Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Nhất Phẩm Phong Lưu Chương 263: Một Con Ngựa Đau Cả Tàu Bỏ Cỏ (2)

Chương trước: Chương 263: Một Con Ngựa Đau Cả Tàu Bỏ Cỏ (1)



Nhưng Trương Chính cùng Lộ Lương tuy rằng đều là tinh anh, cũng luôn có loại người tinh anh hơn, gặp gỡ người như Tống Thanh Viễn, bọn hắn tinh anh như vậy hiển nhiên không đủ dùng. Cho nên, Trương Chính thỉnh cầu trợ giúp từ tổng bộ, đưa tới nhân sĩ chuyên nghiệp như Sở Ngọc. Nhưng ở Uyển Lăng, bởi vì Mạc Ngôn tồn tại, Sở Ngọc hiển nhiên cũng là không đủ dùng. Cho nên, từ lúc Trương Chính nhậm chức, liền bắt đầu cân nhắc, làm như thế nào mới có thể mời quái vật như Mạc Ngôn tới dưới trướng...

Mà hiện tại, tuy rằng mời chào vĩnh viễn khó có khả năng thực hiện, nhưng thành công xây dựng một tư tưởng trao đổi, đây đối với Trương Chính cùng Lộ Lương mà nói, vẫn là đáng quý trọng.

Có một số việc chỉ có thực sự trải qua, mới biết được đáng quý trong đó.

Mượn Lộ Lương mà nói, ban đầu chẳng thèm ngó tới người như Mạc Ngôn, nhưng trải qua chuyện ở thôn dân tộc, cùng với sự kiện nhà bảo tàng văn vật tôn giáo Cửu Phật sơn. Quan niệm đã có biến chuyển cực lớn.

Hắn biết rõ, nếu như không có Mạc Ngôn che chắn cho nhân viên công tác của cục quốc thổ, một khi phát sinh một vài tình huống dị thường, chỉ dựa vào những người đặc nhịêm có hạn của A tỉnh, không đến vài năm, chỉ sợ cũng sẽ chết và tổn thương hầu như không còn!

Đây không phải nói chuyện giật gân, mà là số liệu từ mấy lần thực tế chiến đấu có được.

Vì để cho Sở Ngọc dung hợp được cương vị công tác mới. Trương Chính từng diễn tập vài lần thực tế chiến đấu, do Sở Ngọc sắm vai phần tử khủng bố, ba tổ Đặc nhiệm liên hợp lại. Tiến hành bao vây nàng trong các hoàn cảnh thì dưới tình huống song phương trang bị giống nhau, kết quả cuối cùng đúng là ba tổ Đặc nhiệm toàn quân bị diệt trong một ngày rưỡi, mà Sở Ngọc thì lông tóc không tổn hao gì!

Kết quả này gây cho Trương Chính cùng Lộ Lương cảm thụ đã không chỉ là khiếp sợ. Mà là tim đập chân run.

Hai người đều rất rõ ràng, ở trong hậu duệ Đạo Môn, Sở Ngọc còn non nớt, ngay cả ba tổ đặc nhiệm còn có thể dễ dàng bị giết như thế, lại càng không cần phải nói người như Mạc Ngôn rồi!

Cho nên, khi Mạc Ngôn chủ động phát ra thiện ý thì Lộ Lương thậm chí không kịp hội báo cho Trương Chính, liền tự tiện làm chủ quyết định.

Kỳ thật, hắn và Trương Chính đều rõ ràng, cái Mạc Ngôn gọi là hợp tác. Kỳ thật chính là người thay mình làm vệ sinh mà thôi. Hợp tác như vậy, quyền chủ đạo vẫn nắm giữ ở trong tay Mạc Ngôn, kỳ thật cũng không công bằng.

Nhưng cho dù như vậy, hai người vẫn là hân hoan vui mừng. Chỉ cần có thể thực hiện chức năng, hoàn thành nhiệm vụ. Chịu ủy khuất nho nhỏ, tựa hồ cũng không có gì lớn. Huống hồ có câu cách ngôn là : chuyện do người làm, chỉ cần có con đường tạo dựng lên, quan hệ cùng Mạc Ngôn gần hơn, cuối cùng ai có thể chiếm cứ địa vị chủ đạo. Còn chưa thể biết được...

- Oa, đầu to, anh thua rồi, Mạc Ngôn tránh đường kìa!

Sở Ngọc mắt thấy Mạc Ngôn nhượng đường, nhịn không được hoan hô lên.

Lộ Lương thản nhiên nói:

- Đừng nóng vội, tiếp tục xem đi...

