hay là đến đoạn đường lân cận mua một cái.
51 - Nhổ vào, đồ háo sắc, dâm tà! Ta không tin. Kiều Hi Nhi chửi một hơi, - Thực là như thế này, sao ngươi không bảo Lộ Lộ nhà ngươi kích thích ngươi, co ta còn có thể phục vụ hơn thế đấy! - Lộ Lộ của em … em cũng muốn chứ, nhưng chị đừng nhìn cô ấy trong ngày thường ăn diện thành như vậy, kỳ thật cô ấy là người thực bảo thủ.
52 Trương Dương ngẩn người, hiển nhiên lúc này nếu cho nàng một cái đáp án phủ nhận, khẳng định không có trái cây ngon mà ăn. Nhưng hắn cũng luyến tiếc khi phải làm thấp đi địa vị bạn gái mình.
53 Một người trong đó, còn vươn bàn tay heo ra muốn kéo váy Kiều Hi Nhi. Kiều Hi Nhi hét lên một tiếng, theo bản năng mà vươn tay che váy. Không nghĩ tới động tác e lệ này của nàng lại làm cho hai tên du côn kia càng thêm hưng phấn, trong đó một tên vừa thấy một kích thất thủ, lập tức ngay định ôm nàng, muốn giữ chặt Kiều Hi Nhi, tóc váy vên, hưởng thụ một phen.
54 - Xin đấy, cô chỉ có thể gây trở ngại chứ giúp được gì! Trương Dương không nói gì mà đảo cặp mắt trắng dã. Nếu không có Kiều Hi Nhi ở đây thì tốt xấu gì hắn cũng có thể ứng phó được một chút nhưng có cô ta ở đây thì cái này lại càng thêm khó.
55 - Cô gái bên cạnh hắn? A Cẩu cười nhìn Trần Thiên Hùng rồi thấp giọng hỏi: - Hùng ca, không phải là một cô gái thôi sao? Cũng chỉ là rất xinh đẹp mà thôi.
56 Trương Dương ngẩn người ra, ý trong lời nói của cô ấy chính là đồng ý với mình? Nhưng hắn lại không dám hỏi nhiều. Đến khách sạn Thanh Viễn, xuống xe, Kiều Hi Nhi nhìn hắn một cái nói rằng: - Hãy nhớ, thiếu bà chị một ân tình, sau này phải trả.
57 - Đi, chị Kỳ, hoanh nghênh chị gia nhập. Em đang lo một người làm không được. Hứa Đan Lộ vừa nghe thấy Cao Kỳ nói như vậy đã giơ tay kéo cô gia nhập.
58 Trương Dương vừa nghe thấy thế suýt nữa thì ngất sỉu. - Được rồi, tôi đổi ý, nhanh về thay đi, giống hôm qua cũng được. - Hừ! Kiều Hi Nhi hừ một tiếng, không nói nhiều cô thả chân ga xe lập tức bay ra ngoài.
59 Làm người ta uể oải chính là, cho đến buổi chiều mặt trời lặn , Trương Dương vẫn không thể quơ thêm được một tên trộm nào, mà chỉ đường cho người ta, hay gì gì cũng không có điểm.
60 Nhập khẩu dược quý, một vài dược vật tại Hoa Cúc bán đến nỗi rẻ như cho, đến Hoa Hạ đắt hơn ít nhất vài lần, trung gian chỉ sợ đại bộ phận đều bị bọn họ Bạch thị kiếm lấy, cũng khó trách bọn họ có thể làm giàu.