Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Thuận Minh

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự
Số chương: 449
Cập nhật cuối: 10 năm trước
Truyện nói về thời Sùng Trinh, nhân vật chính là Lý Mạnh quay về năm thứ năm Sùng Trinh. Bằng hai bàn tay của mình, Lý Mạnh đã làm nên sự nghiệp, gây dựng nên một mảng đất trời riêng của mình.

Danh sách chương Thuận Minh


Chương 161: Khuôn Sáo Cũ.

161 Trịnh Sa dáng vẻ hào phóng, nói chuyện cũng ồm ồm, nhưng khi bàn chuyện thì lại khó chơi như vậy, Lý Mạnh thẩm chửi “lão hồ ly”, nhưng mặt lại tươi cười trả lời :- Xin rửa tay lắng nghe.


Loading...

Chương 162: Hủ Tục.

162 Nhưng Lý Mạnh lại khác, hơi lưỡng lự, ngược lại càng bước ra ngoài nhanh hơn, thầm nghĩ bước nhanh chạy trốn cũng tốt, trên người đều là vũ khí, tên tiểu hầu gia đó lại có chủ tâm bới móc, nếu để bị bắt được thật, chắc chắn nói không rõ được, chỗ dựa trong thành Nam Kinh của mình cũng chi có người của Trịnh gia này.


Chương 163: Cá Chết Lưới Rách.

163 Thấy đám người Lý Mạnh sắp không chống đỡ nổi, bên ngoài nhiều người lại tràn vào, đánh người của Phùng tiểu hầu gia đó. Phải biết rằng Lý Mạnh có hơn trăm người vây chung quanh Mi Lâu, đề phòng bị chuyện bất thường, kết quả không phòng bị được chuyện bất thường, ngược lại là để tranh giành tình nhân mới ra tay.


Chương 164: Giằng Co.

164 Lý Mạnh gật đầu với Trịnh chưỡng quỹ và mấy người còn lại, quát lớn với thủ hạ:“Nói với bên ngoài, nếu muốn tiểu hầu gia của họ sống sót, thì ngậm miệng lại cho ta”.


Chương 165: Chất Thiếu Gia.

165 Trịnh Sa nghiêm mặt lại không để ý tới, Trịnh chường quỹ bên cạnh lại lạnh lùng thấp giọng cười nhạo nói:“Thể diện của Ngô mụ mụ, chúng ta không có đảm đương nổi, trong thảnh Nam Kinh nảy thể điện của hầu gia đó vẫn lớn hơn.


Chương 166: Lỗ Mãng.

166 Thủ hạ của Lý Mạnh cũng lo lắng nhìn hắn, một trận chém giết sắp sửa bắt đầu, nhưng thủ lĩnh mình lại có dáng vẻ như vậy, đúng là đánh mất sĩ khí. Những hộ vệ dàn trận phòng bị trong sân nhìn Lý Mạnh nghênh ngang đi từ Mi Lâu ra, đi thẳng tới cửa trước, mấy đầu mục đều kinh hãi, thầm nghĩ làm gì thế, định lên khuyên can, nhưng lại bị Lý Mạnh phắt tay ngăn lại.


Chương 167: Nói Chuyện Riêng

167 Lý Mạnh cứ nghênh ngang mà đi, mấy gia đinh đỡ tiểu hầu gia đã nói rõ thế cục hiện giờ, tiểu hầu gia đó sắc mặt vốn đỏ thanh xanh tím, nghe xong lại dần dần trắng bệch ra.


Chương 168:tại Tư Gia Của Trấn Thủ Thái Giám.

168 Những lời này đúng là hơi làm khó Lý Mạnh, nên trả lời thế nào đây, không thể nói lý do thật sự, nhưng lý do khác hoàn toàn không thể mang ra được, phàm là người biết chuyện này đều cảm thấy hành động của Lý Mạnh là không thể tưởng tượng được, nhưng người Trịnh gia nhất thời không thể trông cậy được, chỉ có thể nhờ Lưu công công này.


Chương 169:điều Nhìn, Nghe, Cảm Nhận Được.

169 Tâm trạng Lý Mạnh kích động, Lưu thái giám cũng thấy Lý Mạnh có vẻ thất thần, nhưng ông lại tưởng Lý Mạnh có chút mệt mỏi, liền dừng câu chuyện, cười nói:“Lớn tuổi, nói cũng nhiều hơn, cháu lăn lộn cả ngày cũng mệt rồi, chi bằng đi nghỉ sớm chút”.


Chương 170:từ Tổng Quản.

170 Lý Mạnh nghe những lời này không khỏi sững sờ, thầm nghĩ Hoàng Bình này lại có thể nhìn ra điều này, thật không đơn giản, nhưng hắn không trả lời rõ, chỉ cười cười cho qua.


Chương 171

171 Nhưng Lý Mạnh cũng biết, hiện giờ có rất nhiều thứ của phương Tây hắn đang cần đến, phương Tây hiện giờ đang trong quá trình chuyển hóa từ quân đội thời kì trung đại sang quân đội thời kì cận đại, vũ khí và hàng hải đều đã bắt đâu vượt qua Trung Quốc, bản thân hắn muốn mạnh lên, thì việc biết được những điều này là vô cùng quan trọng.


