1 Y là kẻ chỉ thích một cuộc sống bình lặng và điều này mọi người ở quanh y dần dà rồi cũng đã am hiểu. Đến nỗi, như hôm nay, ngay lúc này chẳng hạn, chẳng một ai bận tâm đến y.
2 Ngồi cạnh Tiểu Phong - vẫn là một gã văn nho yếu ớt như thuở nào - Tiểu Quỳnh giờ đã là một nữ nhân xuân sắc, nàng thật xinh đẹp cho dù đang vận bộ y phục thôn dã không thể che giấu hết mọi nữ tính đã đến kỳ bộc lộ nảy nớ vẹn toàn.
3 Trước mặt chúng ta là dãy Kỳ Liên sơn. Lão Bất Vấn Danh vừa đặt Tiểu Phong đứng trên nền đất vừa giải thích :- Ngươi có thể mường tượng hình dạng của dãy núi không khác gì quái thú Kỳ Lân trong tư thế vọng nguyệt chờ một đêm trăng tròn hí nguyệt vờn phong.
4 Bình đài vốn rộng nhưng lúc này điều đó không còn đúng nữa khi có tất cả mấy mươi người cùng lúc hiện diện. Lão Bất Vấn Danh càng có lý do để từ từ lùi xa hơn.
5 Cuối cùng Tiểu Phong cũng được nhân vật có hành tung kỳ bí đặt xuống đất lúc cả hai tiến vào vùng rừng núi âm u. Tiểu Phong từ từ quay người về phía nhân vật nọ :- Nhân huynh vốn là.
6 Ba mươi dặm đường đối với người am hiểu võ công ắt hẳn là khoảng cách không đáng kể Nhưng đối với Tiểu Phong, kẻ mỗi bước chân đi là mỗi bước nơm nớp lo sợ bị độc vật lấy mạng, thì ba mươi dặm quả là quãng đường dài ôi là dài.
7 Nàng ta vừa kêu vừa giận dữ nhìn vào một vật đang nằm hớ hênh ngay cạnh chân Tiểu Phong :- Thanh Tâm Phục Linh Thảo? Ngươi mang theo làm gì dược thảo này bên người?Tiểu Phong không thể cử động, đành cố hết sức liếc mắt nhìn xuống chân, nơi đôi mục quang của mỹ nhân đang xạ nhìn.
8 - "Ả đúng là âm hồn bất tán?"Phong Viễn Quy chỉ biết rủa thầm như thế khi phát hiện mỹ nhân độ nào lại là nhân vật đầu tiên Phong Viễn Quy chạm trán sau quãng thời gian dài tự ý lưu lại dãy bí động kỳ ảo.
9 Ả chợt tươi cười, hòa nhã lạ, lúc trông thấy Viễn Quy xuất hiện. Ả còn đon đả chạy đến nhận ống nứa từ ngay trên tay Viễn Quy. - Ta tin ngươi. Ta không còn đi loạn trong trận nữa.
10 Đó là một đêm ả không tài nào ngủ được. Sau một lúc băn khoăn và trăn trở, ả dạn dĩ lên tiếng :- Ngươi đêm nào cũng loay hoay ngồi hí hoáy ghi ghi chép chép.
11 Từ giữa tàng cây lập tức có một bóng nhân ảnh chao mình và lao thoát đi nhanh như tia chớp. Ả Thạch Thảo tức tốc đuổi theo :- Tiện tỳ ngươi là ai? Sao dám ẩn nấp quanh đây lẻn dò xét hàng tung của ta?Nhưng Hắc Ưng Nương Nương gọi :- Đừng đuổi theo vô ích.
12 Ả đi xa dần tiểu trấn, đồng nghĩa với việc ả bỏ chạy càng lúc càng nhanh. Nhưng chạy nhanh không phải là biện pháp tốt với ả. "Phạch. . . phạch. . . "Tiếng vỗ cánh và tiếp đó là cánh chim ưng đơn độc từ bầu không gian tối đen vô tận chợt xé gió lao từ bên trên xuống cắm thẳng vào ả.
13 Sắc mặt của Phong Viễn Quy cũng lộ rõ vẻ ngỡ ngàng, đến nỗi tảng thịt thú đang nướng trên lửa cũng vì thế suýt bị cháy khét nếu sức nóng từ ngọn lửa không làm Viễn Quy bị bỏng tay phải buông ra, mặc tình để cho tảng thịt rơi trên nền đất bẩn.
14 Tiểu Hoa xuất hiện lần này trong y phục tuy dung dị nhưng không bẩn cũng không rách rưới và vá thành nhiều mảnh như có lần nàng xuất hiện trong thân phận đệ tử Cái bang.
15 Vi hoa dung chợt tái lại, Tiên nương bật ra câu gắt hỏi :- Đó là hành vi lễ độ của ngươi đối với bậc trưởng thượng thế sao?Phong Viễn Quy bảo :- Dùng đức phục người hoặc là nhờ khẩu tài biện luận và thu phục nhân tâm, giả như đó là thái độ của tôn giá thì dù tôn giá có là thù nhân hoặc niên kỷ chưa cao vãn sinh cũng vẫn lấy lễ đối xử.
16 Phong Viễn Quy chợt nghe tiếng ả Thạch Thảo thì thào nói vào tai :- Như có người đang tìm cách xông vào trận. Nếu có nghe ta nói, ta hy vọng lần này ngươi hồi tỉnh thật, hãy cố nằm yên và điểm chỉ cho ta biết ta phải làm gì?Phong Viễn Quy gắng gượng ngồi lên :- Vãn sinh ngất đã bao lâu? Đã tỉnh rồi mê trước sau bao nhiêu lần?Ả nâng tay lên, giúp Phong Viễn Quy dễ dàng ngồi dậy :- Màn đêm cũng vừa buông xuống, vị chi thêm đêm nay nữa là ngươi đã ngất đủ hai đêm một ngày.
17 Phong Viễn Quy chỉ quay lại thực tại khi nghe Hoa Thạch Thảo phát thoại từ phía sau, thật gần :- Không có dấu vết của hành vi giao đấu đối chiêu. Họ đều bị tập kích từ phía sau, chết ngay lập tức, vẫn là thứ công phu làm gáy họ vỡ vụn.
18 Địa điểm được Ẩn Hiệp chọn để lưu ngụ quả là nơi yên tĩnh. Với một nếp nhà được dựng theo cung cách Tam Thiện Hợp, vây quanh ba bề tả hữu, hậu là dãy rừng bạt ngàn uốn theo hình cánh cung, phía trước gian nhà có thêm cánh rừng trúc là hoàn toàn hợp cách.
19 Phong Viễn Quy vẫn ngồi thừ một chỗ. Nhân vật đã cứu nguy, đã đưa Phong Viễn Quy đến đây, cho dù đã bỏ đi một lúc lâu giờ quay lại vẫn thấy Phong Viễn Quy ngồi bất động như cũ.
20 Nhìn dáng vẻ hoang tàn đổ nát bên ngoài của ngôi miếu trước mặt khó ai nghĩ ở bên trong lại có đủ chỗ để chứa khá nhiều đệ tử Cái bang. Và Phùng Quỳ Hoa dĩ nhiên bị một đệ tử Cái bang bất ngờ xuất hiện chân bước từ bên ngoài :- Mau dừng bước cho, cô nương không phải đệ tử am này, tìm đến đây có việc gì?Phùng Quỳ Hoa cấp gậy trúc vào người, dùng hai tay rảnh rỗi, ngón co ngón quặp, vừa đặt chồng lên nhau vừa ung dung đối đáp :- Ta ở Đệ bát phân đà.