101 "Mộ Ly, anh đi đâu vậy?"Quý Linh Linh mặc đồ ngủ, trên người lại quấn thêm một lớp chăn mỏng, chân mang dép, đôi mắt còn đang buồn ngủ nhìn Mộ Ly toàn thân ăn mặc chỉnh tề đang chuẩn bị phải ra khỏi cửa.
102 "Thẩm tiểu thư, cô như vậy là. . . . . . " Quý Linh Linh ngạc nhiên đến không khép miệng lại được, ai có thể tưởng tượng một thiếu phu nhân nhà giàu sẽ nghèo túng đến mức này, chẳng lẽ.
103 Ngồi ở trên xe về nhà, Quý Linh Linh bị Mộ Ly ôm vào trong ngực, không khí chung quanh hai người tựa như bị đóng băng lại, yên tĩnh đến có thể nghe được tiếng hít thở của nhau.
104 Buổi tối lúc sắp đi ngủ, Quý Linh Linh mặc đồ ngủ, tựa vào đầu giường, mắt không chớp nhìn chằm chằm người đàn ông đang đứng đầu giường, đang chăm chú lau tóc cho cô.
105 "Phu nhân, Mộ tiên sinh đang đợi cô ở dưới lầu. "Quý Linh Linh mới vừa ra khỏi cửa phòng, đã nghe được người giúp việc gọi một tiếng "Phu nhân", trong lòng chẳng biết tại sao lại có chút ấm áp.
106 "Không thể mang loại giày này. ”"Thím Lâm đi lấy cho phu nhân một cái áo khác đi. ""Cần uống nước nữa không?""Trán hơi nóng này, có phải không thoải mái không?""Mộ Ly, anh không muốn đi hả? Bây giờ mới đầu thu,chẳng lẽ anh bắt em mặc giày bông váy nhung à?" Quý Linh Linh đang mặc một bộ sườn sám kèm áo khoác ngoài, đôi giày cao gót dưới chân cũng thay thế bằng giày thể thao, váy cũng bị đổi thành quần dài.
107 "Tâm trạng không tốt à?" Mới vừa lên xe, Mộ Ly đã vội ôm Quý Linh Linh vào trong ngực, cô cũng ngoan ngoãn dựa vào ngực anh. "Ông Trung, chúng ta đi thôi.
108 Editor: Bỉ Ngạn Hoa"Quách Hiểu Lượng, cô đi đâu đấy?"Tần Mộc Vũ ngồi trên ghế salon, nhìn chằm chằm vào cô gái đang tính lặng lẽ chuồn êm kia. "Á. . .
109 Cả đêm chìm trong cơn kích tình, Tần Mộc Vũ đã quên anh muốn cô bao nhiêu lần từ lâu, chỉ biết rằng suốt một đêm này, anh không kìm chế nổi bản thân mình.
110 Khi Quý Linh Linh đến công ty thì đã sắp vào giờ trưa, vừa vào ký túc xá thì thấy Hạ Giản Dao đang đi cùng với mấy người khác, hình như đang chỉ dẫn lắp đặt thiết bị.
111 "Đừng lộn xộn nữa. "Quý Linh Linh nổi điên, vừa mới giơ tay lên đã bị Mộ Ly tóm lấy. "Tôi lộn xộn ư?" Quý Linh Linh oán hận nhìn anh, "Được,tôi lộn xộn đấy, buông tay ra mau!""Không buông.
112 "Cô chủ, cô muốn xem không?""À, hehe, không xem nữa, chú cất đi. "Mội câu của ông Trung làm Quý Linh Linh thoát khỏi trạng thái hối hận, cuối cùng chỉ có thể gượng cười, để cho ông ấy cất giấy chứng nhận nuôi dưỡng.
113 Editor: Bỉ Ngạn Hoa"Tiểu Linh linh, đi tắm thôi con. ""Ba, con muốn tắm với mẹ, được không ba?" Mộ Ly vừa đi vào đã nói một câu, không nghĩ tới chuyện Tiểu Tiểu Tinh vẫn còn đang chơi với cô.
114 "Khi nào hai người kết hôn?"Sau khi im lặng không nói tiếng gì, Lãnh Dạ Hi hỏi một câu. Quý Linh Linh đầu tiên là sững sờ, không hiểu mô tê gì như anh ấy một cái, sau đó cảm thấy nhiệt độ nóng hổi của ai kia truyền sang lòng bàn tay mình, cuối cùng ánh mắt cô dừng nơi mặt Mộ Ly.
115 "Tổng giám đốc Lãnh. "Hạ Giản Dao cầm hợp đồng trên tay, vừa lúc vội vã đi vào thang máy, đã gặp Lãnh Dạ Hi từ trong đi ra. Có lẽ do không biết sẽ gặp anh ở đây, nên bất chợt hơi ngại.
116 Hiểu Lượng?"Ngày thứ hai, lúc Quý Linh Linh tỉnh dậy , đã thấy tờ giấy mà Mộ Ly để lại, đã rời đi. Đợi cô sau khi chậm rãi thay quần áo đi xuống lầu, liền thấy Quách Hiểu Lượng đã ngồi chờ trên ghế sa lon.
117 "Tôi cảnh cáo anh, đụng đến tôi sẽ không xong đâu, tôi nhất định sẽ để cho anh chịu không nổi hậu quả ~!" Quý Linh Linh hơi nâng cằm, nụ cười trên mặt đã biến mất hầu như không còn.
118 "Anh biết trong khoảng thời gian Thẩm tiểu thư biến mất cô ấy đã làm cái gì không? Hiện tại cô ấy lại muốn gặp đại ca. . . . . . ""A, cô ấy, chỉ là đi làm một số chuyện.
119 "Em. . . . . . Em đang ở nhà của anh, chừng nào thì anh trở lại, em. . . . . . " Em nhớ anh lắm, Quý Linh Linh che miệng thật chặt, không muốn làm cho tiếng khóc của mình phát ra.
120 "Ha ha, xem bộ dáng bây giờ của anh, chẳng lẽ là bị lượng tâm cắn rứt sao? Hay là đang cố giả bộ để nhận được sự đồng tình?" Thẩm Hiểu Phỉ lạnh lùng châm chọc một tiếng, không cho anh bất kỳ cơ hội giải tích nào.