1 Phiến cửa không cài then đung đưa kèn kẹt trong bóng tối, khuấy động không khí tanh tưởi kỳ quái. Nam Cung Mạch gọi mấy tiếng, không thấy chủ nhà đáp lời, liền tự động bước vào.
2 Nam Cung Mạch về đến trước bàn, ngồi xuống đặt bội kiếm bên tay, có vẻ lo lắng không yên, hoang mang phân tích tình huống kỳ quái --- Rất hiển nhiên Phù Phong Trại dưới chân núi này đã tao ngộ một cuộc tàn sát đáng sợ, không ngờ không có ai may mắn sống sót.
3 --- Đã mọc tới đây rồi sao?“Người đó”, cũng sắp đến rồi, dẫn theo ngàn vạn cương thi, biến Thí Kiếm Sơn Trang này thành địa ngục trần gian --- vì để báo phục tội lỗi hắn phạm phải năm xưa.
4 Tòa mộc lâu đổ nát đó từng là Tụ Nghĩa Sảnh của Phù Phong Trại thời kỳ hưng thịnh. Nhưng giờ đây đã sụp đổ quá nửa, màu xanh dày kín đặc thù của miền Nam Cương đã nuốt chửng lấy nó, cỏ dại rậm rạp, dây leo bò lan, trùng trùng điệp điệp vây cuộn mộc lâu.
5 Dấu răng sâu đến lòi xương, như nung sắt ấn lên tay gã. Thật là hung ác mà. . . Đang hôn hôn mê mê, gã thở dài một hơi, khoé miệng hé một nụ cười, đặc biệt nhớ đến bờ má hồng rưng rức như trái thủy mật đào, đang mơ màng mà cũng không kềm được với tay ra, lần này không phải muốn bắt giữ nha đầu nọ, chỉ là muốn nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của ả --- Vào lúc đó, tiếng địch nghẹn ngào không biết từ đâu lại vang lên, Tiểu Diệp Tử ngẩng đầu nhìn gã cười một cách quỷ dị, sắc mặt vụt trắng nhợt, khoé miệng đầm đìa máu tươi, đanh ác khủng bố.
6 Trời đã sáng, người trong tuyệt vực này lại đón chào một ngày mới sức tàn lực kiệt. Trong Thí Kiếm Các, hai huynh muội nhà họ Diệp lại trầm mặc suốt một đêm dài nhìn vạt áo cũ kỹ kia, sắc mặt ai nấy đều trắng nhợt như một tờ giấy.
7 "Mười năm trước?". Nam Cung Mạch thoát miệng kêu lên: "Là. . . lúc Bái Nguyệt Giáo tấn công vào sơn trang?". "Phải, lúc đó ta không thể mang Thiên Lại ra".
8 Bên tai là tiếng gào rống chém giết thảm thiết, khói nồng đặc nghẹt đến mức nàng không thể hít thở, thỉnh thoảng có một khúc cây cháy bỏng từ trên đỉnh đầu rơi xuống, màn trướng bốc cháy hết --- Cô bé mười ba tuổi không nhịn được bật khóc lớn, lại không dám chạy loạn xạ, ngoan ngoãn ngồi thừ giữa phòng --- Bởi tuy rằng cha không lo được cho nàng, nàng biết ca ca nhất định sẽ đến đây cứu nàng, nhất định sẽ đến đây mang nàng đi.
9 Tiếng địch thoạt vang thoạt tắt giữa bóng đêm dày kín, hồng y nữ đồng ngồi trên kiệu, đoản địch kề khoé miệng, điều khiển bầy cương thi lần theo sơn lộ đi lên.
10 Diệp Thiên Chinh sắc mặt trắng nhợt nhìn hảo hữu, im lặng không nói gì, chỉ vung kiếm đánh ra một chiêu hung bạo, chém chết những cương thi ép tới sát, rướn mình xông tới cỗ kiệu của nữ đồng.
Thể loại: Xuyên Không, Võng Du, Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp
Số chương: 50
Thể loại: Huyền Huyễn, Kiếm Hiệp, Truyện Teen, Xuyên Không
Số chương: 12