1 Chương 1: Tin xấu truyền tới.
Một đường tia chớp rẽ ngang bầu trời như bị tách ra một hố mưa lớn lập tức càng thêm lớn tiếng sấm ầm ầm vang dậy chấn động màng nhĩ làm người ta thấy đau.
2 Chương 2: Báo tin bệnh tình nguy kịch.
Phẫu thuật. Tô Tĩnh Thu gắt gao liếc hai mắt sắc mặt tái nhợt môi cũng không có chút huyết sắc nào. Thân thể Tịch Mạt run rẩy thành một đoàn môi run rẩy hồi lâu mới phát ra âm thanh.
3 Chương 3: Hèn mọn cầu xin.
" Anh Hạo Thần! " Tịch Mạt nghẹn ngào lên tiếng người đàn ông dừng lại động tác đứng dậy lấy khăn vây quanh cơ thể.
" Muộn như vậy mới trở về lại chạy đi gặp người đàn ông ở ngoài nào sao? Không để ý đến Tịch Mạt trên mặt đất Bùi Hạo Thần châm một điếu thuốc ngồi xuống trên ghế sa lon châm chọc nói.
4 Chương 4: Điều kiện khuất nhục
Tịch Mạt ngồi trong xe. Gắt gao tựa lưng vào ghế ngồi Bùi Hạo Thần mạnh mẽ vang dội cô lại một lần lĩnh hội tới.
" Tôi hi vọng anh nói được thì là được! " Tịch Mạt cúi đầu.
5 Chương 5: Sấm sét giữa trời quang.
Nhìn người đàn ông đi tới Tịch Mạt bất lực khóc cho đến khi cơ thể lui đến góc tường rốt cuộc cũng không có chỗ có thể trốn.
6 Chương 6: Sấm sét giữa trời quang 2
Tịch Mạt gắt gao mà nắm lấy bàn tay đã lạnh của Lương Văn Xương trên mặt của ông vết máu mờ nhạt đã được nước mưa rửa sạch vết máu trên mặt cũng lộ ra màu đen! Tịch Mạt bi thương hét lên một tiếng.
7 Chương 7: Hận ý khó quên.
Bốn năm sau. Tập đoàn Hạo Thần.
Ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ sát đất chiếu vào trên thảm sàn mềm mại nhưng lại không có chút cảm giác ấm áp nào.
8 Chương 8: Linh cảm xấu.
Bùi Hạo Thần đứng trước cửa sổ sát đất vừa mới tắm qua tóc của hắn vẫn còn ướt tùy tiện mặc một chiếc áo hắn cầm ly rượu nhẹ nhàng nhấm nháp ánh mắt lại nhìn ra ngoài cửa sổ.
9 Chương 9: Không thể rời đi.
Xa xa cô chỉ nghe thấy âm thanh của sóng biển Tịch Mạt chịu đựng sự run rẩy trong lòng từ từ xuống xe. Mỗi bước của cô đều nặng nề như vậy.
10 Chương 10: giễu cợt nói.
Bùi Hạo Thần có giật mình đôi chút. Không nghĩ tới ba phen mấy bận Tịch Mạt đều giễu cợt nói : " Cô đã thay đổi, ha ha, bất quá như vậy cũng tốt trò chơi sẽ càng thú vị hơn không phải sao! ".
11 Bùi Hạo Thần! Tịch Mạt đẩy Bùi Hạo Thần ra ngay cả một chút cảm giác áy náy anh ta cũng không có. Bốn năm trước anh đem ba ba của tôi đưa vào nhà giam vì vậy bệnh tình của mẹ tôi mới càng nặng thêm, bà chết trong bệnh viện lạnh băng, tôi vắng mặt, ba ba cũng không có mặt.
12 Tịch Mạt bị Bùi Hạo Thần túm nhét vào trong xe. Bùi Hạo Thần ngồi ở vị trí lái xe thấy Tịch Mạt có vẻ không cam lòng. Lúc vừa chạm đến thân thể của cô trong lòng anh hoảng sợ.
13 Tịch Mạt đứng giữa phòng ngủ. Bên trong phòng ngủ tất cả đều không thay đổi, tất cả đều sạch sẽ xem ra chỉ có áo cưới trước mặt này là phủ đầy tro bụi.
14 Bùi Hạo Thần cùng với trong tưởng tượng của cô đều không giống nhau tất cả nhục nhã đều không tiếp diễn ngay cả tìm phiền phức đến cho cô cũng chưa có, Bùi Hạo Thần mang cô về Lăng Vân hiên nhưng lại không thấy bóng dáng anh ta đâu.
15 Anh thật sự nói vậy sao! Thanh âm hết sức ngạc nhiên tại trong âm nhạc đinh tai nhức óc ầm ĩ vang dội. Bùi Hạo Thần, tôi không có nói sai anh thật đúng là một súc sinh! Người đàn ông mang theo ý cười cười nhạo.
16 Tịch Mạt! “ Đẩy cô gái ra Bùi Hạo Thần đi lên. Thái độ của em như vậy thật sự làm cho tôi thật là khó chịu. Anh từng bước tới gần Tịch Mạt từng bước lui về phía sau, ngã ngồi ở trên ghế sofa, Bùi Hạo Thần lấn thân xuống đem thân thể Tịch Mạt vây cùng sô pha.
17 Bùi Hạo Thần dùng cánh tay chống người lên anh nhìn Tịch Mạt phía dưới khóc đến run rẩy, anh nhẹ cau mày lại. Tiếng khóc của Tịch Mạt làm anh nghe hết sức chói tai.
18 Bùi Hạo Thần đã sớm tỉnh lại hoặc có thể nói là anh vốn dĩ không ngủ tâm phiền ý loạn liền bò dậy trong lòng sao lại lo lắng như vậy chính anh cũng cũng không nói được.
19 Bùi Hạo Thần đứng ở trước cửa sổ điếu thuốc ở ngón giữa cháy đến một nửa anh đã dụi tắt. Đứng lâu như vậy chân có chút mỏi nhưng lại chẳng muốn di chuyển một bước.
20 Tịch Mạt! Nghe có tiếng gọi một đường tới gần kia Tịch Mạt càng căng thẳng cũng càng không thể di chuyển bước chân. Thật là em sao? Nghe thanh âm run rẩy kia Tịch Mạt nhắm mắt lại cô nghĩ tới có thể sẽ gặp phải nhưng thật không ngờ lại nhanh như vậy.