1 Sắc trời sầm tối, một đám mây ngũ sắc lớn kéo dài ngưng tụ tại phíachân trời, hai màu xanh tím xanh đậm dần dần nhuộm khắp, đan vào nhauchẳng khác nào một tấm lụa huyền ảo khoác lên bầu trời của thành ToànHoa, che lấp ánh chiều tà, làm ánh sáng tiêu tan, màn đêm dần buôngxuống.
2 Lãnh Quan Ngữ đi qua góc hướng tây của Phong Thiên phủ, ở Thiên Mônđã sớm có người chuẩn bị cho chàng một con tuấn mã tốt nhất rồi. Chàng lên ngựa, đi thẳng đến thành Tây.
3 Trong khi ba người Thẩm Đa Tình quyết định ban đêm sẽ lên thăm dò Lâm Đồng Sơn, thì Thẩm Hi Vi lại đang đánh ngựa phi như bay ra ngoài ToànHoa Thành, đuổi theo một người.
4 Ánh trăng sáng mờ ảo từ trong đám mây đen chiếu ra, chiếu lên mộthuyền y nam tử đang phi thân nhanh như chớp trên vách đá hiểm trở – Đạitướng quân Tiêu Vô Cấu uy chấn triều đại đương thời.
5 Giữa núi rừng sau cơn mưa, không khí vô cùng tươi mát. Lãnh Quan Ngữ đứng ở trên đường núi âm u lạnh lẽ, nhìn cây cổ thụ che trời trước mắt, gốc rễ chằng chịt, cành lá sum suê, xanh biếc dày đặc.
6 Phong Thác Hi xoay người lại, lập tức choáng váng, Lãnh Quan Ngữ vốnluôn điềm tĩnh cũng không kìm được như hít phải luồng khí lạnh. Chỉ thấy gần trăm con điệp đủ màu huyễn lệ to lớn như trâu bay lượntrên đỉnh đầu, đất trời trống rỗng như bị chia cắt, mấy trăm con mắt quỷ dị phát ra màu xanh tím biếc giống như những đốm lửa dưới trời đêm.
7 Bộ Lưu Tiên mỉm cười, nói:- Buổi tối ta tuần thành đến Hoa Uyển, chợt thấy phía Lâm Đồng Sơn có ánh sáng khác thường, liền tới xem. Không ngờ lại có hồ điệp lớn nhưvậy?Hắn mặc dù được gọi là “Hung hữu kinh lôi, diện nhược bình hồ”, nhưng khi gặp điệp yêu như vậy cũng không tránh khỏi ngạc nhiên.
8 - Chúng ta chỉ phụng mệnh hành sự, đắc tội rồi. Thẩm Hi Vi tức giận, mắng Tiêu Vô Cấu:- Đợi ta gặp được con heo đen, tên khốn kiếp đó, ta nhất định sẽ lột da tróc thịt hắn.
9 Mặt trời ngả về phía Tây, giờ Dậu vừa qua, đường núi trong rừng đã tụ những tầng sương khói mỏng bị ánh mặt trời chiều đỏ rực còn sót lạichiếu nhuộm thẫm làm ánh lên những màu đỏ thẫm tím nhạt như tấm mạng tolớn quái dị bao phủ khắp nơi.
10 Người mặc áo bào trắng từ phía sau bắt lấy hai người Tiêu Thẩm đi tới một huyệt động đen tuyền, ném hai người nằm trên mặt đất, cười quái dịnói:- Trước tiên để các ngươi nằm đây đã, đợi ta bố trí tốt cho cục cưng của ta xong sẽ quay lại chơi đùa với các ngươi.
11 Trong Toàn Hoa Thành không có chuyện gì mà Phong Thiên Phủ không biết cả, vì vậy đến chạng vạng là có tin tức nói Thẩm Hi Vi đuổi theo tướngquân danh chấn Tiêu Vô Cấu ra khỏi thành.
12 Đêm khuya vô cùng tĩnh lặng, ánh trăng sáng bạc, hai con khoái mã từ phía nam Kim Việt Sơn phi nước đại mà đến. Thẩm Đa Tình và Lãnh Quan Ngữ phóng ngựa đến dưới chân núi Kim ViệtSơn thì gặp đám người Kha Nhung, hỏi được quả đúng có một tiểu thư đồngđi theo Tiêu Vô Cấu, lại nghe nói đến chuyện hồ điệp, trong lòng biết là không ổn, vội vàng hỏi rõ phương hướng rồi phóng lên núi.
13 Sơn thế của Kim Việt Sơn cực kỳ hiểm trở, vách núi vách đá dữ tợn,trên núi chỉ có một tỏa cổ tháp Hải Vân tự, ở ngay giữa đỉnh núi. ĐôngSơn có một con đường tiến vào Hải Vân Tự, là do mấy trăm thợ thủ côngtiến hành kéo dài tám năm mới vừa rồi hoàn thành, vừa đủ để ngựa songsong mà đi, ban ngày vào núi đã phải cẩn trọng, ban đêm chỉ sơ sẩy mộtchút thôi cũng sẽ rơi xuống vách núi nguy hiểm.
14 Thẩm Hi Vi sợ hắc y thiếu niên đuổi theo nên không để ý phương hướngcứ cắm cổ chạy. Khoảng chừng nửa canh giờ, thấy phía sau không có ngườimới dừng lại thở hổn hển, đem mái tóc dài rối loạn vấn lên nhét vàotrong mũ.
15 Soẹt” một tiếng, trong động tối om hiện lên ánh lửa. Lãnh Quan Ngữ giơ nhánh lửa lên, thấy song chưởng của Thẩm Đa Tìnhvận công ấn vào thạch bích than chì, trên trán đẫm mồ hôi nhưng cửa đávẫn không chút tổn hại.
16 Trong thác nước này, quả nhiên có một cửa động. Hai người vừa bước vào động, chợt nghe sau lưng có tiếng cười quái dị:- Bọn họ đi vào đó rồi, thật chẳng khác gì cừu vào miệng hổ.
17 Lúc mặt trời lặn xuống, ráng chiều đỏ rực buông xuống trên ngọn núiphía Tây, biến ảo trùng điệp, như chìa tay có thể chạm vào được. Tiếng đánh nhau kịch liệt xé rách hoàng hôn vô cùng mỹ lệ mờ ảo này.
18 Xe ngựa áp tải cống phẩm của Bộ Lưu Tiên đi vào Kinh Thành, sau khitừ biệt với Thẩm Đa Tình thì đánh xe ngựa đi tới hậu viện của nhà mình,hắn khiêng ra một chiếc rương gỗ màu đỏ thẫm từ trên xe ngựa đưa thẳngvào tòa lầu các của hậu viện.
19 Phong Thác Hi ngồi đối diện với Thẩm Đa Tình, lẳng lặng nhìn chàng. Thời gian dường như bỗng nhiên bị đảo ngược trở lại mười năm trước, trên Thánh Địa Băng Phong Tuyết Vực…Đó là mùa đông năm Nguyên Võ thứ mười sau, Tang quốc với Phù Phongquốc quan hệ giao ác như nước với lửa.
20 Tiêu Vô Cấu mặc triều phục võ quan màu đỏ tím, dáng người khí vũ hiên ngang đứng thẳng trên Kim Loan điện, khuôn mặt ngăm đen oai hùng giốngnhư mặt hồ đóng băng, trong lòng cũng cuồn cuộn gợn sóng, tiếng nói củaân sư Bộ Khinh Trần như sấm sét vẫn còn vọng bên tai.