281 - Ngạo nhi, việc của Yên Thúy môn ngươi sớm đã biết rồi hả?Đường Ngạo gật đầu nói:- Cha đã nói cho cháu biết. Thái Quân nói:- Có phải ngươi không cam lòng khi Kiếm môn bị Mộ Dung thế gia lấy được?Đường Ngạo liền nói:- Kiếm môn tại Thục trung, đúng ra nên do Đường môn chưởng quản!Thái Quân tiếc than:- Ngạo nhi, ngươi đã quá kiêu ngạo rồi.
282 - Quản gia, ngươi lập tức cho người sắp xếp cho thiếu chủ một gian phòng!Sở Phong liền xua tay nói:- Không cần! Không cần! Đại ca sẽ ở cùng phòng với ta, đêm nay được dịp tiểu đệ muốn hàn huyên thâu đêm với đại ca!Lan Đình ngồi bên cạnh kinh ngạc nhìn Mộ Dung, Mộ Dung liền nói:- Điều này.
283 - Sở huynh đối với Thượng Quan Y Tử hình như có chút lưu luyến thì phải. Sở Phong nói:- Y Tử cô nương nhu nhược yếu đuối lại không biết võ công, một mình cổ xuất thục, thật sự làm cho người ta lo lắng!Mộ Dung nói:- Y Tử xuất đạo đã nhiều năm, xưa nay đều độc thân hành y, nói đến ta còn nợ Y Tử một cái ân tình!- Là sao?Mộ Dung không nói tường tận, chỉ nói:- Đây là việc của nhiều năm trước, là việc.
284 - Mộ Dung huynh, sao sớm như vậy?Đứng ngoài cửa quả nhiên là Mộ Dung, y thấy Sở Phong chưa mặc y phục, chỉ che đại một chiếc áo mỏng, gương mặt chợt đỏ ửng vội quay mặt đi, giọng đầy oán trách nói:- Mau mặc y phục, chúng ta phải khởi hành!Sở Phong cảm thấy buồn cười, tuy nhiên đây cũng không phải lần đầu tiên hắn thấy dáng điệu của Mộ Dung như vậy.
285 Sở Phong hỏi:- Mộ Dung huynh, vừa rồi tại trong cốc, ta cùng đại ca đã thất lạc bao lâu?- Cũng chỉ trong vài hơi thở thôi!- Chỉ trong vài hơi thở thôi hả?Sở Phong thất kinh, lại hỏi:- Đại ca có từng nghe được ta la kêu gào gì không?Mộ Dung nói:- Ta chỉ thấy ngươi ngơ ngác đứng đó, cũng không nghe được ngươi kêu la gì hết.
286 Sau khi vào cốc, hai người rất dễ dàng tìm được chỗ của hai huynh đệ Đường Môn. Đường Ngạo, Đường Chuyết đang ngồi dưới đất, môi tím xanh như bị trúng độc.
287 Diệu Tâm nằm trên mặt đất, tay chân không thể động đậy, miệng không thể nói, có phần lo lắng. Tuy nhiên ở đây dù sao cũng là dưới chân núi Nga Mi, chắc không có kẻ nào dám làm xằng làm bậy.
288 Sở Phong liên tiếp thi triển "Ám Ảnh Lưu Quang" xuyên qua lại giữa màn chưởng ảnh trùng trùng. Hắn nhìn như cực kì hung hiểm nhưng thật ra lại dễ dàng, còn cảm thấy rất thú vị nữa.
289 Vô Trần một cây phất trần cương nhu tịnh tề, khi thì như linh xà uốn quanh, âm nhu lượn lờ, khi thì như thiết hoa ngân câu, cực kỳ mạnh mẽ. Có thể nói xuất thần nhập hóa, biến hoá không ngừng.
290 Sở Phong nói:- Cô ấy phát hiện huynh đệ Đường môn bị bắt tới Trùng Phong lâm, vốn là cô ấy muốn chạy về báo tin cho cô nhưng lại bị tên đại lạt ma kia điểm huyệt đạo, cô mau giúp cô ấy giải huyệt đi!Vô Trần sắc mặt chăm chú thử đưa tay khẽ nhấn một cái nơi huyệt đạo của Diệu Tâm, Diệu Tâm lại bị đau đến nỗi cổ họng phát ra tiếng "Ặc ặc", trán không ngừng chảy ra mồ hôi lạnh.
291 Diệu Ngọc thất kinh, lập tức rút ra trường kiếm che ở trước người sư phụ. Sở Phong cũng "Cheng" rút ra trường kiếm cổ, phi thân rơi vào bên cạnh Diệu Ngọc, nói:- Tát Già Diệp, ngươi thân là đệ tử phật môn, chắc không dự tính giậu đổ bìm leo đấy chứ?Tát Già Diệp hợp hai tay trước ngực, nói:- Thí chủ nói quá lời, Tạng mật bị Ban Thiền phái mê hoặc đã lâu, ta chỉ muốn mời chưởng môn Nga Mi tới Mật Tạng tuyên dương phật lý, chấn chỉnh phật pháp mà thôi!- Nếu như chúng tôi không đáp ứng thì sao?- Vô lượng thọ phật! Chúng sinh nan độ, thí chủ đừng quá cố chấp!Tát Già Diệp đẩy ra hữu chưởng, lại còn đẩy tới hai thủ ấn chụp tới Sở Phong và Diệu Ngọc.
