1 Bằng!. . . Bằng!. . . Bốn luồng chưởng lực hùng mạnh tựa thác đổ đánh vào nhau, vang lên hai tiếng nổ như sét động. Đôi bên bị áp lực của đối thủ buộc thối lui về sau ba bước, bốn ánh mắt bắn ra những tia hung quang rợn người.
2 Đi một đỗi khá xa, bóng đỏ quay nhìn lại phía sau, không thấy bóng dáng Tế Đài Hán Tử, vội dừng chân quan sát thương tích của Trầm Miên Tích. Trông thấy cậu ta khóe miệng rỉ máu hai vệt dài, bóng đỏ liền hỏi:- Ngươi bị thương có nặng không?Trầm Miên Tích từ từ mở mắt ra, chưa kip nói lời nào, bóng đỏ nghe tiếng quát tháo rền trời từ xa, vội phóng sang mé tả chui vào rừng rậm.
3 Đến lúc mở mắt tỉnh lại, Trầm Miên Tích thấy mình đang nằm trên đỉnh một ngọn núi cao chọc trời. Chung quanh trên đỉnh, ánh sáng chan hòa khắp nơi nhưng tuyệt nhiên không một bóng người.
4 Cùng khi ấy. . . Từ trên đỉnh Lệ Huyết Trần cao vút, bỗng vang lên một giọng hú lanh lảnh, kèm theo một bóng người vạch thành một đường đỏ loáng với tốc độ hơn nhanh hơn cả tia sét giăng lao bắn xuống trước mặt cậu ta.
5 Bóng trắng ấy đúng là Hà Ngô Vỹ, người cùng thiếu nữ áo đen đã mục kích cái chết của Thất Độc Thần Chưởng Tống Kiệt tại Phù Long Cốc. U Linh Huyết Kiếm Khách Hà Ngô Vỹ buông tiếng cười lồng lộng:- Phải! Nếu hai người thật tình trả lời những câu hỏi của ta, may ra ta có thể dung ột dịp sống sót.
6 Ba năm sau, khi bình minh ló dạng, từ một miệng hang sau ngôi cổ miếu trên ngọn cao phong xuất hiện một gã thanh niên áo trắng, mặt ngọc mày kiếm, tướng tá phương phi, đó chính là Trầm Miên Tích.
7 Bất thình lình trong phòng thoáng qua một bóng người. Một thiếu nữ áo đen che mặt xuất hiện trước Trầm Miên Tích, cất giọng lanh lảnh hỏi:- Trầm Miên Tích! Ngươi gây ra những việc quá tốt đẹp đấy nhỉ? Ta không ngờ ngươi tàn ác đến thế!Trầm Miên Tích định thần nhìn kỹ, thiếu nữ áo đen nọ chính là người thiếu nữ giao đấu với bọn giáo đồ Hỏa Đăng Giáo tại lâu đài hoang dạo nọ và cũng đã một lần tha chết cho kẻ thù không đội trời chung của chàng là Tế Đài Hán Tử.
8 Trầm Miên Tích nghĩ bụng:"Nếu bọn mặt quỷ không bỏ đi thì bữa nay chắc mình toi mạng ở đây rồi!Giả tỷ bây giờ địch nhân trở lại, mình cũng không còn hơi sức đâu mà chống đối nữa.
9 Mễ Lệ Hoa toàn thân mềm như bún, nhưng nàng vẫn còn có chút khí lực đứng lên được. Trầm Miên Tích mở đôi mắt thao láo ra nhìn. Sau một lúc điều dưỡng, chàng cảm thấy chân khí trong người đã lưu thông.
10 Trầm Miên Tích chỉ rời khỏi quán cơm sau bạch y trung niên một chút thôi, nhưng khi chàng bước chân ra cửa nhìn ngược nhìn xuôi cả quãng đường dài đã không còn thấy tung tích bạch y trung niên ấy đâu cả.
11 Mây phủ đầy đỉnh núi, bầu trời u ám đượm vẻ thê lương, gió thổi vi vu. Trên con đường từ Bắc Hà xuôi về phương đông, một trang thanh niên tuấn tú khoát áo bạch bào, chạy như cơn gió lốc.
12 Trầm Miên Tích và Tuyết Sơn Chân Quân tìm đến Mộ Dung tiêu cục, cảnh tượng ở đây cũng chẳng khác nào Kỳ Long tiêu cục mấy ngày trước. Hai người còn đang bần thần, bỗng tiếng đàn ma quái kêu lên hai tiếng tình tang, rồi hai người ngã khuỵu xuống, hôn mê trầm trầm.
13 Ba người lập tức giở thuật khinh công, vùn vụt băng mình đi trong giá lạnh, khoảng năm ngày sau mới đặt chân lên đỉnh Các Mộng Sơn. Nhờ ánh răng rọi sáng khắp muôn vật, mọi người đảo mắt nhìn quanh.
14 Ngẩng đầu nhìn lên không, chờ cho vầng máu đỏ tưới xuống phiến đá, Trầm Miên Tích lợi dụng ngay khoảnh khắc ấy, tung mình rơi đáp cạnh bên. Trầm Miên Tích vận nhãn lực nhìn lên mặt chính của phiến đá, trừ bốn chữ ấy, không có đường nứt hay một kẽ hở nhỏ.
15 Boong!. . . Boong!. . . Boong!. . . Từ trên chót vót ngọn Các Mộng Sơn cạnh Xuyên Tâm Đài bỗng ngân vang chín tiếng đại hồng chung trầm ấm trang nghiêm.
16 U Linh Huyết Kiếm Khách giở ngay thân pháp Bình Bộ Thanh Vân, người chàng thoắt người đi như biến. . . Điền Hồng Huệ chợt thấy trước mắt mình một bóng người hoa lên, và đối phương bỗng liền mất dạng.
17 Tế Đài Hán Tử đứng bật người dậy, giọng đầy kinh hoảng:- Trầm Miên Tích, thì ra là mi!Bóng trắng nọ đích thị là Trầm Miên Tích, ngửa mặt buông ra một chuỗi cười ngạo nghễ:- Chính là ta, Trầm Miên Tích đây!Tế Đài Hán Tử nhếch môi âm trầm:- Ranh con chết đến nơi mà còn lớn lối!Các Mộng Sơn chủ nói lớn:- Hai ngươi có đoạn oán thù gì thì cứ giải quyết đi.
18 Người to lớn lắc đầu cười:- Lão phu đã nói là giữ lời, nhà ngươi không cần phải nhắc đi nhắc lại mãi. Y đưa tay vào mình lấy ra một chiếc lọ con bằng ngọc trắng, nghiêng miệng lọ cho ra ba hoàn thuốc cũng màu trắng, nắm trong tay.
19 Đỉnh Tuyền Mộ Sơn là một hình tam giác, ba hướng đều là vực sâu thẳm. Muốn lên trên đỉnh, phải đi theo một thang dây được treo ở hướng bắc. Lúc này đã sắp ngọ, quần hùng đều tụ về đông đủ, vẻ mặt người nào cũng đăm chiêu.
20 Sau thoáng giây kinh ngạc, Huyết Ma Phong Trần nhận ra đối phương là U Linh Huyết Kiếm Khách Hà Ngô Vỹ thì lặng người sững sờ. . . Chân vừa chấm đất, U Linh Huyết Kiếm Khách quát lên một tiếng cực to, tháo bỏ chiếc thắt lưng có thủ cấp đầm đìa máu me của Dương Xuân Long, ném thẳng về phía Huyết Ma Phong Trần.
Thể loại: Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Xuyên Không, Huyền Huyễn, Dị Giới
Số chương: 26