41 "Thuộc hạ tham kiến đại nhân!"Nguyễn Dư quỳ một chân xuống đất mà cất cao giọng nói. Từ Phong nhìn những quầng thâm trên mắt của hắn mà gật đầu đáp:"Đứng lên đi.
42 Chiến tranh như một bàn cờ với những bố cục sâu xa. Tuy vậy khi chơi cờ ngươi có thể thắng lợi nhờ những thế cờ học được. Nhưng chiến tranh thì khác, ngươi không thể nào phỏng theo những điều đã học trước đó.
43 Tôi đứng trên bục giảng, quay mặt chăm chú nhìn xuống những học sinh tài ba bên dưới. Chúng là những thanh thiếu niên xuất sắc nhất của Tự Do Thiên triều được triệu tập về đây học tập.
44 Từ Phong ủ rũ ngẫm nghĩ. Hắn dốc hết tất cả để rồi kết quả thu được là bước đường cùng. Hắn hoài nghi phải chăng cuộc sống này đã đẩy hắn đến bước đường cùng? Tại sao chứ? Hắn đã làm gì nên lỗi? Phải chăng hắn sinh ra đã là một bi kịch.
45 Hít sâu một hơi, Thụy Mặc ngẩng đầu lên. Rồi gã cắn răng nói: “Bẩm đại nhân. Theo ngu ý của thuộc hạ, chiến loạn vẫn còn kéo dài, mảnh đất này đã không còn bình yên.
46 Khuôn mặt vẫn lạnh giá và không hề biến hóa, Từ Phong vẫn theo lệ cũ mà ngả bài: “Được rồi, lui xuống đi!”Nguyễn Dư sửng sốt giây lát, rồi khi biết mình có chút thất lễ, hắn vội vàng cúi người đáp: “Vâng, thuộc hạ tuân lệnh!”Từ Phong không theo lệ thường có nghĩa là nó đã vượt quá ý nghĩa của một cuộc họp.
47 Sự thành công của một cá nhân quyết định bởi công sức bỏ ra chứ chẳng phải quyết định bởi may mắn. Với tình huống bây giờ cũng là như thế. Từ Phong không thể ôm may mắn cố thủ trong sơn trại mà lạy trời lạy phật cho không có kẻ địch nào đến “viếng thăm”.
48 Thu qua đông đến, những hàng cây lá vàng được thay bằng những hàng cây trụi lá. Sự khắc nghiệt của cuộc sống làm cho sinh vật cũng phải cố gắng thích nghi.
49 Phàm Khu dựa theo thông báo mà tìm tới nơi. Trong lòng hắn có phần thấp thỏm, vốn là một kẻ lưu hương, hắn cũng chỉ muốn có ăn. Hắn tiến lên, hướng về phía hơn mười người trước mặt.
50 “Tình tính tang tình tính tinh tang. . . Tình tính tang tình tính tinh tinh. . . Tinh tính tang tinh tình tang tang. . . ”“Dưới trăng đèn hoa rực rỡ. .
51 Gã mắt hí dùng quạt chỉ vào mọi người, ngạo mạn nói: “Ta là Lý Khánh, con quan tri huyện vùng này. ”Hắn bước tới từng bàn, hầm hổ: “Các ngươi coi chừng.
52 “Về đâu lữ khách anh hùng? Đường xưa đã khuất, mịt mờ khói mây!” – Tuyết Mai chua xót. Người thanh niên mù ôm đầu quỳ xuống: “Tìm đâu bóng dáng thơ ngây, tìm đâu cho gặp bóng hình người xưa.
53 Phương KhươngMã Số Của Bạn : 174248Thời gian online: 1 tuần 0 ngày 23 giờNhắn Tin: 0 Chưa đọc, Total 1. . euTrang Chủ Riêng Tư Chức Năng Chuyển khoản TÌM KIẾM SHOP UP ẢNH DỮ LIỆU PHIM ONLINE CASINO Thoát Ghi chú đến thành viênChào islandvt - Cũng đã lâu rồi bạn chưa post bài tại.