1 Mở đầu:Trời đêm trong rừng rậm, sao lốm đốm đầy trời. Một vòng trăng lưỡi liềm màu trắng bạc, yên tĩnh tản ra ánh sáng âm u lạnh lẽo, khiến cả khu rừng vốn hắc ám, chiếu rọi càng thêm âm trầm khủng bốTiếng ‘ong ong’ nặng nề từ trên không trung truyền đến, một máy bay trực thăng lắc lư rất nhanh xoáy thành hình xoắn ốc, bất thình lình xuất hiện ở trên không trung.
2 "Đứng lại, đừng chạy!"Nhìn lại nơi phát ra giọng nói, cô bất ngờ phát hiện, trong bụi cỏ rậm rạp có tiếng động rất nhỏ tiếng. . . Mắt đẹp chớp lóe ánh sáng, đôi môi đỏ mọng vẽ ra một nụ cười có mười phần hứng thú, trong hơi thở, dường như phát ra một tiếng hừ lạnh rất nhỏ.
3 Vừa rồi bởi vì ánh trăng mờ, nên hắn không thấy rõ dung mạo của cô gái. Giây phút này, trăng lưỡi liềm bị đám mây che ánh sáng đã khôi phục lại màu trắng bạc của nó.
4 Lấy tư cách là một người đàn ông chân chính, Trương Tử Thạc cho rằng giả gái chính là một chuyện nhục nhã. Cho nên, sau khi Kiều Vô Song nói ra suy nghĩ của cô, hắn bỗng cảm thấy vô cùng tức giận.
5 Sau khi nghe tiếng cô gái nói thầm, môi mỏng gợi cảm của người đàn ông khẽ run lên. Lúc này, từ đằng sau một cái cây khác, có một bóng dáng lặng lẽ không tiếng động đi ra khỏi đó.
6 Kiều Vô Song bắt được bóng dáng quen thuộc kia, đúng là Trương Tử Thạc. Lúc này, bọn họ đang núp sau một cái lều, Kiều Vô Song vừa cảnh giác nhìn chung quanh, vừa nhỏ giọng nói: "Tiểu tử, không tệ, anh cũng dám trà trộn vào đây.
7 Mặt trời chiều ngã về tây, màn đêm buông xuống, bầu trời tối đen giăng đầy sao. Mãi cho đến lúc đêm khuya, Kiều Vô Song và Trương Tử Thạc mới lên đường rời đi, mượn trang phục quân đội để che đậy, dọc theo đường đi tuy là có người tra hỏi, nhưng bọn họ vẫn may mắn trốn thoát.
8 Quả nhiên Trương Tử Thạc không khiến Kiều Vô Song thất vọng!Trước khi trời sáng, Trương Tử Thạc ẩn nấp ở trong thành mà không bị tổn thương gì trở về, đồng thời, trên tay còn cầm một bao quần áo.
9 Ánh mắt Trương Tử Thạc thoáng hiện lên kinh ngạc nhìn vẻ mặt tràn đầy tự tin của Kiều Vô Song. Trong hầm đất nhỏ hẹp, Trương Tử Thạc và lão Tam bị khí phách vương giả trời sinh của Kiều Vô Song làm cho chấn động nuốt một ngụm nước bọt.
10 Quân đội bao vây cả ngọn núi, sau khi gặp phải ánh mặt trời chói chang cay độc, thể lực cũng bắt đầu có chút cạn kiệt. Thậm chí có những tiểu binh canh gác trực tiếp té xỉu, ngay sau đó những tiểu binh khác thể lực cạn kiệt cũng té xỉu theo, một khắc sau, có người trực tiếp nâng bọn họ đưa vào trong lều.
11 Ánh mắt của công tử áo trắng nhìn chăm chú vào con mèo hoang kia, trong đôi mắt đen láy sâu thẳm bùng lên ánh sáng nóng rực. Dường như cảm nhận được đạo ánh sáng nóng rực kia, Kiều Vô Song vốn xách thủ cấp của Đại tướng quân lên, đột nhiên quay đầu lại, nhìn về nơi phát ra.
