181 Hai trăm người ở bên Độ Khẩu (bến phà) càng không chịu nổi một kích, bọn Lý Mạnh nghỉ ngơi và hồi phục nửa canh giờ rồi rời khỏi huyện Hạ Tân. Sức ngựa sung túc, lại có người quen thuộc địa hình địa phương dẫn đường, đến chỗ đóng trại, đối phương cũng đang "mừng tết xuân".
182 Ninh sư gia vội vàng gật đầu, cái từ "chúng ta” này khiến trong lòng gã có chút bừng bừng, lai lịch muối xanh chính quy, Ninh Kiền Quý vẫn đoán không ra, gã thủy chung không ngờ tới những người sản xuất muối kia lại là "Sấm tặc" hoành hành thiên hạ.
183 Nghe xong câu này, Nhan tri châu vốn đang cố gắng kiềm chế từ trên ghế đứng mạnh lên, căm tức quát Lý Mạnh:"Thiên tử còn tại vị, ngươi sao dám nói lời tà đạo như thế, không sợ bị ngàn đao róc thịt sao?"Ở địa phương Giao Châu này.
184 Thời hiện đại, bộ đội thường xuyên tổ chức những hoạt động vui chơi giải trí nào đó, ở doanh Giao Châu muốn tổ chức những hoạt động đó hiển nhiên là không đủ điều kiện.
185 Thấy người bên mình giành được thắng lợi, người vây xem chung quanh lập tức hưng phấn lên. Trạng thái của La Trác cũng trấn định không ít. Dù sao đây cũng là tỷ thí trước mặt Lý Mạnh.
186 Thủ phủ Ôn Thể Nhân, chữ "Nhân" ở đây chưa chắc có bản lĩnh gì. Nhưng chữ "ôn" thì là nổi tiếng trong triều, thường không tùy tiện đắc tội với người khác*, bản tấu này rất nhanh được đưa đến bên Tư Lễ Giám và Ngự Mã Giám.
187 Bên Quách Đống nói xong, liền lui sang một bên, gọi khẽ ra ngoài, một bà nương tay thô chân to đi tới, chính là vợ của Quách Đống. Nữ nhân này Lý Mạnh cũng biết, vừa tiến vào đầu tiên là hành lễ vấn an rất cung kính.
188 Mọi người đều lập tức cúi đầu không lên tiếng. Trịnh Sa ở đó khiển trách nói:"Nếu là mua pháo, dựa vào vị thái giám tai to mặt lớn kia còn sợ không mua được sao.
189 Mộc Vân Dao mặc áo dài xanh này cũng không phải là vì muốn nữ giả nam trang, lúc vừa định trả lời lại thấy vẻ mặt hai tiểu nha hoàn này rất mất tự nhiên, cũng không phải rất sợ hãi hoặc lúng túng, mà là vẻ mặt tựa cười mà không phải cười.
190 Trên đường sông từ Tế Ninh châu tới Hà Nam, Nam Trực Đãi. Ngoại trừ thuyền lương, thuyền hàng ra, tỷ lệ mà thuyền muối chiếm cũng lớn phi thường. Chuẩn xác mà nói, chắc là vào sau năm Sùng Trình thứ bảy thì bắt đầu biến thành thưa thớt, nguyên nhân đương nhiên là Lý Mạnh chỉnh họp thị trường muối của cả Sơn Đông, chèn ép thị trường vốn có của các diêm thương Lưỡng Hoài rất mạnh, thậm chí có muối Hoài cũng không qua được Duyện châu.
191 Năm nay Sơn Đông có hạn lớn, Hà Nam. Sơn Tây đều nạn lớn liên miên, bộ đội của Lý Tự Thành và Trương Kiến Trung trong năm nay hết lần này tới lần khác bị quan quân đánh bại, nhưng lại không thể làm lung lay được căn bản của bọn họ.
192 Thấy Mộc Vân Dao bước vào, Lý Mạnh tâm tình thả lỏng hơn một chút, mở miệng cười hỏi: "Muội một mình ở chỗ ta khẳng định là rất cô đơn, hai nữ hài mới tới vừa hay có thể bầu bạn với muội, phải thân cận với nhau hơn nhé.
193 Lý Mạnh xuất thành tuy có vệ sĩ đi cùng, có điều những người này chính ra là chiến sĩ chứ không phải là hộ vệ. Giao châu doanh ở giữa thành Giao châu và trấn Phùng mãnh tự có một bộ chế độ đầy đủ.
194 Tháng năm, tháng sáu năm Sùng Trinh thứ mười, hoàng đế Sùng Trinh tiếp nhận ý kiến của bọn đại thần Dương Tự Xương, quyết ý đổi tiêu diệt phỉ tặc thành chiêu an.
195 Vào lúc đang bực bội thì nhìn thấy bàn đạp của con thuyền khách được thả xuống, ba người ăn mặc như nho sinh giẫm lên bàn đạp rồi bước xuống, ba người đều khoảng hơn ba mươi tuổi, hai người đi trước mặt đầy vẻ phẫn nộ và sợ hãi còn người đi sau cùng thì mặt mày rất trầm ổn.
196 Tháng tám năm Sùng Trinh thứ mười, Lý Mạnh nhận được một phong thư từ Nam Kinh, phong thư này không phải là phong văn thư mà hắn đã chờ đợi từ lâu mà là một phong thư riêng của Lưu Phúc Lai.
197 Chỉ có thể dựa vào suy đoán. Lý Mạnh đoán chừng cũng chính là tin tức đó. Đầu tháng mười, thời tiết chuyển lạnh, phía tuần phủ quả nhiên là hạ mệnh lệnh cùng binh bộ.
198 [B]Cái gọi là không có lời thì tìm lời mà nói chính là như thế này, tri thức hỏa khí mà Lý Mạnh nắm so với thời đại này thì cách biệt rất lớn, hơn nữa ngoại trừ lúc đối thoại trên bến tàu ra Tôn Hòa Đấu cũng không nguyện ý nói gì nhiều.
199 [B]Nhưng giải thích cái nhìn của mình như thế nào, chẳng lẽ lại đem những gì mà chỉ có mình biết, chuyện vào tương lai mới phát sinh ra để giải thích ư, như vậy thì quả thật là hoang đường vô cùng, là nghịch lý.
200 Trang viên Lý gia thật ra cũng không lớn. Lý Mạnh nhanh chóng tới khu nhà hai cô gái ở. Mộc Vân Dao, Cố Hoành Ba, và Liễu Như Thị cùng ở trong sân, sở dĩ được gọi là nội viện, vì những cô gái này được coi là gia quyến của Lý Mạnh, mặc dù Lý Mạnh vì trốn tránh mà chưa tới lần nào.