241 Lý Mạnh đừng trầm tư ở đó. Chu cử nhân cũng ở bên án thư nghĩ bản thảo, nội dung không ngoài việc bảo các điền trang chuẩn bị kiếm lương thảo, nhân mã cung ứng yêu cầu của đại quân, đồng thời đội hộ trang cũng phải nhanh huy động, để duy trì trật tự.
242 Từ Bắc Trực Đãi tiến vào Sơn Đông. Đức Châu là một trong những địa phương phải đi qua. phán đoán của học sĩ nội các. Binh bộ Thượng thư Dương Tự Xương cũng không thể nói là có vấn đề.
243 Hơi để ý chút, liền phân biệt rõ. hóa ra là tiếng do những quân doanh dưới thành Đức Châu kia phát ra, từ bên kia tới đây. cách nhau cực xa. nhưng tiếng ồn ào trong doanh lại truyền tới tận nơi này.
244 Ngô Kiều và Cố thành trên thực tế đã thuộc cảnh nội Bắc Trực Đãi. mới đây Bắc Trực Đãi nhập vào môn hộ Sơn Đông, nếu quân Thanh vào Sơn Đông, thì mũi nhọn tiên phong chính là doanh Giao Châu.
245 Lúc Lý Mạnh dẫn năm trăm thân binh đến bên nha môn tri châu, thân binh Lưu Trạch Thanh vẫn chưa phản ứng kịp. vội kêu loạn một đám ở trước cửa nha môn.
246 Bộ hạ Tổng binh Khâu Lỗi Sơn Đông rốt cuộc là dạng khốn kiếp gì, trong lòng sĩ đài Đức Châu đều biết rõ, mọi người đều đã chuẩn bị tâm lý chúng sẽ gây họa cho dân chúng, rất nhiều người đều phòng bị trước, ví dụ như đưa thiếu nữ ở trong nhà và vàng bạc châu báu về quê hết.
247 Nhưng doanh Giao châu vây quanh ở ngoài cũng thức thời, ngay khi người ở bên trong sắp tuyệt vọng, tên tiểu giáo mới gọi lúc nãy lại mở miệng hô: "Vứt vũ khí xuống, qùy trên đất, nói ra là ai làm, chúng ta sẽ ngừng bắn!" Cho dù là binh sĩ chiến đấu dũng mãnh đi nữa cũng chưa chắc muốn chết.
248 Cuối thời mạt, tướng nổi danh mà quân vô danh bộ đội mà tướng lĩnh trông cậy vào chính là thân binh bên cạnh mình, mang binh cho dù là mấy vạn hay mười mấy vạn.
249 Đối với việc an bài mấy ngàn nhân mã của Khâu Lỗi như thế nào, Lý Mạnh so với bản thân Tổng binh Khâu Lỗi còn đau đầu hơn đặt binh mã Khâu Lỗi ở phía bắc đánh trận đầu.
250 Cường đạo Đông Lỗ tiến vào vùng kinh kỳ. đầu mối Đại Minh bị Thát tử đột nhập, tùy ý hoành hành. Nhưng lúc này còn có người muốn đàm phán hòa bình với quân Thanh.
251 Mười sáu kỵ binh của quân Thanh thì ở chỗ cách đó không tới một trăm bước, những tên Thát tử này thân hình rõ ràng là cao to hơn bọn Ngụy Lực nhiều, trên người hoặc là áo giáp dạ hoặc là áo bông - chắc là giáp bông.
252 Qua lại mấy hiệp, kỵ binh của quân Thanh gần như là toàn là đánh bộ chiến, hỏa dược, binh khí quá quấy nhiễu ngựa, đặc biệt là loại súng điểu của Giao châu doanh mà bọn chúng trước giờ chưa từng nhìn thấy.
253 "Đốc sư. tên Sát Thiên Đao Vương Phác dẫn binh chạy rồi!" Kịch chiến một ngày, song phương miễn cưỡng đánh ngang tay. Lô Tượng Thăng buổi tối ở trong doanh trướng vẫn chưa ngũ, tổng binh Hổ Đại Uy và Dương Quốc Trụ hớt hải chạy vào bẩm báo.
254 Cần vương: Cứu giúp triều đình trong cơn hoạn nạn Tổng đốc Lô Tượng Thăng chiến tử, Hổ Đại Uy. Dương Quốc Trụ dẫn thân binh hoảng hốt chạy trốn, hơn năm ngàn binh sĩ khi tụ lại chỉ còn không tới ngàn người.
255 Đối với quan quân Đại Minh mà nói. tới Bắc Trực Đãi là tác chiến nội tuyến, trên thực tế từ chuyện của Lô Tượng Thăng là có thể nhìn ra. Tuy rằng ở cương thổ Đại Minh, nhưng chắc gì đã là nội tuyến.
256 Tình báo nhận được từ thám mã của Giao châu doanh và quan dân của Bắc Trực Đãi phần lớn đều nói rằng quân Thanh ở địa phương giữa Thanh Hà và huyện Uy.
257 Mùng bảy tháng một năm Sùng Trinh thứmười hai, quân Thanh phá Tế Nam. Trời mưa liên tục. khi Giao châu doanh đang tăng nhanh tốc độ. ngày đầu tiên vào cảnh nội Sơn Đông, ngày hôm sau thì bị cắt tiếp tế.
258 Ngày mười lắm tháng một năm Sùng Trinh thứ mười hai, Lý Mạnh tự mình dẫn tám trăm người của thân binh doanh, cũng bộ đội của Trần Lục. Triệu Năng, tổng cộng là một ngàn ba trăm người, tất cả là hai ngàn một trăm người, ở khu vực Đông Xương tập hợp la ngựa, khinh trang tới Vũ thành.
259 Tiểu trấn nơi mà Giao châu doanh nghỉ ngơi lúc trưa, cỗ kỵ binh quân Thanh này quả thực là có nhìn thấy, sở dĩ không động tới không phải là bởi vì nhân từ nương tay.
260 T Sau tiếng hét lớn này của Lý Mạnh tay trống ở bên cạnh đánh lên khúc quân hành, mặc dù các binh sĩ đều hoảng hốt sợ hãi. nhưng sự huấn luyện nghiêm ngặt bình thường vẫn khiến bọn họ nhấc chân tiến từng bước.