81 Đả tự: Ừm. . . . . . Ừm. . . . . . "Sáng sớm, Mộ Ly đã thức dậy từ rất sớm, chỉ là bởi vì anh muốn nhìn thêm người con gái đang nằm trong ngực anh nhiều thêm một chút.
82 "Chúng ta kết hôn đi. "Nếu xét theo một hướng khác mà nói, cũng coi như là Mộ Ly đã cầu hôn Quý Linh Linh rồi. Nhưng Quý Linh Linh đúng là người không biết giữ mặt mũi cho người khác, sau khi anh lặp lại một lần nữa, cô còn đang nghẹn cơm thì lập tức phun hết thức ăn trong miệng lên người anh, trong lúc hoảng loạn, cả hai người đều quên mất chuyện cầu hôn.
83 "Xuỵt! Qúy Linh Linh cậu không được nói chuyện, nếu không lần sau tớ sẽ không bao giờ ………. . coi trọng mà dẫn cậu đi chơi nữa. " Lông mày Thẩm Hiểu Phi nhất thời lộ ra tia rét lạnh, còn không quên uy hiếp Qúy Linh Linh.
84 Thời điểm thân thể hai người tiếp xúc, cảm xúc mãnh liệt giống như động một cái liền bùng nổ. Mộ Ly cũng không khống chế nổi nữa bởi vì dược hiệu đã phát tác ra tới toàn thân, sau khi tay anh đem quần áo của Qúy Linh Linh cởi hết, trong lòng anh cũng không kịp chần chờ.
85 "Này. . . . . . Nhắm mắt lại, không cho anh nhìn. ""Anh đã nhìn nó rồi. ""Nhìn. . . . . Cái đấy là hôm qua, giờ không được nhìn!""Anh ghi nhớ trong đầu rồi, có nhìn hay không thì cũng là một mà thôi, cho anh coi thử đi, có bị thương chỗ nào không.
86 Nghiêm Tử Tuấn đứng bên ngoài kho chứa rượu, vẻ mặt không hiện lên chút gì, mà cứ đứng đó nhìn hai người phụ nữ bên trong. "Thấy đặc sắc không, anh Nghiêm?" Lúc này, Thẩm Hiểu Phỉ và Hướng Tuấn Ngạn đi từ hướng cầu thang tới.
87 "Hiểu Phi”Qúy Linh Linh nhìn tình cảnh hiện tại, cảm thấy có chút nhức đầu. Mặc kệ là Nghiêm Tử Tuấn, hay là Lục Vân Thiên, tất cả đối với cô đều không có quan hệ.
88 "Quý tiểu thư, cuối buổi chiều hôm nay, cô và đội công trình phải cùng nhau xuống địa phương giám sát. "Hôm nay sao?" Qúy Linh Linh không ngờ lại đột xuất như vậy.
89 "Ừ. . . . . . " Vừa sáng sớm, Qúy Linh Linh liền tỉnh, bởi vì đã ngủ một khoảng một thời gian khá dài, nên đầu óc có chút hỗn loạn "Em đã tỉnh?" Lãnh Dạ Hi hé mở mắt, cảm thấy người bên cạnh động đậy, hắn nhỏ giọng hỏi.
90 Editor: Bỉ Ngạn HoaLãnh Dạ Hi lái xe đưa Quý Linh Linh và Thẩm Hiểu Phỉ đến biệt thự nhà họ Quý, dọc đường đi Quý Linh Linh lo lắng thấp thỏm vì không biết nên ăn nói với mẹ về chuyện này như thế nào, đối với cái việc nói láo cô không hiểu rõ cho lắm.
91 Sáng ngày thứ hai ở nhà họ Mộ, trời mới tờ mờ sáng, Quý Linh Linh đã rời giường, có lẽ do cô ngủ quá nhiều cho nên mới có cảm giác tỉnh táo sớm như vậy.
92 Bởi vì Mộ Ly vô cớ, Quý Linh Linh trong lúc tức giận, một mình đi đến phía sân sau. Khi thấy cả sân đều tràn ngập hương thơm, tức giận trong lòng cô cũng theo đó mà vơi xuống rất nhiều.
93 Lúc Quý Linh Linh tỉnh dậy, thì đã gần đến mười hai giờ trưa. "Quý tiểu thư, cơm trưa của cô đã chuẩn bị xong rồi. " Quý Linh Linh đi ra ngoài phòng ngủ, đã thấy A Tú đứng đợi ở cửa.
94 "Quý tiểu thư, cô không muốn ăn sao?" Ari không nhịn được hỏi một câu. Quý Linh Linh đứng lên, đem thìa đang cầm trong tay và khăn ăn bằng phẳng để lên bàn.
95 "Tôi muốn bỏ đứa bé này!"Khi Quý Linh Linh tỉnh lại, sau khi biết được tình trạng thân thể mình, theo sau chính là câu này. "Anh không cho phép!""Anh nói cái gì?" Đôi mắt Quý Linh Linh sưng đỏ, chất vấn mộ Ly.
96 "Này, Tiểu Lý, mới vừa từ trong phòng bệnh của Thượng tá Mộ ra sao?""Đúng vậy. " Người được gọi là Tiểu Lý trả lời, sau đó liền bị ba y tá khác kéo vào trong góc.
97 "Tại sao vừa trở về, lại phải tham gia bữa tiệc đó? Mộ Ly anh là quan viên cao cấp, có phải cũng là một tham quan hay không?" Mới vừa trở lại biệt thự của Mộ Ly, Quý Linh Linh còn chưa kịp nghỉ ngơi qua, lại nghe thấy Mộ Ly yêu cầu buổi tối phải tham gia tiệc sinh nhật của thị trưởng.
98 "Tiểu Linh Linh, đang nhìn gì vậy?"Cánh tay dài của Mộ Ly thu lại, Quý Linh Linh đang thất thần liền rơi vào trong ngực anh. "Uy. " Quý Linh Linh nhỏ giọng khẽ quát, lấy tay vỗ bàn tay không thành thật của anh.
99 "Bác?" Lãnh Tư Viễn ngẩng đầu, ngơ ngác nhìn Lãnh Dạ Hi, nhẹ nhàng kêu một tiếng. Lãnh Dạ Hi không trả lời cậu, mà vẫn như cũ tiếp tục nhìn hai người đang thân mật ở trong góc.
100 Ở bữa tiệc sinh nhât của thị trưởng Lục, trên đường trở về, còn chưa về tới nhà, Quý Linh Linh lên tiếng xuống xe ở đây, muốn đi bộ về. Dù sao nơi này cách nhà cũng không xa, cho nên Mộ Ly đồng ý.