21 Nghe Quý Linh Linh muốn rời đi, nụ cười châm chọc bên môi Mộ Ly như cũ không giảm, hắn biểu hiện thâm tình nhìn cô, dường như hắn muốn ôm cô bằng cả đôi mắt.
22 Quý Linh Linh hoàn toàn không đoán trước được Mộ Ly sẽ như vậy, hai người bọn họ thân thiết, cô muốn đi cũng không được rồi?"Buông tôi ra!" Ánh mắt Quý Linh Linh lạnh lùng chống lại con ngươi bình tĩnh của Mộ Ly.
23 "Cái. . . . . . Cái gì. . . . . . " Quý Linh Linh cả người cứng ngắc, "Anh. . . . . . Anh đang nói đùa sao?" Lần này nét mặt của cô cũng đờ ra, Mộ Ly tên đàn ông này, chẳng lẽ vẫn luôn suy nghĩ việc đó.
24 "Linh Linh, cùng nhau ăn trưa đi. "Quý Linh Linh vừa thu dọn xong đồ trên bàn, Giang Tâm Dao đứng ở cửa lên tiếng đề nghị. "Được. " Mấy hôm nay không có việc gì đặc biệt, cô đều ăn cơm cùng Giang Tâm Dao.
25 Trên mặt Lục Vân Thiên tràn đầy hài lòng, nhìn Nghiêm Tử Tuấn để cô tùy tùy tiện tiện nói, có thể khiến tiện nhân Quý Linh Linh á khẩu không trả lời được.
26 Lời nói Mộ Ly như sấm sét giữa trời quang, làm Lục Vân Thiên và Nghiêm Tử Tuấn nhất thời kinh hãi, không biết nên trả lời thế nào. "Tôi nghĩ, cuộc sống của các người có thể quá đơn điệu, hiện tại tôi cho các người một điều, chắc hẳn cuộc sống sau này.
27 "Linh Linh!"Đúng lúc Linh Linh cùng Mộ Ly ngươi nồng ta thắm thì Giang Tâm Dao và Lãnh Dạ Hy đứng ở cửa phòng tiếp khách. Mộ Ly nhìn hai người ở cửa, tay vẫn đỡ eo Quý Linh Linh như cũ, không có ý định buông ra.
28 "Đáng chết, tiện nhân, tiện nhân! A a a!" Lục Vân Thiên chân trước bước vào cửa nhà mình, chân sau bắt đầu tức giận mở miệng mắng to. Nghiêm Tử Tuấn nhìn bóng lưng của cô, chân mày nhíu chặt, lúc này hắn không biết nên nói gì, chỉ đi theo phía sau nhặt lấy giày cao gót bị cô ta đá văng.
29 "Linh Linh, cậu chừng nào thì trở lại?" Thẩm Hiểu Phỉ tay trái xách chiến lợi phẩm từ trong thương trường đổ máu, còn tay phải gọi điện thoại. "Hả?" Quý Linh Linh mơ mơ màng màng đáp một tiếng, "Mình đã trở về.
30 "Cô gái, cô gái tỉnh dậy đi, đến khách sạn Niệm Nhã rồi. " Bác tài xế ở trước mặt kêu cô. "Hả? Đến?" Quý Linh Linh giơ tay lên lau nước miếng bên miệng, hai con mắt to hướng ngoài cửa sổ xem xét, hình như không có nhìn ra manh mối nào.
31 "Cái gì? Ba, có thật không?" Lục Vân Thiên nắm chặt tay Lục Chính Hạo, gương mặt không tin. "Ba, Tử Tuấn mới lên vị trí này chưa tới một tháng, làm sao lại có thể bị cách chức đây?"Lục Chính Hạo vỗ nhè nhẹ lên tay của con gái, "Vân Thiên, không biết là người nào giở trò, Tử Tuấn làm sổ sách giả, mạo danh ký trên hóa đơn cũng bị người ta lôi ra, ba.