12 Cung điện tọa lạc ở phía sau rừng núi, lộ ra từng miếng ngói bằng ngọc lưu ly, có một miếng ngói bằng ngọc lưu ly màu vàng kim, tựa như sóng biển màu vàng phía sau núi rừng, nguy nga lộng lẫy, xa hoa!Bên ngoài Ngự Thư phòng, có đội thị vệ canh giữ nghiêm ngặt, tất cả mọi người hết sức cảnh giác dò xét bốn phía.
13 Lâm công công kéo dài giọng nói the thé, hô: "Truyền, Cao Thừa tướng. "Sau một lúc, một vị nam tử trung niên đi từ ngoài điện vào. Trong điện, hai vị Tướng vẫn quỳ trên mặt đất như cũ, mặt lộ vẻ xấu hổ, thấy Cao Thừa tướng tiến đến, giống như là gặp được cứu tinh.
14 Nhóm lính đánh thuê của Trương Tử Thạc, sau khi lọt vào cuộc tập kích của quân đội Trác Nhiên, liền nhanh chóng thay đổi một sào huyệt khác. Cả nhóm lính đánh thuê tổn thương nguyên khí nặng nề, lúc này trên đường đi, đều đã uể oải.
15 Đêm tối điểm đầy sao, ánh trăng màu bạc chiếu lên khắp mặt đất. Trong rừng rậm truyền đến tiếng kêu thê lương của con dế mèn, chỗ sâu nhất trong rừng rậm nhiệt đới, là một hồ nước, Kiều Vô Song đang thoải mái ngâm mình tắm.
16 "Đáng chết!"Ám Dạ núp trong bóng tối bị bại lộ, hơn nữa khi đang lẩn trốn, trúng phi đao của Kiều Vô Song. Phi đao này, đúng lúc đâm vào chỗ khớp xương trên đầu gối của hắn, trong không khí bỗng tràn ra máu tanh nhàn nhạt.
17 Nhìn bóng dáng Kiều Vô Song bắt giữ Ám Dạ từ từ rời đi, hai người trốn ở chỗ tối gần đó, bóng dáng lặng lẽ hiện lên, có người rốt cục nhịn không được, ai oán nói : "Chủ nhân, chúng ta giống như lại bại lộ!"Bạch y công tử dùng ngọc tiêu xanh biếc gõ hắn đầu, vẻ mặt bất đắc dĩ nói: "Ai bảo ngươi ở trong tầm mắt nàng động thủ, đáng đời bại lộ!"Gã sai vặt ôm đầu vẻ mặt ai oán nói : "Chủ nhân, chút bản lĩnh này của ta, nếu để con chim kia bay xa hơn, ta chỉ sợ không làm gì được nó.
18 Ánh trăng bạc, từ khe hở của cửa sổ xuyên qua tia sáng, nhờ mấy tia ánh sáng đó, có thể thấy rõ bên trong gian phòng tối tăm, trên giường đang có một nam một nữ, cử chỉ gần gũi mờ ám.
19 Lúc Kiều Vô Song mở cửa ra, đã thấy vẻ mặt lo lắng của Trương Tử Thạc đợi ở ngoài cửa, liền hỏi: "Có chuyện gì xảy ra?"Nhìn Kiều Vô Song trước mặt, Trương Tử Thạc khẽ ngơ ngẩn!Cô vẫn xinh đẹo như vậy, hai gò má đỏ ửng, thoạt nhìn nhiều hơn mấy phần tư sắc.
20 Editor + Beta: SingNoHoa cỏ xanh tươi như tấm thảm, hoa viên rực rỡ sắc màu, dọc theo đường mòn trong bụi hoa đi thẳng, không lâu sau thì có thể nghe được tiếng nước chảy thưa thớt.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Dị Giới, Huyền Huyễn, Trọng Sinh
Số chương: 9