101 Mã Văn Phi thấy chung rượu của mình sau khi bị đập bể chẳng có gì khác lạ thì nghĩ thầm trong bụng :- Phải rồi. Mụ cùng Tiêu Lĩnh Vu là chỗ quen biết nhau cũ.
102 Mã Văn Phi đảo mắt nhìn ra thấy người đó mặt trường bào màu huyền , thân hình vừa nhỏ vừa cao , mặt vàng như nghệ. Lão nói xong rồi lên tràng cười khanh khách.
103 Phụng Trúc đón lấy truy thủ mĩm cười nói :- Lòng thương yêu của Mã gia, tiện thiếp xin để kiếp sau làm thân trâu ngựa đền nghĩa trúc mai. Mã Văn Phi cười đáp :- Phụng cô nương dạy quá lời.
104 Tôn Bất Tà còn đang do dự , đột nhiên thấy bọn võ sĩ áo đen cản đường tới tấp lùi sang bên để nhường lối. Lão chú ý nhìn ra thì thấy chàng thiếu niên mặt vàng một tay ôm Phụng Trúc bị thương , một tay cầm kiếm mở đường huyết lộ.
105 Tôn Bất Tà chỉ mỉm cười chứ không nói gì. Mã Văn Phi không ngờ quần hào lại chịu ra tay giúp làm thực lực tăng lên rất nhiều. Y liền nói :-Các vị vì việc nghĩa có lòng dũng cảm giúp cho.
106 Nguyên người này chính là Thiết bút Ðổ Cửu đã được cải trang. Tiêu Lĩnh Vu la thầm :- Chết chưa. Xuýt chút nữa thì mình gây ra mối hận suốt đời. Thương Bát khẻ hỏi :- Mấy tên võ sĩ áo đen kia đâu rồi ?Ðỗ Cửu đáp :- Dường như chúng sinh lòng ngờ vực nên tiểu đệ và tiểu hóa tử giết chúng rồi.
107 Tiêu Lĩnh Vu nói :- Tại hạ xin mở đường. Chàng liền vọt mình đi, tay trái lượm một cành cây vung lên để gạt làm tên rơi như mưa. Tay mặt đã bắt được một nắm tên liền hết sức liệng ra.
108 Trong lòng xoay chuyển ý nghĩ miệng chàng đáp :- Ðúng thế. Tại hạ cũng nhận thấy nội lực chúng thâm hậu hơn nhân vật võ lâm thông thường nhiều lắm. Hai người vừa dùng phép truyền âm bàn định , vừa bảo tồn thực lực chuẩn bị phản kích.
109 Người sau một chút thấy đồng bọn bị ám toán toan bắt ngựa quay lại thì đã không kịp. Hai người cười ngựa vội nhảy vọt ra ngoài hai trượng , đi bộ rượt theo.
110 Bọn võ sĩ chạy chậm lại một chút , quần hào đã chạy tới trước cửa hang núi. Tiêu Lĩnh Vu ẩn phía sau cửa hang đá núi , chú ý nhìn ra thì thấy Thường đại hải Ðoan Mộc Chính đã biến thành người máu , Tam dương Thần đàn Lục Khôi Chương tay mặt cầm hỏa long bổng , tay trái máu chảy ướt đằm vạt áo , xem chừng thương thế khá nặng.
111 Bốn tên đại hán cầm đồng la đã đi tới trước mặt Thẩm Mộc Phong mà hắn vẫn đứng yên không nhúc nhích. Nếu bọn đại hán này tiến thêm bước nữa là đụng phải hắn và tất xảy cuộc xung đột , nhưng chúng bổng dừng chân lại.
112 Triển Diệp Thanh lấp loáng cặp mặt đảo nhìn toàn trường hỏi :- Có chuyện thần bí đến thế ư ?Mã Văn Phi cười đáp :- Theo chỗ tại hạ được biết sỡ dĩ người đó phải ẩn dấu chân tướng là vì có chỗ khổ tâm , chứ không phải cố làm ra vẻ thần bí.
113 Bạn đọc thân mến !Truyện này trước kia đã được đăng trên Việt Kiếm , sau đó bị gián đoạn một thời gian. Nay tiếp tục được các bạn Ngô Ngọc Sơn và BacQuai Bên Việt kiếm đánh máy và đăng lên cống hiến cho bạn đọc bắt đầu từ hồi 113 này.
114 Thương Bát từ từ cất bước tiến lại bên Tiêu đại nhân. nghiêng mình thi lễkhẽ nói:- Cuộc sinh tử của Tiêu đại ca có liên quan đến vận mệnh giang hồ trong mấychục năm.
115 Đỗ Cửu nói:- Hắn cứu hay không cứu đại ca cũng là tùy ý hắn. người ngoàichẳng thể miễn cưỡng được. Biện pháp hay nhất là đừng cho máu. Tiêu Lĩnh Vu trợn mắt lên nhìn Đỗ Cửu khiến hắn phải dừng lại không dámnói nữa.
116 Độc Thủ Dược Vương vươn tay ra điểm ba chỗ huyệt đạo Tiêu Lĩnh Vu vàbảo chàng:- Nếu công tử muốn bảo tồn tính mạng thì phải hợp tác với lão phu. Tiêu Lĩnh Vu hé cặp mắt nhìn Độc Thủ Dược Vương đáp:- Dược Vương cần gì xin cứ nói.
117 thiếu nữ tóc dài ngơ ngác rồi nhăn nhó cười hỏi lại :- Hài nhi gầy như que c ủi. trông không còn ra hình người chẵng lẽ gia giakhông thấy sao?Độc Thủ Dược Vương mỉm cười đáp:- Uyển Nhi! Vì con bịnh hoạn nên mới gầy còm.
118 Đỗ Cửu hỏi:- Đây là chính miệng Độc Thủ Dược Vương tuyên lời khiêuchiến với bọn tiểu đệ. không liên can gì tới việc đại c a cho máu. Tiêu Lĩnh Vu ngắt lời:- Huynh đệ đừng nói nữa.
119 Độc Thủ Dược Vương hắng dặng một tiếng chưa kịp nói thì Đỗ Cửu đãcất giọng lạnh như băng nói:- Long đầu đại ca bọn tại hạ đã ưng thuận rồi thì kẻ làm em dĩ nhiên phảitùy hành.
120 Tiêu Lĩnh Vu quay lại ngó Độc Thủ Dược Vương một cái rồi quay sang người khoác áo tía , nói :- Năm năm trước các hạ cùng quí hữu cứu tại hạ từ dưới sông , rồi đưa đến ra mắt một vị tiền bối đang bệnh hoạn.
Thể loại: Huyền Huyễn, Kiếm Hiệp
Số chương: 35