292 - Tạng mật Tứ đại pháp tướng?- Cô biết họ hả?Sở Phong hỏi. - Trước kia khi theo sư phụ nhập Tạng đã từng gặp qua họ, không ngờ Tát Già Diệp lại mang theo họ tới đây!- Sư tôn cô chính là sư phụ cô đó hả?Vô Trần lạnh mặt nói:- Không liên can tới ngươi!Sở Phong nhún nhún vai:- Hỏi một tí cũng không được sao? Chẳng lẽ là sư phụ của sư phụ cô? Chắc không phải là sư phụ của sư phụ của sư phụ cô đấy chứ?- Im miệng đi! Thừa dịp Tát Già Diệp còn chưa tới, để ta dụ chúng rời khỏi đây, còn ngươi thì tùy thời mà cứu người!Sở Phong giật mình:- Bốn tên kia cũng rất lợi hại, bằng vào sức một mình cô, sợ rằng.
293 - Ngươi đã nghe qua Tam Tinh đôi chưa?Sở Phong nói:- Nghe qua rồi! Lão đạo sĩ nói, Tam Tinh đôi chính là di chỉ cố đô của nước Thục thời thượng cổ, nằm ở vùng Quảng Hán!Vô Trần gật đầu nói:- Truyền thuyết thuật lại nước Thục thời thượng cổ chính là một chi của thần tộc viễn cổ, nó sở hữu thần lực vô song, nhưng không biết vì sao đột nhiên bị chôn vùi, và chỉ để lại một thanh thượng cổ thần khí - - Tam Tinh Quyền Trượng! Nghe đồn chỉ cần giải được bí ẩn của quyền trượng thì có thể sở hữu lực lượng vô hạn, thậm chí có thể triệu hoán được thượng cổ thiên thần!- Gì mà kinh khủng thế! Vậy quyền trượng sao lại dính líu quan hệ gì tới Nga Mi cô?- Năm trăm năm trước, Linh Nữ sư tổ của Nga Mi trong lúc vô ý đạt được Tam Tinh Quyền Trượng, vì thế bà cùng Đát Lại, Ban Thiền còn có Tứ đại phật hộ, Tứ đại pháp tướng, Tứ đại mật hộ, Tứ đại kim cương đại chiến cho tới đỉnh núi Tanggula, mất bảy ngày bảy đêm!- Chờ một chút, cô nói Linh Nữ sư tổ gì đó của các người đã độc chiến với người của hai phái Đát Lại, Ban Thiền cơ hả?- Không sai!- Không thể nào? Cô cứ đùa? Một tên phật hộ Tát Già Diệp đã lợi hại như vậy rồi, hơn nữa còn là Đát Lại, Ban Thiền? Còn có Tứ đại phật hộ, Tứ đại pháp tướng, Tứ đại mật hộ, Tứ đại kim cương nữa mà?- Hừ! Linh Nữ sư tổ chính là bất thế kỳ nữ của Nga Mi, sự thần uy của bà sao ngươi có thể tưởng tượng được? Năm đó bà chấp chưởng Nga Mi, không môn phái nào trong thiên hạ mà không ngưỡng mộ, ngay cả người của ma đạo cũng cúi đầu xưng thần!- Đúng rồi, Linh Nữ sư tổ của các người là lợi hại nhất! Thế rốt cuộc có đánh thắng Đát Lại, Ban Thiền không vậy?- Nếu không phải Linh Nữ sư tổ thủ hạ lưu tình, hai tên lạt ma kia đi sớm đi Tây Thiên gặp Phật tổ rồi!- Oa! Xem ra bả động một ngón tay út thôi, cũng có thể bình định toàn bộ võ lâm rồi còn gì! Vậy sao lại còn dính líu tới Đường môn nữa?Vô Trần nói:- Năm đó để tránh quyền trượng rơi vào tay ác nhân, nhất là rơi vào tay Mật Tạng, Linh Nữ sư tổ trước khi thiện hóa niết bàn đã bí mật giao quyền trượng cho Đường môn bảo quản!- Thiện hóa?- Chính là tọa hóa(1)!(1): đạo Phật chỉ Hoà thượng ngồi chết- Tọa hóa thì là tọa hóa đi, lại còn làm ra vẻ cao thâm! Vậy vì sao không thể để quyền trượng rơi vào tay Mật Tạng?- Bởi vì Mật Tạng biết làm sao để phá giải bí ẩn của quyền trượng!- Ôi, vậy thì không thể để quyền trượng rơi vào tay bọn chúng được, xem cái tên đại lạt ma đáng ghét như vậy, nếu như để cho chúng giải được bí ẩn của quyền trượng, võ lâm Trung Nguyên chúng ta sao còn sống yên ổn được? Có điều Linh Nữ sư tổ vì sao phải giao quyền trượng cho Đường môn bảo quản, lẽ nào Nga Mi không đáng tin hơn so với Đường môn sao?- Quyền trượng này quan hệ rất trọng đại, Mật Tạng đã biết quyền trượng rơi vào tay Nga Mi thì nhất định sẽ tìm mọi cách lấy trộm bằng được, cho nên năm đó sư tổ bạo gan giao quyền trượng cho Đường môn bảo quản!Sở Phong dựng thẳng ngón cái nói:- Linh Nữ sư tổ các người quả thật gan dạ sáng suốt hơn người!Vô Trần nói:- Nhưng bí mật này rốt cuộc vẫn để cho Mật Tạng biết được!Sở Phong hỏi:- Có thể giấu được đám lạt ma của Mật Tạng tới hơn năm trăm năm cũng rất giỏi rồi.
