1 “Ưm…”Tô Hi vừa rên rỉ mở mắt liền bị mùi máu tươi nồng nặc cùng khung cảnh xung quanh làm cho kinh ngạc. Chỉ thấy trên đầu là những ngọn cây cao vút, trong vòng bán kính mười mét đều là xác chết ăn mặc rách rưới.
2 Qủa thật khuôn mặt Chu Nhan Ngọc và Tô Hi giống nhau hệt như hai giọt nước. Hai người đều không phải mỹ nhân khuynh thành mà chỉ là thanh tú tươi mát.
3 Tô Hi kiểm tra người tên sát thủ một lượt, phát hiện trên ót của hắn có săm một hình một con cá chép rất nhỏ và tinh sảo. Với vị trí cũng như kích thước của hình săm này, người bình thường rất khó nhìn thấy.
4 Tô Hi cùng Tiểu Đan về đến Tĩnh Vương Phủ đã là ba ngày sau. Vừa vén vành xe ngựa lên, Tô Hi đã bị chói lòa bởi khung cảnh trước mặt. Chỉ thấy đứng trước Tĩnh Vương Phủ xa hoa tráng lệ là một đội ngũ hơn chục người hầu, đi đầu là hai vị mỹ nhân như hoa như ngọc.
5 Tô Hi vừa bước vào Ngưng Yên Các liền cảm nhận được sự tồn tại của kẻ khác trong bóng tối. Nàng không khỏi cười giễu, Nam Cung Thiên quả nhiên nhận ra sự khác thường, nhanh như thế đã “đặc biệt” sai người đến giám sát.
6 Lúc này, nữ nhân bí ẩn vừa rời khỏi Tĩnh Vương Phủ lại đang lén lút tiến vào Hoàng Cung Bắc Thanh Quốc. Nhìn cước bộ ổn định của nàng ta, không khó nhìn ra nữ nhân này rất quen thuộc đường lối cũng như cách bố trí thủ vệ.
7 “Vương phi, vương phi…”Tiểu Đan vừa lay cái kén to đùng trên giường vừa muốn khóc. Có ai nói cho nàng biết làm thế nào mới đánh thức được con sâu ngủ trước mắt hay không, giờ dùng bữa sắp tới rồi đó.
8 Lý Ngọc Hương và Tiêu Mộng Như cũng là huyễn giả, đương nhiên cảm nhận được đòn tấn công của Thượng Quan An Linh, nhanh chóng tránh thoát. Tuy nhiên vì quá vội vàng mà cước bộ của Lý Ngọc Hương có chút lảo đảo, suýt nữa vấp ngã, sắc mặt khó coi vô cùng.
9 “Lý trắc phi, xin dừng tay!”Không biết từ khi nào Tiêu Mộng Như đã đi gọi Lưu quản gia đến đây. Làm quản gia ột nơi thuộc hoàng gia như vương phủ, lại còn được một người đa nghi đầy tham vọng như Nam Cung Thiên trọng dụng, Lưu quản gia tất không phải người thường.
10 Nam Cung Thiên về đến vương phủ trời đã chập choạng tối. Nghe Lưu quản gia bẩm báo chuyện Nam Cung Sứ đã trở về, khuôn mặt vốn băng lãnh của hắn liền xuất hiện sự ấm áp trìu mến hiếm thấy.
11 Giờ hợi, Tô Hi trong bộ trang phục gia đinh như một con mèo không tiếng động len lỏi ra khỏi Ngưng Yên Các. Kỹ năng đặc công lâu năm giúp nàng có thể gần như nhập làm một với bóng tối, hô hấp giảm đến mức tối đa, tốc độ cực nhanh khó ai theo kịp.
12 Chỉ thấy một con vật thoạt nhìn giống hệt gà con, cả bộ lông đen tuyền không pha chút tạp sắc nào, cặp mắt nhắm nghiền không hề động đậy. Tô Hi tò mò định tiến lên vài bước xem thử thì đột nhiên thân thể nhỏ bé kia nhúc nhích.
13 Trước đó một lúc, tại Tĩnh vương phủ. “Vương gia, nhẹ một chút, aaa~”Trong Kiều Xuân viện lúc này là một màn xuân sắc kiều diễm. Sau tấm màn mỏng manh, hai cơ thể quấn chặt vào nhau, nam ở trên cơ bắp rắn chắc tràn đầy sinh lực, nữ ở dưới mềm mại không xương như rắn nước.
14 Linh hỏa bao gồm sáu loại: Hồng Vân Diễm, Lục Vân Diễm, Lam Vân Diễm, Tử U Diễm, Bạch Cốt Diễm và Hắc Tuyệt Diễm. Ba loại đầu khá dễ gặp, cấp bậc giữa chúng cũng không chênh lệch nhiều lắm, nhưng ba loại sau thì cực kì hiếm thấy, chỉ tồn tại ở những nơi linh khí vô cùng dồi dào có nguy hiểm đầy rẫy.
15 Qủa nhiên, Nam Cung Thiên nghe xong chần chừ một chút rồi cũng đồng ý, còn dặn nàng lấy Huyễn Kim Thạch đem tặng Chu Ân. Huyễn Kim Thạch là gì, nó là một loại đá cực kì quý giá với huyễn giả hệ kim, bên trong tích tụ một số lượng kim huyễn lực dồi dào, có viên còn có khả năng khiến người hấp thụ lên đến hai cấp một lúc.
16 “Vương phi, chúng…chúng ta còn phải chạy đến bao giờ nữa đây?”Lúc này, người mà bọn sát thủ muốn tìm-Tô Hi và Tiểu Đan đang dùng hết tốc độ để băng qua cánh rừng phụ cận.
17 Hỏa Diễm Liên Hoa? Mắt Tô Hi sáng lên, vừa nghe cái tên đã đủ biết nó có tác dụng rất lớn cho việc tu luyện hỏa huyễn lực rồi. Chẳng qua với một đoàn áp tải toàn cao thủ và nghiểm cẩn thế này, muốn chiếm được nó cũng không phải việc dễ dàng.