1 Tuế nguyệt như thoi đưa, thời gian cũng phai mờ. Dưới dòng sông ấy, có một truyền thuyết xa xưa được mọi người biết đến, truyền miệng từ đời này sang đời khác cũng dần bị lãng quên và biến mất.
2 Máu tươi nhuộm đỏ mặt đất, âm thanh chém giết bên tai. Giữa cuộc đồ sát, một cậu bé năm tuổi ngơ ngác nhìn mọi thứ đang xảy ra. Đôi mắt trong veo ngóng trông về hướng chiến trường.
3 “Tôm tép nhãi nhép. ” – Trần Nghĩa cười lạnh. “Với ngươi, ta còn chẳng cần dùng đến binh khí. ”Trần Nghĩa chẳng cần phải suy nghĩ, vứt thẳng cây thương đang cầm xuống đất và vọt tới.
4 Những lời nói của Trần Nghĩa như con dao sắc bén đâm thẳng vào trái tim của Từ Phong. Từ Phong hắn không đủ khả năng để không thể thay đổi được cái chết của sư phụ, đó là do hắn không đủ mạnh.
5 (1) Huyện nha hay huyện đường: là nơi làm việc của tri huyện. (từ cũ)(2) Nha lệ: người hầu hạ quan huyện. (từ cũ) => Ở truyện này chỉ lính tráng nha môn.
6 (1) Nha môn: Cửa công đường xét xử thời phong kiến. (từ cũ)(2) Thư điếm: Cửa hàng sách, tranh vẽ. (từ cũ)(3) Khắc năm: Từ 14h20 đến 16h40. (từ cũ)(4) Tửu điếm: Cửa hàng bán thức ăn và rượu.
7 (1) Suy đồi: Hư hỏng, tồi tệ. _____________________________________Giận quá mất khôn, Từ Phong dùng tay đập mạnh lên bàn. “Ầm. ”“Mấy lão già chết tiệt, chỉ biết ăn nói linh tinh, cậy già lên mạnh hả, đồ cổ lỗ sĩ?” – Hắn quát mắng.
8 (1) Lâu: Lầu các. (từ cũ)_________________________________________“Đi vào đi. Nhanh!”Bọn lính đẩy tất cả phạm nhân vừa bắt vào cùng một buồng giam không người.
9 (1) Cụng chén: như cụng ly, chạm cốc để chúc mừng. (2) Choang: Âm thanh to và vang, thường dùng để chỉ tiếng chén, bát bị vỡ. Nghĩa khác: rực sáng, ví dụ như đèn sáng choang.
10 (1) Kẽ: khe hở, khe hẹp giữa hai vật. (2) Xum xuê hay sum suê: cành lá dày và tươi tốt. __________________________________________________ ____“Bịch… Bịch… Bịch…”Một con hổ, một con gấu và một con lợn rừng bị Từ Phong đặt xuống đất.
11 (1) Lục tục: Nối tiếp một cách tự nhiên, không phải sắp xếp trước. (2) Nhảy lò cò: Nhảy bằng một chân từng quãng ngắn một, chân kia co lên. (3) Mé: Phần ở phía ngoài cùng, ở mép của bề mặt một vật, một khu vực.
12 (1) Thâm tâm: tận đáy lòng. (2) Lầm bà lầm bầm: Đồng nghĩa với lầm bầm, lẩm bẩm – nói nhỏ vừa đủ để mình nghe. (3) Bủn rủn: Mệt mỏi rã rời, gần như không cử động nổi.
13 Nhấc cái thân thể còn chưa bình phục, Từ Phong gian nan bước đi về hướng ngôi làng. Bên trái hắn là cô bé Tiểu Đóa thơ ngây. Còn phía đằng sau, không nhìn cũng biết là hai tên lính mặt hằm hằm đầy tức giận.
14 (1) Trích từ bài hát 天下有情人 – Thiên hạ hữu tình nhân (OST Thần điêu đại hiệp 1995). Nguyên văn:爱是迷迷糊糊天地初开的时候 那已经盛放的玫瑰爱是踏破红尘望穿秋水只因为 爱过的人不说後悔爱是一生一世一次一次的轮回 不管在东南和西北爱是一段一段一丝一丝的是非教有情�� ���(2) Ôm chầm: Ghì chặt vào lòng.
15 (1) Lẩn: Đồng nghĩa với chuồn, lẻn, lỉnh, lủi, nhót – Bỏ đi nơi khác một cách rất nhanh, nhân lúc không ai để ý. (2) Sấn sổ: Từ gợi tả bộ dáng hung hăng, lấn tới một cách trắng trợn.
16 “Ư… Ư…”Có chút đau đớn, Từ Phong khẽ mở mắt. “Chàng trai trẻ, ngươi đã tỉnh?”Ngẩng mặt nhìn xung quanh, hắn dùng tay chống đỡ thân thể ngồi dậy. Hắn mở miệng nói chuyện, nhưng vẫn chỉ là những tiếng “ú… ớ…” quen thuộc.
17 Từ Phong bì bõm lội qua hồ nước, mặc kệ bùn đất, hắn bò tới bên cạnh Vạn Hà Thảo mà nước mắt chảy dài. Nội tâm không ngừng rung động, nội tâm không ngừng reo hò, hắn dùng cánh tay đang run lên dữ dội hướng về phía Vạn Hà Thảo.
18 Giữa đêm tối tĩnh lặng, trong một hang động ẩm ướt, Từ Phong dần tỉnh lại. Hắn mở mắt ra, tuy đầu vẫn có đau đớn, nhưng hắn có thể cảm nhận được cơ thể tràn đầy sức sống của mình.
19 Bụi mù tan đi, tên thủ lĩnh và quân lính của hắn phát hiện kẻ cần bắt đã trốn thoát từ lâu. Hắn phẫn nộ gầm gừ:“Tất cả các ngươi nhanh chóng chia thành năm đội đuổi theo cho ta.
20 “Lão tiên sinh, ta phải đi rồi. ” – Từ Phong khe khẽ nói. Nhìn về phía chân trời, Từ Phong không khỏi cảm thấy bơ vơ. Khi đã thông suốt, hắn bắt đầu cất bước rời ngọn đồi.