1 Editor: Trần Thu LệĐi ra khỏi thang máy, thư ký Vivian mang theo khuôn mặt tươi tắn chào đón, “Lạc Lạc, Tổng giám đốc Chung đang tiếp khách, anh ấy đã dặn trước nói em hãy ở bên ngoài chờ một chút.
2 Editor: Trần Thu LệĐi ra khỏi phòng làm việc, sắc mặt anh đã khôi phục lại vẻ lạnh lùng, giống như phía sau không có cái đuôi nhỏ túm góc áo của anh vậy, nghiêm túc dặn dò tài xế đang đợi bên ngoài lái xe về nhà họ Chung trước.
3 Editor: Trần Thu LệChung Chấn Văn vừa cắt Pizza cho cô, vừa cười lắc đầu: “Tiểu ma đầu nhà chúng tôi đã bị làm hư rồi! Thanh Ngọc, cô cũng đừng trêu chọc em ấy.
4 Editor: Trần Thu LệNgày hôm sau đi học, dĩ nhiên là đến trễ. Lạc Lạc bước xuống xe anh cả Chung Chấn Thanh ở cổng trường học, cũng không kịp chào tạm biệt một tiếng, vội vàng chạy vào lớp.
5 Editor: Trần Thu LệBuổi tối mới vừa tan học, xe Chung Chấn Văn đến đón cô đến một salon để làm tóc rồi thay quần áo. Trước khi nhà họ Chung đi dự tiệc, Lạc Lạc đã thay quần áo xong, chỉ có điều cũng chỉ là phong cách của một cô gái nhỏ, tay áo viền tơ các loại, hôm nay cô cố ý bảo nhà thiết kế chọn cho cô một bộ trang phục của thiếu nữ.
6 Editor: Trần Thu LệNhảy nửa buổi tối nên cô hơi mệt, cả cánh tay và bàn chân đều mỏi nhừ. Cô lười biếng ngẩng đầu, cảm thấy người đàn ông trước mặt này hơi quen mắt.
7 Editor: Trần Thu LệBuổi tối trở về nhà họ Chung, sau khi vào cửa, chuyện đầu tiên của hai anh em đó lột sạch quần áo Lạc Lạc. Ba mẹ vẫn chưa về, dì Trần giúp việc cho nhà họ Chung hơn ba mươi năm ở tại một căn phòng nhỏ dưới lầu một, hiện giờ hơi bị nặng tai, đã ngủ từ sớm rồi.
8 Editor: Trần Thu LệHôm đó, lúc nhận được điện thoại của chủ nhiệm Lý phòng làm việc ba Chung Bang Lập, Lạc Lạc và Trịnh Hiểu Tuyên đang ở trong nhà xem đĩa.
9 Editor: Trần Thu LệChung Bang Lập và bà xã Mã Hoa đang ngồi trên ghế sofa màu đen kiểu cũ, chủ nhiệm Lý đứng sau lưng Chung Bang Lập, sắc mặt mọi người đều ảm đạm, trên chiếc bàn gỗ cây lê trước mặt đặt hai tách trà Phổ Nhị, đang lượn lờ bốc lên hơi nóng.
10 Editor: Trần Thu Lệ“Ba! Đừng đánh nữa!”Ở trước mặt ba mẹ nuôi cô luôn luôn là một người khôn khéo, lúc này không biết lấy sức lực ở đâu ra, rống to một tiếng.
11 Editor: Trần Thu LệWinnie đứng trước bàn làm việc của ông chủ, trong tầm mắt của người đàn ông đang cúi đầu lật xem tài liệu, tốc độ rất nhanh, phần tài liệu nào sau khi ký xong thì được để một bên, phần nào có thắc mắc lại để sang bên cạnh.
12 Editor: Trần Thu LệDù bận nhưng Quý Thiếu Kiệt vẫn ung dung ngồi xuống, cười híp mắt, thỉnh thoảng khẽ nhấp một ngụm rượu trong ly, nhìn cô gái bên cạnh ăn vội vã mà vui vẻ, đầu lưỡi màu hồng nhạt thỉnh thoảng lại cuốn liếm khóe môi dưới, thỉnh thoảng múc một muỗng quá lớn, bị lạnh quá chịu không nổi, liền mở miệng ra kêu oa oa.
13 Editor: Trần Thu LệĐẩy cửa phòng ra, một làn sóng âm thanh rung trời đập vào mặt, khiến da đầu người ta căng thẳng. Trịnh Hiểu Tuyên và bạn trai A Dương của cô đang ngồi sát vào nhau thì thầm to nhỏ trên ghế sô pha, một người con trai khác vóc dáng to lớn đang ôm micro ca hát tình cảm nồng nàn đến khàn cả giọng.
14 Editor: Trần Thu LệQua đường xong, Lạc Lạc cầm điện thoại di động ra gọi lại, “Mẹ, tìm con có việc gì sao?”Tiếng nói trong điện của Mã Hoa nghe có vẻ vừa bỡ ngỡ lại vừa xa cách, “Tôi đang ở quán cà phê đối diện với quán KTV mà cô vừa hát xong.
15 Editor: Trần Thu LệTim Lạc Lạc mạnh mẽ nhảy vài cái. “Cô đoán xem, nó bị làm sao?” Ánh mắt bà châm chọc nhìn Lạc Lạc, không đợi Lạc Lạc trả lời, lại nói tiếp, “Nó là bị người mẹ Thẩm Phong của cô hại chết.
16 Editor: Trần Thu LệBên ngoài quán cà phê, ánh mặt trời trên cao chiếu xuống, tất cả đều sáng trưng, tiếng người, bóng xe, huyên náo lẫn lộn. Bị ánh nắng hừng hực chiếu lên, mồ hôi toàn thân cô đều theo lỗ chân lông chảy ra ngoài, kể cả linh hồn.
17 Editor: Trần Thu LệCái đó còn phải chờ anh nhiều lời sao? Trước mặt người đàn ông cực phẩm như vậy, khiến cho các cô ngã vào cũng nguyện ý. Hai người phụ nữ đó càng chen lấn về phía người đàn ông thêm một chút, một người nũng nịu mời rượu, một người gắp thức ăn trên bàn đưa qua.
18 Editor: Trần Thu Lệ“Không được nói cho anh tôi biết! Nếu không tôi sẽ không đi theo chú. ”Cô gái nói với anh câu này trước rồi mới theo anh lên xe, sau đó cuộn mình trên ghế trước ngủ thật say.
19 Editor: Trần Thu LệĐược lắm, anh không hỏi cô đã xảy ra chuyện gì mà chỉ hỏi dự định sau này. Lạc Lạc quay mặt nghiêm túc liếc nhìn người đàn ông một cái, mới phát hiện ngũ quan trên dưới của người đàn ông này đều sâu sắc, nếp gấp giữa hai mi mắt rất sâu, sóng mũi à thẳng, con ngươi vừa thâm sâu lại vừa xa vời, lúc này đã thay đổi bộ Tây trang màu xám thành một chiếc áo thun cổ chữ V, bộ dạng thật hưu nhàn, ngược lại giống như trẻ ra vài tuổi.
20 Editor: Trần Thu LệLọt vào trong tầm mắt anh là một mảnh đất phì nhiêu màu hồng nhạt, vô cùng sạch sẽ, không có màu đen của bụi rậm, nụ hoa xấu hổ nhô lên cao, giống như một cái bánh bao thịt tươi mới ngon miệng.