1 Mây đen che kín bầu trời, u ám chằng chịt, cảm giác bị đè nén khiến cho người ta không thở nổi. Rốt cuộc, từ trong mây đen là những tia chớp kèm theo tiếng nổ vang, buồn bực như quả khí cầu bị cây kim đâm trúng.
2 Tắt điện thoại, mục tiêu của cô đã xuất hiện trong tầm mắt. Cách đó không xa, chính là điểm dừng xe buýt vẫn thường ngồi đi làm, cô đem tất cả thống khổ ép xuống.
3 Nhìn thấy thái độ cà lơ phất phơ chế nhạo cô, ý thức rời rạc của cô được kích thích, không nhịn được nữa. Ban ngày đè nén lửa giận, mấy tên nhóc con này lại khơi dậy khiến cô giận đến nghiến răng nghiến lợi.
4 Trong nháy mắt nhìn thấy tiền, Mộ Cách khẽ hừ, mắt mở to, uống cạn ly rượu trong tay. Đáng chết, đường đường là một Thượng tá không quân, cô lại nói hắn là Ngưu Lang.
5 Đầu Quý Linh Linh thoáng chốc giống như ngập trong sóng lớn, giống như núi lửa phun trào, nóng bức bành trướng, không cách nào suy tư. Khác với nụ hôn của Nghiêm Tử Tuấn, mãnh liệt hơn nhiều, làm cho cô không cách nào hô hấp, lại thật giống như một một cây diêm được đốt bằng dầu mazut (Còn được gọi là dầu nhiên liệu hay dầu FO), khiến cơ thể cô cháy hừng hực.
6 Lãnh Dạ Hy? Không phải là Tổng giám đốc công ty kiến trúc IDE cô sao?"Chào anh. " Quý Linh Linh cố gắng giọng nói của mình bình thường nhất, nội tâm lại được cưng chiều mà lo sợ.
7 Tầng ba mươi IDE chính là bụng chim Điểu, toàn bộ tầng ba mươi là phòng làm việc của CEO. Giày cao gót Quý Linh Linh trên hành lang dài phát ra tiếng vang chói tai, khiến cô không quen.
8 Từng đám mây trắng trôi lơ lửng trên bầu trời, dường như ôm trọn cả bầu trời sáng sủa. "Hôm nay thời tiết thật tốt. " Giang Tâm Dao nhìn ngoài cửa sổ, không khỏi thở dài.
9 Nghiêm Tử Tuấn vừa mở miệng, Quý Linh Linh nhìn hắn, trong lòng không đọng lại một phần tình nghĩa, gặp phải tên đàn ông như vậy có phải muốn mình nhớ mãi không quên ?Thì ra là, khi chia tay một người đã từng yêu thì lập trường cũng sẽ thay đổi.
10 "Vậy cũng được. . . . . . " Giang Tâm Dao bị cắt ngang không thể phản đối, chỉ có thể lắp bắp nói. "Vậy thì tốt, không cần lo lắng cho tôi. Tôi dọn xong đồ rồi, chúng ta đi thay lễ phục trước.
11 "Vậy thì đi thôi, cùng tôi đi gặp mấy người. " Lãnh Dạ Hy nói, đi trước vào trong dòng người. Quý Linh Linh hít một hơi thật sâu, cũng theo đó bước vào nơi không thuộc về mình.
12 "Quý tiểu thư, xin rõ ràng một chút, Nghiêm Tử Tuấn từ hôm nay trở đi chính là chồng của Lục Vân Thiên tôi đây. Còn nữa, nếu như cô hối hận, thì không nên không biết tự kiểm điểm.
13 Trong nháy mắt thân thể Quý Linh Linh căng thẳng, cứng ngắc đến động cũng không dám động. Nhìn vào con ngươi của Mộ thiếu, chỉ cảm thấy khí thế bá đạo của hắn, khiến tim cô dập thình thình.
14 "Thật tốt, tâm Dao này, cô về nhà trước đi, năm giờ rưỡi tới nhà của tôi đón tôi. . . Bây giờ, tôi và Thần Thiên đi ăn gì trước đã. ""Được, không gặp không về.
15 "Không sao thời gian còn dài, em trai tôi có ý định về thành phố T học. Nói đến đây, Quý Linh Linh lại nghĩ đến vẻ mặt Quý Thần Thiên muốn nói lại thôi, trong có nhiều nghi vấn.
16 Giang Tâm Dao xoay người rời đi, sắc mặt bỗng nhiên tối sầm. Quý Linh Linh nhìn bóng lưng Giang Tâm Dao rời đi, một mực đứng chờ bên cạnh cửa phòng. Cô cũng biết nguyên tắc giải quyết của pháp luật, phê duyệt dừng xây dựng tuyệt đối sẽ không đưa xuống nhanh như vậy.
17 Quý Linh Linh cất bước theo sát sau lưng Mộ thiếu, cô nghĩ sai rồi, hoàn toàn sai. Cho là trước mặt người đàn ông kia hắn sẽ bộ dạng tương tự giả vờ, không ngờ a, điệu bộ hắn cũng lười phải làm!Một nữ nổi đóa, đạp cao ba tấc dép, trời mới biết, hiện tại cô muốn nắm cổ áo của tên trước mặt mà hung hăng đấm đá hắn một trận!"A!" Đột nhiên mặt Quý Linh Linh không cẩn thận đụng vào lưng Mộ thiếu, cô đang muốn nói gì đó, thì thấy Mộ thiếu xoay gương mặt hung thần lại.
18 Nói thô tục thì không có tư cách? Nhìn Mộ thiếu một thân trang phục Armani tinh xảo, kết hợp với khuôn mặt cân xứng không đứng đắn, tại sao cô lại cảm thấy không phù hợp nhỉ?"Anh.
19 Tám giờ tối, Quý Linh Linh chân trước xuất hiện trước khách sạn Lệ Đô, thì Lãnh Dạ Hy chân sau liền xuất hiện, giống như đã chờ cô từ sớm. "Lãnh tổng.
20 Quý Linh Linh tròn mắt nhìn chằm chằm tên đàn ông này đang nhìn cô cười đến quái dị. Trong lòng âm thầm tính toán, nếu hiện tại mình dốc hết sức trực tiếp cho hắn một chiêu Tiểu Cầm Nã Thủ (1), mình có thể thành công hay không? Hay là cô dùng mĩ nhân kế, nhìn bộ dáng hắn như ông già, không biết mình có qua nổi không?"Em đang nghĩ gì thế? Em có biết lúc em suy tư, đôi mắt của em rất đẹp.