41 Những biến hóa liên tiếp đều là xảy ra chớp nhoáng, ba người nhất thời cũng không biết ông ta muốn làm gì. Thẩm Đa Tình thấy sợi tinh hồn kia sắp sửa gần kề thân thể cô gáitrong quan tài, cũng không biết là ma quỷ gì, vội vàng cong ngón tay bắn ra một đường sáng màu đỏ lửa, thế như chẻ tre.
42 Thẩm Đa Tình vừa kiệt quệ nội lực, chỉ thấy trong đầu ong ong, vộivàng bế Tiễn Vân công chúa trên mặt đất lên, chạy vội tới bên Tiêu VôCâu, hỏi: - Tiêu huynh, ngươi thế nào? Hai vai Tiêu Vô Cấu bị thương, nhưng chưởng lực vẫn đẩy cho Thẩm HiVi, lúc này thấy hai cánh dài hơn hai trượng của quái thú đã lớn chạmphá tường đá, kinh hãi hô lên: - Ta không sao, yêu thú sắp ra rồi, mau ngăn cản nó! Vừa nói xong, phía trên mật thất vang lên tiếng nổ như sấm sét, gầnnhư sụp xuống.
43 Nếu không phải trong rừng la liệt vô số thi thể, chàng như sẽ hoàinghi, màn máu tanh bạo ngược vừa rồi rốt cuộc là có từng xảy ra haykhông? Chàng ngây người chốc lát, bỗng hiểu ra: “Thẩm Đa Tình đã thành công rồi!” Sau đó thì cả người như thoát xác ngã bệt xuống đất.