41 Kim Hoa phu nhân hé miệng anh đào cười nói:- Người ta đồn ở Trung Nguyên có nhiều linh khí. Ðêm nay được gặp tiểu huynh đã chứng minh lời đồn không sai sự thực.
42 Vân Dương Tử nghĩ vậy liền đáp:- Công lực đàn chỉ của Thẩm đại trang chúa quả nhiên không phải tầm thường. Thẩm Mộc Phong thấy tấm màng nhện mỗi lúc một rộng lớn từ nóc nhà buông xuống đã gần tới bàn tiệc thì không nhịn được nói:- Xin phu nhân tìm cách ngăn cản mấy con độc vật đó lại, đừng để chúng dùng lưới độc bao phủ cả căn phòng này.
43 Con nhện đen thuộc loại cao cẳng. Nó đứng thẳng lên coi rất dữ dội, nhưng vừa ngó thấy con rắn trắng thì đột nhiên co rúm lại. Con rắn trắng nhỏ thè lưỡi ra cuốn lấy con nhện vào miệng rồi nuốt xuống.
44 Bốn người nối đuôi nhau ra khỏi sảnh đường. Bốn đại hán nai nịt gọn gàng ra dắt ngựa chờ sẵn. Chu Triệu Long nhẩy lên lưng ngựa trước nói:- Tại hạ xin dẫn đường cho phu nhân cùng Vũ Văn huynh.
45 Tiêu Lĩnh Vu khen thầm:- Vân Dương Tử nổi danh thiên hạ quả nhiên không phải may mắn mà được. Ngoài võ công cao thâm, đạo nhân còn tâm tư thận mật. Chu Triệu Long nghe Vân Dương Tử nói vậy, liền mắng thầm trong bụng:- Lão mũi trâu này thật khó chơi quá !Kim Hoa phu nhân từ từ móc trong bọc ra hai cái bình ngọc đặt trên kỳ tre giường nói:- Bản nhân có thể sử bách độc hại người.
46 Kim Hoa phu nhân chỉ lo xẩy chuyện xung đột với người là để cho phái Võ Ðương có cơ hội thủ lợi. Mụ thấy gã kia chưa muốn động thủ ngay là hay lắm nên cũng không ngăn trở.
47 Ðột nhiên Thẩm mộc Phong khoát tay không để những người còn lại giới thiệu nữa. Hắn đứng dậy hỏi :- Phu nhân coi đủ rồi chứ ?Kim Hoa phu nhân gật đầu đáp :- Tài năng của Thẩm đại trang chúa khiến cho tiện thiếp kính phục vô cùng ! Những vị còn lại chắc cũng là người nằm vùng trong các môn phái.
48 Kim Hoa phu nhân mở mắt nhìn quanh một lượt đột nhiên hỏi :- Mấy ả tiểu tỳ kia phải chăng của Thẩm Mộc Phong giao cho tiểu huynh đệTiêu Lĩnh Vu đáp :- Chúng là người trong Bách Hoa Sơn Trang trước nay vẫn hầu khách ở Lan Hoa tinh xá này.
49 Tiêu Lĩnh Vu run lên tự hỏi :- Huyết dịch trong người mùi vị ai cũng như ai, chẳng lẽ máu ta lại khác người. Người áo đen hân hoan nói :- Khác người hẳn chứ ? Ðây là môn học vấn rất sâu xa.
50 Tiêu Lĩnh Vu chấn động tâm thần. Chàng muốn quay đầu nhìn lại để ngó thiếu nữ một lần mà không thể được. Thiếu nữ dường như đã phát giác ra Tiêu Lĩnh Vu, cất giọng dịu dàng hỏi :- Ngươi là ai ? Gia gia ta đâu rồi ?Tiêu Lĩnh Vu nghe nói, khốn nỗi không sao trả lời được.
51 Tiêu Lĩnh Vu trong lòng vẫn băn khoăn về Trung Châu Nhị Cổ, liền hỏi :- Ðêm nay có ai đến dòm dỏ không ?Ngọc Lan đáp :- Nô tỳ theo Kim Hoa phu nhân tìm kiếm Tam gia.
52 Kim Hoa phu nhân liền theo lời phong tỏa những đường huyệt đạo ở chung quanh vai. Cát Thiên Nghi lại nhìn Tiêu Lĩnh Vu một cái rồi lấy mảnh đá nam châm hình móng ngựa nói :- Tam trang chúa bảo phu nhân hút độc châm ra rồi hãy uống thuốc giải độc môn của tại hạ.
53 Tiêu Lĩnh Vu khen thầm :- Nhà thần họa Thời Thiên Ðạo quả không hỗ là người tài hoa tuyệt thế. Ngoài nét vẽ tuyệt diệu võ công tinh thâm, cả đến tâm cơ người thường cũng không bì kịp.
54 Tiêu Lĩnh Vu cất mảnh giấy trong tay đi, buông rèm xuống, tiến vào trong xe đã thấy Ngọc Lan cũng cải dạng nam trang ngồi tựa thành xe, mắt nhìn lên mui dường như có tâm sự trầm trọng.
55 Tiêu Lĩnh Vu mắt chiếu ra những tia hàn quang hỏi :- Kim Lan ! Ta đối đãi với ngươi thế nào ?Kim Lan đáp ngay :Tam gia là bậc chính nhân quân tử, tiểu tỳ khâm phục vô cùng !Tiêu Lĩnh Vu hỏi ngay :- Cách sinh hoạt của ngươi trong Bách Hoa Sơn Trang thế nào ?.
56 Thực ra lão áo xanh và hai tên đại hán đã biết rõ chưởng pháp liên hoàn của Tiêu Lĩnh Vu lợi hại tuyệt luân không thể đương nỗi. Lão áo xanh tuy cầm trường kiếm mà chỉ chống đỡ không phản kích được.
57 Trong đám quần hào có hai lão già lối tuổi 50 vội chạy lại. Một người đỡ Thạch Phụng Thiên dậy, còn một người rút trường kiếm sau lưng ra nói :- Ðệ tử Nam phái Thái Cực Môn là Ðặng Khôi xin lãnh giáo tuyệt kỷ của Tam trang chúa tại Bách Hoa Sơn Trang.
58 Tiêu Lĩnh Vu xoay mình trở gót. Chàng đi đến ngã ba liền để ám ký lại. Kim Lan tuy miệng không nói ra, mà hai mắt vẫn đảo nhìn bốn phía chỉ sợ lúc này có người rượt tới thì khó lòng tránh khỏi một phen máu chảy tơi bời.
59 Tiêu Lĩnh Vu nghĩ thầm trong bụng :- Xem chừng cục diện bữa nay khó lòng tránh khỏi cuộc động thủ, vì ngoài ra chẳng có cách nào rời khỏi nơi đây. Mình không ngờ ở chỗ hoang lương này lại có tay cao thủ võ lâm, hỉ nộ thất thường ẩn náu.
60 Bộ Thiên Tinh hỏi :- Trên xe chỉ có bốn người đều ở cả đây. Không phải Tam trang chúa thì còn là ai ?Tiêu Lĩnh Vu trong lòng khích động, có miệng khôn phân.