221 -Là cô ta!Sở Phong vội thi triển thân hình, liều mạng đuổi về hướng phát ra tiếng vang kia, trong bóng đêm quả nhiên có một thân ảnh mặc trường bào đang lao nhanh đi, hình như còn mang theo một người, thân hình Sở Phong tựa như một đạo lưu quang chợt hiện, thoáng cái che ở phía trước bóng người trường bào, chính là thân pháp "Ám Ảnh Lưu Quang".
222 -Ngươi ở bên cạnh người ta cả một đêm sao?Giọng Thiên Ma Nữ hỏi mang theo mấy phần dí dỏm. Sở Phong nói:-Ai bảo nàng đẹp như vậy chứ? Con mắt của ta nhìn nàng nó không chịu khép lại, không chịu dời đi!Thiên Ma Nữ hờn dỗi một tiếng, trên mặt chợt hiện lên một mảng đỏ ửng, tuyệt mỹ nói không nên lờiSở Phong tâm trạng nhộn nhạo, nhịn không được chậm rãi cúi đầu xuống, Thiên Ma Nữ cắn môi, mặt càng thêm ửng hồng, ánh mắt lướt qua Nguỵ Đích, thấy nàng hình như khẽ động lông mi, mới từ trong lòng Sở Phong đứng lên, nói:-Ta đi chuẩn bị một ít cháo, cơ thể cô ấy còn quá hư nhược, cần phải bồi bổ!Sở Phong vội vàng nói:-Để ta đi chuẩn bị, nàng cứ nghỉ ngơi thêm một lúc nữa đi!Thiên Ma Nữ gật đầu, cũng không miễn cưỡng, ngồi xếp bằng dưới đất.
223 Một thân ảnh xuất hiện trước thần điện, một thân Kim phượng phục năm màu, tóc kết Phi thiên bàn phượng kế, tay cầm Kim Anh Bàn Phượng thương, phong tư yểu điệu, thần uy lẫm lẫm, chính là Bàn Phi Phượng!Nàng bước vào thần điện, không gian trong thần điện vô cùng rộng rãi thoáng đãng, lộ ra khí tức thần bí cổ xưa.
224 -Quả nhiên không hổ là Chú Kiếm môn, có thể làm giả như thật!Phi Ưng nói:-Tông chủ dự định giao một cái cho công công?Lãnh Mộc Nhất Tôn không có trả lời, lại nói:-Phi Ưng, khổ cực cho ngươi phải vất vả một chuyến rồi!Phi Ưng nói:-Tông chủ, không biết vì cớ gì, Chú Kiếm môn lại trì hoãn giao quạt tới hai lần!-Hả?-Hắn vốn đã nói là ba ngày sau sẽ giao trả quạt, nhưng sau đó lại trì hoãn tới năm ngày, rồi lần sau lại trì hoãn tới bảy ngày.
225 Có điều nói thì nói vậy, hắn cũng có nỗi khổ tâm, tuy bên cạnh có hai đại mỹ nhân bầu bạn, nhưng cũng chỉ có thể "Phát hồ tình, chỉ hồ lễ", không dám vượt quá giới hạn, cùng lắm là chỉ dám cầm tay, mà cũng phải nắm tay lén lút, tuyệt không dám để cho người kia nhìn thấy.
226 Mặt sông nơi này rất rộng, có không ít đội thuyền đang qua lại, có thương thuyền, có thuyền hàng, có thuyền khách, có du thuyền, còn có thuyền đánh cá.
227 -Tiểu Ô, mày nói xem Đại Vận Hà này có đẹp không?Không ngờ Tiểu Ô lại ‘Hí’ lên một tiếng, Sở Phong tức thì hưng phấn hoa tay múa chân nói:-Thiên Ma Nữ, nàng xem, Tiểu Ô nó nói ‘đẹp’ kìa!Thiên Ma Nữ cười nói:-Nó nói ‘không đẹp’ mới đúng chứ !Sở Phong lắc đầu nói:-Nó chỉ kêu có một tiếng, sao lại là ‘không đẹp’ ?Ngụy Đích ngắt lời nói:-Nó chỉ kêu một tiếng, chính là biểu thị ‘không đẹp’ rồi!Sở Phong nói:-Muội không phải là Tiểu Ô, sao lại biết tiếng vừa rồi biểu thị ‘không đẹp’?Ngụy Đích hỏi ngược lại:-Huynh cũng không phải ta, sao lại biết ta không biết Tiểu Ô kêu một tiếng là biểu thị ‘không đẹp’?Sở Phong ngẩn ra, nhìn Ngụy Đích, rồi lại nhìn về phía Thiên Ma Nữ, lẩm bẩm:-Không ngờ hai nàng lại hợp nhau đối phó ta như thế.
228 Ngụy Đích vừa nhìn thấy bộ dạng hai người, đã đoán được chín phần mười, cũng chỉ im lặng không nói. Thuyền gia dọn xong cơm nước, đang chuẩn bị quay trở lại phía sau, chợt nghe Sở Phong nói:-Khổ cực cho lão thuyền gia rồi!Thuyền gia nghe vậy kinh ngạc, cười bồi nói:-Công tử khách khí rồi! Ba vị không tính toán chuyện cơm nước trên thuyển đơn sơ đã là tốt lắm rồi!Sở Phong cười cười, nói:-Lão thuyền gia, thuyền này cũng lớn, vì sao không mang theo vợ con cùng đi?Thuyền gia vừa nghe Sở Phong nói thế, hai mắt tức thì không nén nổi dòng nước mắt chua xót.
