1 Mới sáng mà tại Điền Trang của nhà họ Chu ở Trương Châu đã khá đông cao thủ đứng bên ngoài. Đó là một khu đất rộng xung quanh có nhiều cây cối mọc um tùm.
2 Trời đã sáng rõ. Lúc này lại có thêm một số tay cao thủ đứng bên ngoài ngôi nhà én Thiên Trọng để ý thấy có khá nhiều người có danh vọng trong giới võ lâm.
3 Không khí trong nhà bỗng dưng im lặng dần. Quả thật một câu hỏi đơn giản như vậy đã khiến cho mọi người ngớ người ra. Lão già họ Khổng trưởng lão Cái Bang lên tiếng trước:- Chu huynh đây vốn có mối thâm tình với bang chủ Cái Bang ta, cách đây hơn một tuần bang chủ có nhận được một phong thư báo phải đến Chu gia trang để hỗ trợ Chu gia đối phó với kẻ thù.
4 Đợi ta với. Thanh âm trong trẻo cất lên là của một cô gái tuổi chừng ,. Cô mặc mặc bộ quần áo mảu hồng trên ngực có thêu bông hoa sặc sỡ. Hai bím tóc trái đào được kết bằng một sợi dây lụa màu xanh phất phơ trước gió.
5 Thanh Phong Quán một khách điếm tọa lạc ngay giữa Phong Sơn Trấn bửa nay đông khách lạ thường. Điều đặc biệt khác với mọi khi là thực khách hôm nay toàn là người trong giới võ lâm.
6 - Xin nữ thí chủ dừng tay! Mũi gươm của nữ nhân chỉ còn cách huyệt đạo của Vương Nhất Minh chừng một tấc bỗng bị đẩy vẹt sang một bên. Bất Nghi đại sư đã xuất hiện đứng chắn giữa hai người.
7 Ra khỏi sơn cốc, Chu Cẩm Sơn một mình thất thểu trên đường. . . Bất giác, gã quay đầu nhìn lại thác nước đang ầm ầm đổ xuống mà lòng bỗng thấy nao nao.
8 Giang Thành Hội ngập ngừng rồi tiếp:- Thương thế ngươi thế này, cần phải có nơi nghỉ tạm để điều trị, ta bỏ ngươi sao đành. . . - Tiền bối. . . xin đừng lo lắng gì cho vãn bối cả.
9 Lưu Lệ Quân nói với gã:- Chu huynh, biết đi đâu bây giờ. Chúng ta chẳng có một đồng trong túi. - Ta định tìm đến núi Ngũ Nhạc, trước hết tìm Thần Quang đạo nhân để lấy thuốc chữa bệnh đã.
10 Chu Cẩm Sơn giật mình. Cái gùi lưng trên lưng lão già chất đầy trông có vẻ rất nặng mà lão đi vun vút dường như chân lão không chạm đất, đủ hiểu khinh công lão cao siêu đến bực nào.
11 Chu Cẩm Sơn chạy như bay xuống núi, lòng gã mừng khôn tả. Gã cứ chiếu theo hướng đông chạy thẳng, tuy nhiên từ trên cao thì dễ song chạy ở phía dưới khó khăn hơn nhiều vì cây cối rậm rạp, dây leo chằng chịt, nhiều lúc phải rẻ lối khác mà đi.
12 Chu Cẩm Sơn ra khỏi Bạch Mã Tự trổ thuật phi hành chạy như bay. Gã nhẫm tính trong đầu:Việc đầu tiên phải đến chỗ Tư Mã Lăng tìm Lưu Lệ Quân sau đó trở lại Kim Sơn Trấn để hỏi Vương Nhất Minh về thân thế của mình.
13 Sẳn có mấy con ngựa của bọn Thanh Long Bang để lại. Chu Cẩm Sơn nhảy lên một con rồi ra roi phi nước đại. Chừng được mấy chuc dậm gã tới một thị trấn nhỏ, đìu hiu xơ xác.
14 Theo ta dự đoán thì có lẽ cũng sắp sửa rồi. . . Ngươi hãy lên khỏi đây ngay may ra còn kịp. . . - Tiền bối ! Không lẽ tiền bối cứ ở đây mãi sao ?- Hãy mặc ta ! Ngươi đừng có bận tâm đến lão già này làm gì ! Mọi việc trọng đại ta đã giao phó cho Lưu Lệ Quân và ngươi rồi.
15 Tới sáng mà quần chúng đã tập trung khá đông đủ. Trên dãy bàn ở giữa giành cho các chưởng môn. Chu Cẩm Sơn thấy toàn là những khuôn mặt lạ, thì ra chưởng môn các phái như Không Động, Thanh Thành, Côn Luân lần trước bị trúng độc không đi dự nên cử các đệ tử đến thay thế.
16 Mấy tên đệ tử các phái khác lo sợ kêu lên :- Bọn Thanh Long Bang ! Chúng ta nguy rồi !Quả nhiên rừng người phía trước đúng là bọn Thanh Long Bang, chúng không ngớt reo hò nhưng đứng bao vây có hàng lối hẳng hoi.
17 Chu Cẩm Sơn và Lưu Lệ Quân gia tăng cước lực nhằm núi Thiếu Lâm thẳng tiến. Chu Cẩm Sơn trong lòng cứ băn khoăn không hiểu lão già cao ốm phó giáo chủ của Thanh Long Bang là nhân vật nào.
18 Sau khi chôn cất hai người, tất cả quay về Đại Hùng Bửu Điện. Tuệ Chân đại sư nói:- Thiếu hiệp, còn hai gã Thanh Long Bang bên ngoài đâu rồi?- Bọn chúng đã bị tại hạ điểm huyệt, ba giờ sau huyệt đạo s- tự giải.
19 Thư phòng của Vương Nhất Minh đã le lói ánh đèn. Gã tiến đến trước cánh cửa khép hờ rồi khẽ đẩy ra, tay thu trước ngực, đề phòng mọi chuyện bất trắc. Song gã ngạc nhiên thấy không có gì lạ cả.
20 Ra khỏi thánh địa. Chu Cẩm Sơn nghĩ bụng:- Tuy Vương Nhất Minh tàn ác thật song y không phải là kẻ thù giết song thân ta. Y lại là gia gia của Vương cô nương, dù sao ta cũng nên đến đó một chút.