1 Trướng ngọa tân xuân bạch giáp yBạch môn liêu lạc ý đa viHồng lâu cách vũ tương vọng lãnhChâu bạc phiêu đăng độc tự quy. . . (1)Nữ tử bên song niên kỷ còn rất nhỏ, mắt sáng răng trắng, nhưng lại vận trường bào theo lối Đạo gia, y phục trắng tinh, bụi trần không nhiễm.
2 "Mưa rồi. " Đột nhiên cảm giác được những vệt nhỏ li ti chạm vào má, thất sư muội Hoa Dương ngẩng đầu nhìn trời. Mây chiều bốn phía, sương khói mênh mông.
3 "A Nghiên, còn chín dặm nữa mới đến, con ngồi kiệu suốt đã thấy mệt chưa?" Đang lúc chăm chú đến nhập thần, hốt nhiên nghe thấy tiếng phụ thân bên ngoài kiệu hỏi vọng vào, thiếu nữ vận cẩm y giật mình, vội vàng đem sách giấu dưới đệm rồi ngồi thẳng người lên.
4 Kiếm thế tuy ngưng trệ trong sát na ấy, nhưng thanh kiếm của Vệ Trang vẫn giữ nguyên quán tính ban đầu lao về phía trước. Sắc mặt Hoa Anh xanh xao mà bình tĩnh, chỉ đứng tại chỗ, căn bản không dùng bất cứ kiếm chiêu nào để phản kích, chỉ thu kiếm về, một kiếm ngang ngực quét ra.
5 Hoa Thanh không đáp, trong Tam Thanh điện lãng đãng tiếng bước chân của nàng, uyển chuyển tiến đến bên cạnh Hoa Anh. "Sách này muội giữ lấy, đừng để sư phụ biết được nhé.
6 "Hoa Anh, đêm nay giờ Tý, ngươi vào Thiên Tâm các gặp ta. " Đứng ở hậu sơn, giữa làn gió thu buồn bã, Hoa Anh ôn lại lời sư phụ vừa dặn dò. "Xem ra là đêm nay rồi.
7 Một lời này, như kim châm vào tim mỗi người. Kể cả Vệ Trang vừa được đỡ vào chiếc nhuyễn kiệu của Phong Thần hội để nghỉ ngơi, và Hoa Anh đang nao nao chăm sóc bên cạnh gã, đều bị mũi kim này châm đến giật nảy người.