Trên mặt hắn hờ hững, nhưng trong lòng là hừ lạnh... Tên kia trở mặt còn nhanh hơn so với lật sách, trước một giây đồng hồ còn cười, sau một giây đồng hồ có thể muốn mạng ngươi. Hơn nữa trong mắt chưa bao giờ coi ai ra gì, làm việc lại càng không kiêng sợ, hắn là người có thù tất báo, sẽ dễ dàng buông tha Hứa Gia Minh?

Sau khi đi vào Minh viên, hắn cũng đã biết Hứa Gia Minh, cùng với chuyện đánh cảnh sát chấp hành công vụ.

Đối với chuyện này, hắn cũng tương đối phẫn nộ. Chính như Mạc Ngôn nói câu nói kia, Một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ, thân là người của cục quốc thổ, hắn tuyệt đối không thể khoan dung đồng nghịêp bị đám quyền quý ấu đả phát sinh ở trước mắt của mình!

Nhưng hắn cũng biết, có Mạc Ngôn ở trong này, không tới phiên chính mình xuất hịên.

- Đầu to, không cần nhìn, anh thua!

Mắt thấy Hứa Gia Minh đi ra hai mét, Mạc Ngôn lại thờ ơ như cũ, Sở Ngọc lại kêu lên.

Nhưng mà, nàng vừa dứt lời, bỗng nhiên hai chân Hứa Gia Minh không khỏi mềm nhũn, sau đó giống cái cọc gỗ, thẳng tắp ngã quỵ về phía trước!

- Phịch…

Mặt Hứa Gia Minh đập trên đường đá vụn, nhất thời cái trán vỡ tan, mũi gãy, máu tươi trên mặt liền giống như nước, ồ ồ ứa ra bên ngoài...

Hứa Gia Minh phát ra một tiếng hét thảm, che mặt, lăn trên mặt đất.

Mạc Ngôn trên mặt lên mỉm cười đi qua, hơi hơi cúi người nhìn thoáng qua thương thế trên mặt Hứa Gia Minh, tựa hồ có chút không vừa ý, khẽ lắc đầu, sau đó bỗng nhiên nâng chân phải lên, thực nhẹ nhàng đạp trên bàn chân phải Hứa Gia Minh một cước!

Một cước này nhìn như nhẹ, nhưng làm cho xương bắp chân Hứa Gia Minh gãy nát.

Hứa Gia Minh thân kiều thịt nộn, làm sao nếm qua đau đớn như thế? Trong miệng lại phát ra một tiếng hét thảm, đau đến hôn mê bất tỉnh...

Mạc Ngôn lúc này mới thỏa mãn gật gật đầu, thẳng người, nhưng nhìn về phía Lộ Lương cùng Sở Ngọc, mỉm cười phất phất tay.

- Hắn thấy chúng ta à! Đầu to, anh mau nhìn, hắn đang ngoắc chúng ta ...

Sở Ngọc cũng là nha đầu không có tim không có phổi, thấy Mạc Ngôn ngoắc chính mình, lập tức giơ chân phất tay, cười hì hì đáp lại Mạc Ngôn.

Chờ Mạc Ngôn rời đi, Lộ Lương nói :

- Cô có biết không, hắn động tay chân như thế nào?

Sở Ngọc ngẩn ngơ, nói :

- Không ... Tôi căn bản là không phát hiện hắn ra tay.

Lộ Lương cười khổ nói:

- Cô cũng là hậu duệ Đạo Môn, ngay cả hắn ra tay như thế nào đều không phát hiện à?

Sở Ngọc thè lưỡi, nói :

- Sơn ngoại hữu sơn, thiên ngoại hữu thiên thôi... Tôi vốn còn chưa tin hắn là một cao thủ, hiện tại tin rồi!

Có chút dừng lại, nàng thấy Hứa Gia Minh ngã xuống đất ngất đi, nói :

-Đầu to, cần giúp hắn kêu cỗ xe cứu thương hay không?

Lộ Lương cười lạnh nói:

- Cho hắn nằm ở nơi này đi, chặt đứt một chân mà thôi, sẽ không chết người.

Hắn hiện tại chỉ là xem cuộc vui, cũng không sợ sự tình làm lớn.

Đương nhiên, đây cũng là bởi vì hắn biết bối cảnh của Mạc Ngôn... Hứa Gia Minh ỷ vào chính mình có một người cha làm chỗ dựa, dám dung túng người bên cạnh ẩu đả cảnh sát, như vậy dựa theo Logic, hắn nhất định phải bị Mạc Ngôn – người có bối cảnh càng thêm thâm hậu, cắt đứt một chân!

