41 "Linh Linh, chuyện bạn trai con là thế nào?""Bây giờ bạn trai con không vội vàng sao?""Phụ nữ cho dù có công việc, quan trọng nhất vẫn là có một ngôi nhà.
42 "Vân Thiên, Vân Thiên em chờ một chút!"Mới từ trong nhà Thị trưởng ra, Nghiêm Tử Tuấn trên tay xách một chiếc túi LV nhỏ đuổi theo theo Lục Vân Thiên.
43 "Đứng lại!"Thẩm Hiểu Phỉ không thể nín được cười, kẻ yêu nghiệt nửa nam nửa nữ này, thật là không có nửa phần đàn ông. Bây giờ hắn muốn để cho bạn gái cảm thấy hắn siêu cấp đẹp trai, siêu cấp bò sao? Được rồi, cô sẽ cho hắn cơ hội, từ đó để cho trong lòng bạn gái hắn lưu lại ám ảnh, không dám tùy tiện đụng lung tung!"Vị tiên sinh này, anh còn có chuyện sao?" Thẩm Hiểu Phỉ xoay người, vẻ mặt không biết sợ.
44 Ở trên xe, vẻ mặt Quý Linh Linh bị dồn ép như một tờ giấy, hiện tại cô muốn đánh mình ngất xỉu. Mày nói xem, không có chuyện lại nói giỡn với ông chủ lớn? Chẳng lẽ mày không biết ông chủ lớn là một người không biết cười sao?Đổi lại lời nói lúc nãy có thể được hay không? Ông chủ lớn có dùng ánh mắt đóng băng nhìn mình không?Lãnh Dạ Hy phân phó tài xế đi bệnh viện ở trung tâm thành phố T, sau đó yên tĩnh ngồi ở một bên, Quý Linh Linh có một loại ảo giác, ông chủ lớn tàng hình.
45 Trong lúc Quý Linh Linh sững sờ, tiếng chuông điện thoại cũng ngừng kêu. Cô suy nghĩ lại một lần nữa, nhìn mấy chữ trên màn hình điện thoại di động, cuộc gọi nhỡ là của Mộ Ly.
46 Một không gian yên tĩnh trong quán cà phê. Quý Linh Linh một tay đỡ chén cà phê, một tay khác chống mặt, nhìn người đàn ông đang cúi đầu xem báo, Mộ Ly.
47 "Quý Linh Linh, bữa tiệc ngày mai em đi cùng anh, đã đồng ý ai thì từ chối là tốt nhất. ""Anh nói cái gì? Không thấy quá nhàm chán sao?" Quý Linh Linh đang chọn rau ở siêu thị, trong tay còn cầm hai quả cà chua, vì hắn nói mà ngừng động tác lại.
48 "Lãnh tổng, cám ơn lễ phục của anh. " Quý Linh Linh đứng bên cạnh Lãnh Dạ Hy, cúi đầu thận trọng nói. Đối với ông chủ lớn của mình, Quý Linh Linh cũng không tìm được từ gì tốt để hình dung, chỉ biết là hắn kỳ quái, tính tình thay đổi như thời tiết.
49 Trên tay Quý Linh Linh cầm một ly sâm banh, cô không nhịn được lại nghĩ tới cô bé vừa rồi. Rất dễ nhận thấy, ở cửa phòng rửa tay, cô nhiệt tình muốn giúp đỡ, nhưng người bạn nhỏ không để ý chút nào tới động tác của cô, mà quay đầu đi mất.
50 Nghĩ tới câu nói ác độc của Lục Vân Thiên, Quý Linh Linh không khỏi cười lên thất thanh. Đoạt bạn trai của mình, cuối cùng khó chịu hình như là cô, nhưng tại sao cô có cảm giác, "Người bị hại" thật ra là Lục Vân Thiên? Quý Linh Linh không phải một người thích trêu chọc người khác, nhưng chẳng biết tại sao, Lục Vân Thiên cố tình nhìn cô không vừa mắt.
51 "Chú. " Lãnh Tư Viễn nâng cái đầu nhỏ lên, nhìn cục băng đứng bên cạnh mình, trên khuôn mặt nhỏ nhắn kia, nói không có bất kỳ vẻ hưng phấn nào. "Gọi bác!" Lãnh Dạ Hy gầm nhẹ nói.
52 Quý Linh Linh, đây là ngu xuẩn đến mức nào, còn ngây thơ cho rằng Thẩm Lạc Nhất là một **, nhưng tính tình nhiệt tình, lại không nghĩ tới, chiêu này của cô ta không phải đơn giản bình thường.
53 "Lãnh tổng. "Lãnh Dạ Hy vừa nói chuyện xong với một khách hàng, Quý Linh Linh liền đi lên, cô đã đứng đợi ở một bên rất lâu. Nhìn thấy người đến là cô, ánh mắt Lãnh Dạ Hy lảng tránh, liền mở miệng nói: "chuyện gì?"Éc.
54 Bởi vì một câu hỏi của Quý Linh Linh, khiến thái độ Mộ Ly càng phát lạnh. Nhìn bộ dáng của hắn, cô không nhịn được tự giễu cười cười, đàn ông không phải cái bộ dạng này, thời điểm thích thì hận không đem được hết tất cả lời nói dễ nghe nói ày nghe, nhưng khi không thích mày nữa, lập tức cảm giác tốt cũng không có, đúng như thái độ hiện tại của Mộ Ly đối với chính mình.
55 Dạ tiệc hôm nay, đối với Quý Linh Linh mà nói, có lẽ là trọn đời khó quên. Một vịt con xấu xí, bởi vì quan hệ với ông chủ lớn, mặc lễ phục xinh đẹp chói mắt vào, cô vốn cho là mình có thể ngụy trang không chê vào đâu được, nhưng cô lại quên, những người kia hi vọng thấy diện mạo chân thật của cô.
56 Nghiêm Tử Tuấn nhìn ánh mắt Quý Linh Linh, trong lòng hắn biết, cô đã không còn là người phụ nữ ăn mặc quê mùa, người phụ nữ có tình cảm ngây ngốc, nếu như tối nay hắn không nắm được cơ hội, vậy trận này khổ nhục kế trở thành công cốc.
57 Quý Linh Linh nhìn Nghiêm Tử Tuấn quỳ trước mặt, tâm tư phức tạp, "Quyền thế đối với anh mà nói, thật sự quan trọng như vậy?" Âm thanh của cô nhiều hơn mấy phần kỳ ảo, giống như linh hồn của cô đã bay xa, không muốn làm bạn với loại người này.
58 "Tâm Dao, đối với dự án thiết kế lần này, cô có ý kiến gì không?"Sáng sớm hôm sau, tất cả các chủ quản cao cấp của công ty IDE đều có mặt ở phòng họp.
59 "Này, chờ một chút, chờ một chút!". Quý Linh Linh một tay giữ lấy vành nón, một tay cầm túi sách, chạy theo Mộ Ly. "Bé con, nhanh lên một chút nào, nếu không sẽ bị lỡ mất kịch hay đấy.
60 "Đây là nơi nào?". Lúc chiều, Quý Linh Linh ngồi trên xe của Mộ Ly đi đến một khu biệt thự. Mộ Ly quay đầu, nhìn cô thần bí nói, "Chốc nữa em sẽ biết thôi.