1 “Cho nên tôi chỉ có thể nhờ cậu, nhân viên nam trong công ty biết xuống bếp nấu nướng không nhiều lắm, tuy rằng cậu vẫn luôn tiếp khách nữ, bất quá tôi biết cậu là người song tính luyến, cũng không phải hoàn toàn không thể tiếp nhận nam nhân.
2 Buổi tối hôm đó, Lí Cẩn cuối cùng nói một câu: “Em không có ấn tượng gì về anh” chấm dứt đề tài. Cậu hiếm khi mới có lúc lo nghĩ như vậy. Trong trí nhớ tìm tòi hồi lâu, nhưng vẫn nghĩ không ra, chính mình rốt cuộc lúc nào đã nhận thức người này.
3 Chu Sĩ Tranh cũng không trả lời câu hỏi của cậu. Hai người về đến nhà, Chu Sĩ Tranh bảo Lí Cẩn tựa hồ có điểm bất an trở về phòng nghỉ ngơi, chính mình thì tiến vào thư phòng, khóa cửa lại, ngồi xuống sô pha…….
4 Đây là một giấc mộng. Chu Sĩ Tranh rất rõ chuyện này. Trong mộng chính mình vẫn còn bộ dáng mới hơn mười tuổi, vô cùng non nớt, cũng vô cùng cố chấp. Trong mộng Lí Cẩn đeo một cặp kính rất dày, cầm trên tay một trái bóng rổ, cười vô cùng rực rỡ, đừng bên dưới khung rổ, ngoắc tay ý bảo anh đi qua, Chu Sĩ Tranh không chút do dự nhanh chóng chạy về phía người kia.
5 Lí Cẩn ghé vào trên giường, há to mồm thở dốc. Tuy rằng không phải lần đầu tiên bị người từ phía sau tiến vào nhưng đây là lần đầu tiên Chu Sĩ Tranh tiến vào sâu như vậy, nơi mẫn cảm không ngừng bị ma xát, cho dù là cậu cũng không thể kiềm chế nỗi.
6 Chu Sĩ Tranh vuốt tóc đối phương, trong khoảng thời gian ngắn không biết phải hỏi gì. Kỳ thật trước khi lời nói phát ra, anh cũng không biết kỳ thật chính mình lại để ý tới chuyện này.
7 “Cậu…. . có chuyện gì vậy?”Chu Sĩ Tranh có chút mờ mịt nhìn bốn phía, sau đó ngẩn đầu nhìn người trước mặt, có chút hoang mang hỏi lại: “Đã xảy ra chuyện gì.
8 Chu Sĩ Tranh đưa ra đề nghị như vậy, Lí Cẩn cũng không thể nào đoán trước được. Cậu cũng không nghĩ Chu Sĩ Tranh có thói quen nằm dưới, cũng không cảm nhận được đối phương sẽ thích cảm giác đau đớn xen lẫn khoái cảm khi bị tiến vào; sau đó chuyện xảy ra cũng chứng minh suy nghĩ của cậu, Chu Sĩ Tranh rõ ràng không thể thích ứng được cảm giác bị tiến vào, thậm chí còn cảm thấy vô cùng đau đớn, nhưng dù vậy lại vẫn muốn cậu tiếp tục làm.
9 Phát hiện cô gái tiếp tân bởi vì phát hiện hai nam nhân lại đặt một phòng mà sắc mặt có chút quỷ dị, Lí Cẩn cố tình làm như không có gì túm chặt lấy tay Chu Sĩ Tranh, làm ra bộ dáng thân mật, làm cô gái hoảng sợ.
10 Anh thay đổi thật nhiều. Thiếu niên diện mạo đáng yêu tính tình có chút ngượng ngùng hướng hội thời quốc trung đã hoàn toàn biến mất; thay vào đó là Chu Sĩ Tranh của hiện tại, đã trở thành một người đàn ông trưởng thành………Tướng mạo của anh so với quá khứ khác biệt rất lớn, chỉ có ngũ quan mơ hồ còn lưu lại chút hình dáng trong quá khứ, khí chất cũng hoàn toàn khác biệt.
11 Thỉnh thoảng Lí Cẩn lại muốn biết Chu Sĩ Tranh rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì. Tuy rằng không nghĩ dùng khế ước để duy trì quan hệ, nhưng sau khi khế ước chấm dứt Chu Sĩ Tranh tiếp tục đưa ra yêu cầu gia hạn.
12 Khi Lí Cẩn tỉnh lại Chu Sĩ Tranh đã đi mất. Cậu gãi gãi đầu mình đứng lên khỏi giường, đối phương đại khái đã đi làm, trong trường hình như có chuyện gì đó, gần đây Chu Sĩ Tranh luôn đi sớm về muộn, hai người ngay cả thời gian ăn tối cũng không gặp mặt, thời gian gặp nhau chợt giảm, cho dù là Lí Cẩn cũng không thể không cảm thấy có chút kỳ quái,Đối phương gần nhất bề bộn nhiều việc, lấy cá tính của cậu mà nói nên cảm thấy may mắn mới đúng, dù sao có thể miễn làm việc nên cảm thấy vui vẻ, bất quá Lí Cẩn lại vô thức cảm thấy có chút mất mác.