Cái này gọi là ác nhân có ác nhân trị!

Ở trong mắt Lộ Lương xem ra, luận chữ “Ác” này, trên đời này có bao nhiêu người có thể vượt qua được người đã có bối cảnh kinh thiên, lại có thực lực siêu nhân, và “Lòng dạ hẹp hòi” như Mạc Ngôn?

Mạc Ngôn gây ra động tĩnh ở trên đường mòn đá vụn không tính lớn, nhưng không coi là nhỏ.

Minh Viên cũng có người thấy toàn bộ sự việc, nhưng không ai chịu đứng ra, chỉ hội báo chuyện đã xáy ra cho Tưởng Thiên Hiếu.

Sau khi nghe xong, Tưởng Thiên Hiếu chỉ ha ha cười, nói cái gì cũng chưa nói liền cầm điện thoại.

Ông chủ vui sướng khi người gặp họa, người phía dưới dĩ nhiên là biết nên làm cái gì...

Minh Viên không ai đứng ra, tất nhiên là hợp tình lý, nhưng biệt thự cách đường mòn đá vụn chỉ có hơn mười thước cũng không động tĩnh, cái này có vẻ có chút kỳ quái !

Hứa Gia Minh vừa rồi kêu hai tiếng kêu thảm thiết, có thể nói kinh thiên động địa, người trong biệt thự không có khả năng không nghe được.

Nhưng mãi đến khi Mạc Ngôn xoay người đi đến hướng biệt thự, Hồ Húc Đông cùng người bên cạnh hắn, đều chưa đi tới xem chuyện gì...

- Có chút kỳ quái ...

Mạc Ngôn chậm lại cước bộ, mở ra ý thức bản ngã, nhìn về phía biệt thự.

Hắn vừa nhìn, nhất thời giật mình!

Ngay sau đó, mũi chân hắn điểm một cái, thân hình như gió lướt, sau mấy cú nhảy, liền vọt vào biệt thự...

Lộ Lương cùng Sở Ngọc thấy thế, không khỏi đưa mắt nhìn nhau.

Trước một giây đồng hồ, Mạc Ngôn còn thoải mái nhàn nhã mà đi, một giây sau lại giống như vội vàng đi cứu hỏa vọt vào biệt thự, đây là tình huống gì?

- Oa, tốc độ của hắn thật nhanh!

- Đầu to, anh nói xem, có phải trong biệt thự có chuyện gì xảy ra hay không? Chúng ta có nên cùng qua đó xem hay không ?

Thấy Mạc Ngôn đột nhiên tăng tốc, Lộ Lương liền biết, trong biệt thự đấy nhất định là xảy ra chuyện gì đó kì lạ. ngoài việc trên mặt đất có mấy người đang nằm ngất xỉu ra thì không có gì lạ nữa.

Mạc Ngôn khởi động tâm động, sử dụng ý thức bản ngã hướng ra ngoài.

Xuyên qua hai cửa sổ là đến vườn hoa sau khu biệt thự.

Khi ý thức bản ngã khó khăn mới xuyên qua được cửa sổ, vài người ở vườn hoa sau tựa hồ như phát hiện ra Mạc Ngôn đang thăm dò, có vẻ có thể cắt đứt ý thức bản ngã của Mạc Ngôn xuất hiện lần nữa.

Mạc Ngôn liền cảm thấy “tầm mắt” của mình giống như bị bịt kín bởi một tầng thủy tinh mờ.

Nhưng Mạc Ngôn lúc đó đã có sự chuẩn bị trước về mặt tâm li, nên sức ảnh hưởng và quấy nhiễu của năng lượng này bị giảm đi rất nhiều.

Tuy rằng cậu không thể nhìn rõ được cảnh tưởng như lúc trước nhưng có thể cảm nhận được. lúc này trong vườn hoa sau có ba sinh vật thể.

Trong đó cảm xúc của hai sinh vật đang dữ dội, mang theo sự tuyệt vọng, còn sinh vật thể khác lại bình tĩnh hơn, cảm xúc yên lặng như nước, không hề gợn sóng.

Ngoài ra, Mạc Ngôn còn phát hiện nguồn năng lượng tạo ra để làm quấy nhiễu đến mình tựa hồ như cao hơn so với thần hồn của mình một bậc.

Loading...

Xem tiếp: Chương 264: Miêu Yêu

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Chồng Già Vợ Trẻ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10



Khi Hai Trái Tim Băng Giá Gặp Nhau

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 22


Nhật Ký Tân Hôn

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10


Trời Sinh Quyến Rũ

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 24