229 Sở Phong bước vào, thuyền gia ngẩng đầu lên ngạc nhiên nói:-Công tử còn chưa đi ngủ sao?Sở Phong cười nói:-Ta tới chỗ lão thuyền gia là để sưởi ấm đấy chứ.
230 Dưới vách núi có một sơn động, sâu thẳm mà quỷ bí, trước động khẩu có một người đang ngồi xếp bằng, trên mình mặc một thân Kim phượng phục năm màu, tay cầm kim thương, người đó không ai khác chính là Bàn Phi Phượng.
231 Sở Phong bỗng mở mắt, hắn cảm thấy sâu trong nội tâm vang lên một tiếng hô hoán, dường như vọng lại từ xa xôi, nhưng lại vô cùng rõ ràng. Hắn thấy Ngụy Đích vẫn còn đang nằm trong lòng, đã đi vào giấc ngủ say.
232 -Phi Phượng, cổ của con…-Cha, con không sao, con đã lấy được Thánh Linh Thạch rồi!Bàn Phi Phượng xoè lòng bàn tay, lộ ra một viên đá phát ra lục quang yếu ớt.
233 Hắn đoán không sai, không lâu sau khi Cô Tô nhận được tin tức Mộ Dung hãm thân trong Phi Ưng Bảo, đã liên tiếp xảy ra vài chuyện. Trước tiên nói một chút về Mộ Dung thế gia, Mộ Dung thế gia tại Cô Tô chủ yếu có sáu sản nghiệp lớn, phân biệt là: hàng thêu , tiền trang, tửu lâu, trà, đổ phường, thanh lâu.
234 Vị thần bí tài gia này trên người mặc một áo choàng bằng da cáo, trên mặt để một chút râu, trông bộ dạng giống như một vị đại lão gia giàu có. Người người đều gọi y là "Tài gia", bởi vì vận may của y quả thực rất tốt, tốt đến mức khó có thể tin được, có lẽ thần tài đang giúp y.
235 -Thiếu chủ!Mộ Dung khẽ gật đầu, sau đó chuyển hướng sang tài gia khẽ cười nói:-Tài gia phải không?Tài gia nhìn đánh giá Mộ Dung, vẫn rất thong thả nói:-Thì ra là Mộ Dung thiếu chủ, thất kính, thất kính!Trong lời nói lại không có một chút ý thất kính nào.
236 Hoa phu nhân của Yên Vi cư nói trước:-An quản gia, hai nha đầu Yên Vũ, Tiểu Trúc và ba ả Phong Nguyệt Lâm Sương chết sống gì cũng không chịu hiến nghệ bồi rượu, Yên Vi cư của ta không có biện pháp để tiếp tục kinh doanh được!An thúc nói :-Họ bị bệnh, phu nhân có thể tạm thời để cho những đầu bài khác đảm nhận thay mà!-An thúc, người nào đến Yên Vi cư mà mục đích không phải là vì bọn họ? Họ bị bệnh thì còn ai tới quang cố nữa?Từ chưởng quỹ của Tùng Hạc lâu ngắt lời:-Hoa phu nhân, đâu chỉ Yên Vi cư của bà, Tùng Hạc lâu của ta cũng không có biện pháp để kinh doanh được!An thúc ngạc nhiên nói :-Từ chưởng quỹ, ta không phải là đã phái vài bổn gia đệ tử bảo hộ Tùng Hạc lâu rồi sao?Từ chưởng quỹ bất đắc dĩ nói :-Trước cổng ngày đêm có người cầm đao cầm kiếm coi giữ, còn ai dám ghé qua?An thúc nói :-Để ta nói bọn họ giấu đao kiếm đi, đừng quá huênh hoang là được!Từ chưởng quỹ lắc đầu nói :-Như vậy cũng không phải là biện pháp!Lục viên chủ của Bích Loa trang viên cũng mở miệng:-An quản gia, mười hai chiếc thuyền của chúng ta vô duyên vô cớ bị châu phủ Hoài An tạm giữ, còn lục soát ra một bao Thần Tiên tán, rõ ràng là có người vu oan giá họa, An quản gia phải nghĩ lại biện pháp đi?An thúc nói :-Lục viên chủ yên tâm, ta đã phái người tới Hoài An thu xếp rồi.
237 "Băng!"Hồ lão đại "Đạp đạp đạp đạp" lui liên tục vài bước, một cánh tay bị tê dại, Tô Thanh Vi vội đi qua, thân thiết hỏi:-Hồ đại ca, huynh không sao chứ!-Không có việc gì!Hồ lão đại miệng thì nói như vậy, nhưng cánh tay run liên hồi.
238 Mộ Dung nhẹ nhàng mở cánh cửa gian phòng, đi vào. Mộ Dung Trực Đoan vẫn ngồi ở trên ghế, vẫn còn đắp trên hai chân một tấm nỉ lông, giương cặp mắt đờ đẫn.
239 Một ngày nọ, thuyền bất tri bất giác đi tới một địa phương gọi là Lương Sơn, Sở Phong lại kéo Ngụy Đích và Thiên Ma Nữ tới đầu thuyền so kiếm, hiện tại hắn mỗi lần đều là một thanh kiếm ứng phó với Ngụy Đích cùng Thiên Ma Nữ, nghiễm nhiên đem bản thân mình trở thành một cao thủ trong hàng ngũ cao thủ đứng đầu.
240 Ba người tới chân núi Lương Sơn, kỳ thực Lương Sơn cũng không cao lắm, chỉ khoảng trăm trượng, chỉ vì xung quanh được bao bọc bởi tám trăm dặm nước, nên mới trở thành nơi hiểm yếu.