294 - Tất cả đúng như tông chủ sở liệu, Diệu Ngọc đang mang theo Nga Mi thất tử xuống núi chạy tới Trùng Phong cốc, còn Mộ Dung và Thái quân cũng đã đuổi đến nơi, vợ chồng Đường Uyên cũng đã nhận được tin tức và cũng đang nhanh chóng chạy tới.
295 - Thường nghe nói Di Hình Hoán Ảnh cùng Tử Ẩn Thần Công của Mộ Dung thế gia là độc bộ thiên hạ, quả nhiên danh bất hư truyền!Mộ Dung chắp tay, nói:- Cô Tô Mộ Dung xin lĩnh giáo Tạng mật chân truyền!Nói xong, thân hình lần thứ hai biến mất trong hư không rồi đột nhiên xuất hiện trước người Tát Già Diệp, hữu chưởng vỗ thẳng vào mi tâm Tát Già Diệp, Tát Già Diệp giơ chưởng lên muốn nghênh đón nhưng Mộ Dung đột nhiên thu tay lại, xoay người, chân phải quét tới như gió xoáy.
296 Hai vị công tử Đường môn cùng thi triển tuyệt kỹ ám khí, làm cho mọi người nhìn xem không khỏi mãn nhãn!Tát Già Diệp vẫn ngồi xếp bằng trong vòng tròn, ống tay áo thì trái dương phải phất ra, không một thanh phi đao nào có thể tiếp cận được tới người y.
297 - Dừng tay!Thái Quân hét lớn!Tát Già Diệp đột ngột biến chưởng thành trảo, một tay nắm lấy cổ áo Sở Phong, tiếp theo "Bổ bổ bổ bổ" điểm liên tục lên mấy đại huyệt của hắn, lập tức Sở Phong đứng đờ như khúc gỗ ở bên cạnh Tát Già Diệp, đã không thể động đậy.
298 - Đại sư độc chiến ba nhà Nga Mi, Đường môn, Mộ Dung mà vẫn thong dong như thường, bội phục! Bội phục!Tát Già Diệp nói:- Tông chủ định ra kế gậy ông đập lưng ông, thực sự là cao minh! Kế tiếp tông chủ cũng nên xuất thủ rồi chứ.
299 - Thái Cực Sơ Sinh!Sở Phong hét lớn, hai lòng bàn tay bỗng ngưng kết ra hai cổ thái cực kình khí cực kỳ mạnh mẽ, khi đánh ra song chưởng, cổ chưởng kình đã bạo tăng gấp bội.
300 - Là tông chủ Ma Thần tông Lãnh Mộc Nhất Tôn? Mọi người thủ ở cửa cốc, đừng để người Ma Giáo trốn chạy!Vô Trần nói:- Bốn người kia là tứ đại trưởng lão của Ma Thần tông, cẩn thận!Lãnh Mộc Nhất Tôn không biến sắc, mỉm cười nói:- Tam đại chưởng môn lại cùng nhau tụ tập ở nơi sơn cốc nho nhỏ thế này, thật nể mặt Ma Thần tông ta quá!Thanh Bình Quân quát:- Lãnh Mộc Nhất Tôn, lần này ngươi có chạy đằng trời, còn không mau mau bó tay chịu trói!Hai mắt Lãnh Mộc Nhất Tôn lóe lên, nói:- Ngươi là đệ tử phái Thanh Thành? Đáng tiếc, hơn mười năm trước phụ thân ngươi còn biết "thao quang dưỡng hối, hậu tích bạc phát"(1), nhưng ngươi thì không biết chừng mực, xem ra phái Thanh Thành cũng sẽ bị bại trong tay ngươi thôi.