32 "Lãnh tổng. " Quý Linh Linh từ chỗ Mộ Ly vội vã chạy tới công ty, chuẩn bị xong, liền đi đến trước cửa phòng làm việc của Lãnh Dạ Hy. Lúc này Lãnh Dạ Hy chậm rãi ngẩng đầu lên, mặt không có vẻ gì liếc Quý Linh Linh một cái, "Ngày hôm qua đi làm cái gì rồi hả ?" Âm thanh của hắn giống như đá vụn, Quý Linh Linh nghe lời hắn nói tinh thần phấn chấn hơn.
33 Scandal, cái gì mà scandal? Dưới tình huống thông thường, muốn xảy ra scandal trong giới doanh nhân, hay trong giới nghệ sỹ, ít nhất cũng phải qua một đêm! Nhưng Quý Linh Linh thì sao, nhà thiết kế có chút chút dang tiếng, vậy mà chỉ trong vòng ba giờ ngắn ngủi, lại trở thành tâm điểm bàn tán của IDE.
34 "Chị. . . . . . " Nghe âm thanh mềm mại non nớt, Quý Linh Linh cảm giác mình đang bay trong đám mây, bây giờ đứa trẻ nào cũng đáng yêu như thế sao? Cũng đáng yêu như vậy sao?Nếu như Quý Linh Linh không hiểu bản thân mình, khẳng định cô đã cho rằng mình yêu thích trẻ con.
35 Mộ Ly! Quý Linh Linh cả kinh, khuôn mặt nhỏ nhắn hơi trắng bệch. Trong lòng không nhịn được gào thét một tiếng, tại sao có thể như vậy?Không biết vì nguyên nhân gì, Quý Linh Linh theo bản năng cúi đầu, định tránh khỏi vòng tay của Lãnh Dạ Hy.
36 Mạnh mẽ. . . . . . Hôn!Khi Mộ Ly buông Quý Linh Linh ra, trời mới biết, Quý Linh Linh suýt bật cười, đây là tình huống dở khóc dở cười a! Mộ Ly có bệnh phải không, tại sao cố tình trước mặt đại Boss, làm thế với mình?Trong lòng một hồi than thở, chuyện đầu tiên Quý Linh Linh làm chính là quay đầu lại, liếc trộm ông củ lớn của mình.
37 "Chú, nơi này không thể đi ngủ a. ""Chú, chao ôi, vừa rồi chú so với chú kia đẹp trai hơn rất nhiều a. ""Chú, cháu rất thích chú, có thể cho cháu hôn nhẹ chú được không a!""Vậy chú, cháu và chị xinh đẹp đi a!"Một phút ngắn ngủi, tiểu Tư Viễn trút cho Mộ Ly ** nước sôi, còn hôn mang ôm, các loại đánh ra.
38 "Của cô sao?" Một tay người đàn ông câu dây giày, đứng cách Quý Linh Linh một khoảng, liền dừng chân. Quý Linh Linh lo lắng vội vàng đứng lên, nhưng trên chân chỉ mặc một chiếc giày, bộ dáng của cô không khỏi lúng túng.
39 "Linh Linh. . . . . . Linh Linh?"Giang Tâm Dao đứng trước bàn làm việc của Quý Linh Linh, dáng vẻ thất hồn lạc phách, nếu như cô nhớ không lầm, Quý đại tiểu thư đã kéo dài trạng thái này một tuần lễ rồi.
40 "Lãnh tổng!" Quý Linh Linh chống tay lên bàn, khẽ cúi người xuống nhìn chòng chọc vào Lãnh Dạ Hy, "Thân là một người đàn ông, có tư cách có tu dưỡng, có đạo đức, là người đàn ông có tiếng tăm, hi vọng khi tôi nói chuyện thì đừng cắt ngang!" Quý Linh Linh triệt để bị làm cho phát bực rồi.