Chương 172: Kho Vũ Khí Vô Dụng.

172 Thủ hạ của Lý Mạnh làm theo yêu cầu của hắn, sắp xếp một nơi trang nhã lịch sự để hắn và Từ tổng quản dùng bữa, tửu lâu như thế này ở trong thành Nam Kinh nhiều lắm cũng chỉ thuộc vào hạng trung đẳng, dựa vào địa vị của Từ tổng quản, âu cũng không quan tâm lắm đến những thứ rượu thịt ở đây, chỉ là lấp đầy bụng là được rồi, về hành vi bao cả một tửu lầu của Lý Mạnh, ông ta cũng là cảm thấy không cần thiết, nhưng trên mặt vẫn là nở nụ cười, người trước mặt này xét cho cùng thì là nhân vật không thể đắc tội được.


Chương 173: Giáp Trụ, Mã Cụ Và Lính Đánh Thuê! (1+2)

173 (mã cụ: những đồ dùng cho ngựa, như yên ngựa, mặt nạ, giáp cho ngựa. . . )Nhìn số lượng ít ỏi này, Lý Mạnh nghiến nghiến răng, nghĩ thầm, cũng không thể khách khí với đổi phương được nữa, bỏ cái sĩ diện đi, có thể lấy được bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu vậy, thấy tình thế trước mắt hiện nay, Lý Mạnh nói:“600 bộ giáp ở đây, Lý mỗ đều có thể lấy hết?”.


Chương 174: Thương Rìu! (1+2)

174 Nghe thấy đối phương nói như vậy, Lý Mạnh cảm thấy vô cùng có hứng thú, nhưng hắn phát hiện ra mình quả thực kém hiểu biết về Tây Ban Nha và lính đánh thuê của thời đại này, suy ngẫm một chút, liền hỏi một câu chả đâu vào đâu cả:“Trước đây ngươi dùng binh khí gì?”.


Chương 175: Fiedeler Và Tô An Kì. (1+2)

175 Xem ra là nơi mà những người cùng khổ của thành Nam Kinh này sinh sống, trong không khí lan tràn một mùi vị rất khó ngửi, ngoài việc thỉnh thoảng có tiếng kêu của chó mèo ra, không hề có âm thanh gì khác, người cùng khổ ban ngày đều là lo lắng nhọc lòng vì kế sinh nhai, buổi tối tranh thủ nghỉ ngơi, tránh hôm sau không còn tinh thần và thể lực để tiếp tục lăn lộn với cuộc sống.


Chương 176: Muốn Nên Nghiệp Lớn, Thì Phải Tàn Độc! (1+2)

176 Những chuyện như buôn bán người thì cũng không phải là hiếm thấy, hoặc là mua một đứa đầy tớ, một tráng đinh, hoặc một thiếu nữ mĩ miều gì đó, còn Lý Mạnh lần này thì lúc về mang theo hai người Tây.


Chương 177: Đại Lễ!

177 Lý Mạnh đậy từ rất sớm, phát hiện ra Lưu Thiên đã đứng đợi sẵn ở bên ngoài, nói một cách cung kính rằng trấn thủ đại nhân có việc công vụ khẩn cấp, không đến tiễn hắn được.


Chương 178: Hồi Giao Châu!

178 Bất luận là mấy vạn kim ngân, hay là quan quân, Lý Mạnh âu cũng là không có chút kinh ngạc gì, nhưng vừa rồi rõ ràng là giống với kiểu bắt cóc dân nữ con nhà lành, đúng là làm hắn trợn mắt há mồm.


Chương 179: Lưu Trạch Thanh.

179 Tào Châu của phủ Duyện Châu là châu huyện bình thường, nhưng do quân của quan tổng binh Lưu Trạch Thanh đóng ở đây cho nên nó cũng theo đó mà trở nên quan trọng, những khu vực trong thành và lân cận ngoài thành, dựa vào nguvẻn tắc không động chạm gì đến nhau, vùng này vẫn được xem là thái bình.


Chương 180: Nguyệt Hắc Phong Cao Sát Nhân Dạ!

180 Một người lính gác dùng ánh mắt khinh thường nhìn Trương Thừa Nghiệp, quay người đi vào trong, Trương Thủ Tài đứng ờ phía xa nhìn thấy cảnh tượng đó hắn cảm thấy vô cùng kì quái, nghĩ thẩm, Nam Sơn Tặc chẳng phải là một đầu mục sao? Sao lại phải cẩn thận với những binh sĩ bên dưới như vậy?.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Chích Thủ Già Thiên

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự

Số chương: 334


Tào Tặc

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự

Số chương: 661





Y Thống Giang Sơn

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự

Số chương: 220


Hoạt Sắc Sinh Kiêu

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự

Số chương: 416


Tống Y

Thể loại: Quân Sự, Lịch Sử

Số chương: 605


Đế Yến

Thể loại: Quân Sự, Lịch Sử

Số chương: 404


Chân Long Kiếm

Thể loại: Kiếm Hiệp, Lịch Sử

Số chương: 23